Nuôi Dưỡng Quái Vật Nhỏ - Sư Tử Tinh Hệ

Chương 78

[Tuyến chính thế giới — Cuộc chiến sống còn của nhân loại · mở ra!]

Không chỉ Đường Tiếu, ở cùng một thời gian, tất cả người chơi ở thế giới này đều thấy được giao diện trò chơi b.ắn ra trước mặt.

Nơi hoang dã nào đó ở Liên Minh.

Phù Dịch Thần nhướng mày, không chút do dự nhấn nhận, lúc này người chơi tuổi rõ ràng nhỏ hơn một chút bên cạnh cậu không nhịn được lẩm bẩm: “Không phải chứ, thật sự qua loa vậy luôn? Ngay cả một mảnh tư liệu cũng không cho?”

“Cậu cũng nên quen đi, đây là phong cách của trò chơi này mà.” Một nam mắt kính khác trong đội ngũ cười ha ha.

“Chẳng trách người chơi ít như vậy.” Xa Thư Phong lẩm bẩm: “Nhưng như vậy chúng ta làm sao biết phải làm gì giờ? Ngay cả một chỉ dẫn cũng không có, chúng ta lại có thể làm sao bây giờ?”

Phù Dịch Thần: “À, thử đăng báo xem đi, hoặc là tạm thời đánh quái giống với trước đây, dù sao luôn sẽ cho chúng ta một thời cơ thiết hợp.”

Xa Thư Phong thở dài: “Cũng chỉ có thể như vậy, thôi, dù sao tôi thi đại học xong rồi, có rất nhiều thời gian, lại nói tiếp gần đây còn không ít trò chơi được phát hành, bạn học tôi đều chơi cả, haiz, chúng ta có nên cũng chuyển tới bên kia không?”

Phù Dịch Thần cùng nam mắt kính nhìn nhau, mỉm cười uyển chuyển từ chối: “Không được, tôi còn muốn tiếp tục thăm dò trò chơi này.”

“Được rồi được rồi, thật sự không biết điểm cuốn hút của trò chơi này rốt cuộc ở đâu nữa.” Bị bạn tốt chơi game từ chối, Xa Thư Phong cũng không nói gì, mắt thấy đoàn xe đã sắp đến căn cứ số 01, sau khi xuống xe cậu nói một tiếng với bọn Phù Dịch Thần, về doanh địa lúc vào trò chơi.

Chờ sau khi cậu chàng rời đi, nam mắt kính ngó phụ cận không có người, nhỏ giọng nói: “Anh vẫn chưa nói cho Tiểu Xa chân tướng của trò chơi này à?”

“Việc này phải nói như thế nào? Cậu ấy sẽ tin tưởng à?” Phù Dịch Thần cười khổ: “Hơn nữa nói cho thì thế nào, chỉ có thể tăng thêm phiền não, không bằng để cho cậu ấy cho rằng nơi này là trò chơi vậy.”

Nghĩ đến tuổi tác của Xa Thư Phong, nam mắt kính thở dài một tiếng: “Cũng đúng, dù sao phỏng chừng cậu ấy rất nhanh là sẽ bỏ game rồi, nhìn từ mặt thú vị của trò chơi, nơi này quả thật không chơi vui lắm.”

Xa Thư Phong mới gia nhập trò chơi không lâu, cho nên không phát hiện, nhưng bộ phận người chơi đã chơi thời gian tương đối lâu, có lẽ ít nhiều đã nhận ra một chút chân tướng.

Nhưng đáng tiếc giữa những người chơi không có cách nào giao lưu với nhau, diễn đàn đề cập trò chơi này ở hiện thực bị che chắn toàn bộ, trong trò chơi cũng không có hệ thống bạn tốt, chỉ có một kênh người chơi phụ cận, có thể giao lưu với người chơi phụ cận, nhưng nếu phụ cận không có người chơi thì không có bất kì hiển thị gì.

Biện pháp duy nhất để người chơi kết bạn chính là người chơi gặp nhau trong game, sau đó trao đổi phương thức liên hệ giống như hiện thực.

Người chơi nhận thấy được bộ phận chân tướng này cũng có phản ứng khác nhau, có trực tiếp liên lạc với bộ ngành quốc gia, cũng có coi đó là bàn tay vàng để kiếm lời, hoặc là đơn thuần tiếp tục chơi, cái gì cần có cũng có.

Nam mắt kính là vế trước, hắn đã liên lạc với bộ ngành liên quan sau khi nhận thấy được chân tướng của trò chơi này, nhưng làm người ta kinh ngạc là hắn cũng không bị mời đi uống trà linh tinh, chỉ là hoàn thành đăng ký, hơn nữa dưới một số tình huống có thể trao đổi tình báo, hơn nữa cần bảo mật với người chơi khác.

“Huống hồ, gần đây tôi cũng chuẩn bị lui.”

Phù Dịch Thần nghe vậy kinh ngạc nhìn sang nam mắt kính, nam mắt kính bất đắc dĩ nhún vai: “Cảm thấy tình huống không tốt lắm, người phụ trách liên hệ với tôi cũng uyển chuyển nhắc nhở một câu, để an toàn, tôi vẫn đừng đăng nhập.”

“Như vậy à,” Phù Dịch Thần tiếc nuối thở dài: “Vậy tiểu đội chúng ta cũng chỉ còn lại tôi.”

Nam mắt kính do dự một lát, vẫn nói: “Anh Phù, nếu không anh cũng đừng đăng nhập nữa, thật sự không quá an toàn, anh cũng không kiếm tiền kiếm lời nhờ nó, hà tất vậy?”

Phù Dịch Thần không nói gì, chỉ cười.

Tình huống của cậu đặc thù hơn, cũng không đăng ký bên phía bộ ngành, cũng hoàn toàn không kiếm lời dựa vào tin tức hoặc là khoa học kỹ thuật trong trò chơi, nhưng ngay cả như vậy, cậu vẫn quyết định nhận nhiệm vụ tuyến chính, chỉ là bởi vì…

“Dịch Thần!”

Một tiếng gọi truyền đến từ trạm kiểm soát bên kia, Phù Dịch Thần cùng nam mắt kính mới vừa qua kiểm tra tiến vào trấn nhỏ, liền thấy một người phụ nữ ăn mặc mộc mạc vui sướng đi tới, nắm lấy cánh tay Phù Dịch Thần trên dưới đánh giá cậu: “Lần này thế nào? Không bị thương chứ?”

Thoạt nhìn người phụ nữ hơi có chút giống với Phù Dịch Thần ở chỗ ánh mắt, ăn mặc mộc mạc, lộ ra gương mặt bị gió lạnh đông lạnh đến đỏ lên.

Nam mắt kính hơi thở dài, vỗ vỗ vai Phù Dịch Thần: “Không quấy rầy các anh, vậy tôi đi trước.”

Phù Dịch Thần: “Ừm, tạm biệt.”

“Đi trước nhé.” Nam mắt kính một câu hai ý nghĩa, phất phất tay quay lưng về phía hai người rời đi.

Người phụ nữ khó hiểu nhìn thoáng qua bóng lưng nam mắt kính, nhạy bén nhận ra lần từ biệt này dường như có chút khác với trước đây, lo lắng hỏi: “Vừa rồi có phải mẹ quấy rầy các con không? Có phải các con đang nói chuyện gì quan trọng không? Con và cậu ấy cãi nhau?”

“Không có, mẹ,” Phù Dịch Thần nhẹ giọng trấn an: “Chỉ là hơi bất đồng ý kiến thôi ạ.”

“Đúng rồi mẹ, con nhớ rõ nhà chúng ta có người quen biết cấp cao căn cứ này đúng không? Có thể giúp con tiến vào không?”

“Hửm? Rốt cuộc con tính từ bỏ đội thám hiểm, ngược lại sang hành chính?” Người phụ nữ kinh ngạc hỏi.

“Không phải.” Phù Dịch Thần cười khổ: “Chỉ là ở ngoài hoang dã, con phát hiện một ít dấu vết bất thường...”

Nếu quyết định muốn ở lại, nhận nhiệm vụ tuyến chính, vậy cho dù không có nhiệm vụ chỉ dẫn, không có thân phận Chúa Cứu Thế trời chọn, Phù Dịch Thần cũng quyết định phải tận lực ngăn cản tai nạn sắp đến.

Thế giới này không chỉ là trò chơi, người chơi cũng không có bối cảnh được chọn hoặc là sức mạnh vô địch, thậm chí chỉ có một cơ hội, chuyện bọn họ có thể làm được quá nhỏ bé, cũng quá bé nhỏ không đáng kể.

Nhưng dẫu như vậy, Phù Dịch Thần cũng muốn làm chuyện mình có thể làm được.

......

Bên kia, trong Con Mắt Thứ Ba.

Đội ngũ điều tra nông trường Tater đã trở lại, chẳng qua lúc đi là tiểu đội gồm 7 người, trở về chỉ còn lại bốn người, trong đó hai người bị thương nhẹ, hai người bị thương nặng.

Tin tức tốt duy nhất là, bọn họ bắt được một người lây nhiễm ý chí tỉnh táo, lập tức đưa vào trong phòng thí nghiệm, triển khai một loạt thí nghiệm.

Ở thời điểm quan trọng, hiệu suất của Con Mắt Thứ Ba tăng cao đến xưa nay chưa từng có, kế hoạch Hy Vọng được triển khai với tốc độ xưa nay chưa từng có, điều động nhân thủ, bố trí khu vực thí nghiệm chuyên biệt, thậm chí đại bộ phận bộ đội vũ trang đã đóng tại phụ cận phòng thí nghiệm, cấp bậc an toàn còn muốn cao hơn so với dự án cấp năm trước đó, còn lâm thời dọn sạch một tầng lầu ở bên cạnh khu vực thí nghiệm, coi như nơi ở của nhóm nghiên cứu viên, cũng tiện bảo vệ các nhà khoa học.

Đám người Đường Tiếu cũng nhanh chóng dấn thân vào trong hạng mục, hơn nữa thông qua người lây nhiễm mang đến kia, cho ra một ít kết luận sơ bộ.

“Trước đó ý tưởng có liên quan đến giới nấm zombie ảnh hưởng phán đoán của não người của các anh không sai,” Đường Tiếu nhìn báo cáo nghiên cứu trên tay, nói: “Căn cứ nghiên cứu hiện tại của chúng ta, giới nấm zombie đã có tiến hóa hoàn toàn khác với phiên bản trước, tất cả não bộ của người lây nhiễm đều đã bị sợi nấm ký sinh, hơn nữa những giới nấm đó đang thao túng tổ hợp hormone cơ thể người.”

“Chẳng hạn như nói, khi nhìn thấy đồng loại bình thường, người lây nhiễm và serotonin, testosterone, catecholamine, cholesterol đều sẽ xuất hiện một ít dao động trên trị số, trong đầu sẽ xuất hiện khuynh hướng tấn công mãnh liệt, mà ở thời điểm nhìn thấy giới nấm, dopamine phân bố, lại sẽ cảm nhận được thoải mái, gần gũi…”

“Nói một cách đơn giản, năng lực điều khiển cơ thể người của giới nấm zombie còn tinh vi hơn, mạnh mẽ hơn phiên bản trước, nếu phải so sánh thì giống như là Trojan* được cao thủ hacker cấy vào cơ thể người, kết hợp tẩy não của giáo phái Trở Về, đây là lý do tại sao người lây nhiễm khôi phục lý trí phần lớn đều sẽ động thủ với người thân.”

*Trojan là một loại phần mềm độc hại thường được ngụy trang dưới dạng phần mềm hợp pháp. Trojan có thể được sử dụng bởi những kẻ trộm và tin tặc trên mạng để cố gắng giành quyền truy cập vào hệ thống của người dùng. Sau khi được kích hoạt, Trojan cho phép tội phạm mạng theo dõi bạn, đánh cắp dữ liệu nhạy cảm và mở cửa hậu vào hệ thống của bạn.

Nghe vậy, người trong phòng họp không có phản ứng gì, có thể là đã bị tin tức xấu nện đến chết lặng, tệ thêm nữa cũng không tệ hơn bao nhiêu.

“Có biện pháp thay đổi quan niệm của họ không?” Trong giọng nói Lion mang theo một chút mong đợi, nếu bộ phận người lây nhiễm còn giữ lại ký ức lúc là con người, nói không chừng có hy vọng khuyên bảo thuyết phục bọn họ trở lại phe nhân loại?

Đường Tiếu lắc đầu: “Rất khó, đầu tiên, trình độ dung hợp của giới nấm zombie quá sâu, đã trộn lẫn vào gen, cho dù thông qua thuốc hoặc là giải phẫu, cũng là trị ngọn không trị gốc, còn nữa, nếu chúng ta cũng sử dụng ngôn ngữ hoặc là hormone k.ích thí.ch người lây nhiễm, sau mức độ nào đó lý trí của bọn họ cũng sẽ biến mất, một lần nữa biến trở về dáng vẻ bị giới nấm điều khiển trước đây.”

“Như vậy 428 thì sao? 428 có thể khống chế giới nấm zombie không?” Cũng có người đưa ra một phương hướng khác.

Đường Tiếu vẫn lắc đầu, việc này sao cậu lại không thể nghĩ đến chứ, thậm chí ngày đó mở họp xong đã lập tức đi hỏi Juntes, kết quả cũng nhận được trả lời phủ định: “428 không có hứng thú với người lây nhiễm bị đặt cùng không gian, không có bất cứ khuynh hướng khống chế nào, cho dù là sau khi sử dụng mệnh pheromne cũng vẫn như thế.”

Theo cách Juntes nói với cậu, là quyền hạn của hắn không đủ.

Nghĩ cũng biết, nếu sau lưng việc này là Vua Nấm làm tay đẩy, vậy quyền hạn điều khiển của Juntes với giới nấm khẳng định là không bằng Vua Nấm.

Điều đáng mừng duy nhất, chính là Vua Nấm dường như cũng không thể thông qua người lây nhiễm biết tung tích của Juntes.

Cuộc họp không có một tin tức tốt.

Tuy rằng cấp cao Ủy ban Học thuật cũng biết loại cấp bậc tai họa này, mở đầu khẳng định không thể nào thấy hy vọng đơn giản như vậy, chỉ là vẫn không khỏi thở dài, Tiêu Bách gật đầu với Đường Tiếu: “Các cậu làm rất tốt.”

“Chỉ mong nó có thể ngăn cản một ít kẻ ngu ngốc phản bội nhân loại.” Đường Tiếu không nhịn được nói: “Ngay cả thay đổi cảm xúc và tư tưởng cũng bị giới nấm điều khiển, thân hình cũng biến thành dáng vẻ quỷ quái này, thật sự sẽ có người nguyện ý hoàn toàn trở thành vật chứa của giới nấm sao?”

Ở trong mắt Đường Tiếu, dáng vẻ đó đã hoàn toàn không thể gọi là con người, cậu cũng không hiểu, tại sao lại có người tình nguyện vứt bỏ ý chí tự do làm con người, cũng muốn trở thành một nô lệ của chủng tộc khác?

“Cậu vĩnh viễn không biết trong đầu đám người điên đó đang suy nghĩ cái gì.” Lion cười lạnh, Tiêu Bách liếc gã một cái, nói: “Chúng ta sẽ chia sẻ chứng cứ giới nấm khống chế nhân loại cho thế lực khác, vất vả rồi.”

“Tổ dự án hiện tại thế nào?”

Vừa nói đến cái này, trên mặt Đường Tiếu có chút bất đắc dĩ: “Nói chung còn ổn, nhóm học giả triệu tập đều đã bắt đầu công việc, hơn nữa bắt đầu nghiên cứu kỹ thuật chỉnh sửa gen, nhưng có thể uy vọng của cá nhân tôi còn chưa đủ đi, có vài học giả có lẽ có số ý tưởng của riêng mình.”

Tiêu Bách cũng là nghĩ thế, trên thực tế hai ngày nay y cũng nhận được mấy email, là kiến nghị có liên quan đến sửa đổi phương hướng nghiên cứu.

Những nhà khoa học này thật sự cũng không phải dẫm cao phủng thấp, đơn thuần là bởi vì kỹ thuật chỉnh sửa gen này quá mức mới mẻ độc đáo, cho dù tất cả mọi người biết tiềm lực của cửa kỹ thuật này, cũng không ai có thể đoán trước thật sự vào lúc vận dụng trên cơ thể người xuất hiện vấn đề gì.

Sự thật cũng vậy, đến nay vẫn chưa có ví dụ điều trị gen thành công chân chính, bệnh gan di truyền mà Đường Tiếu vẫn luôn đang làm trước đó cũng không lấy ra thành quả khiến người tin phục.

Trên ý nghĩa nghiêm khắc cửa kỹ thuật này vừa mới ra đời không lâu, mà điều bọn họ hiện đang đối mặt lại là sự kiện lớn đe dọa tồn vong sống chết của nhân loại, có số học giả thì thầm, cảm thấy so với mạo hiểm thử lĩnh vực mới, vẫn nên suy xét lại phương hướng trị liệu an toàn hơn một chút.

Mà Đường Tiếu đứng đầu lĩnh vực lại trẻ tuổi như thế, như vậy tự nhiên sẽ có người nghi ngờ.

Có lẽ… ngay cả bản thân Đường Tiếu cũng có chút nghi ngờ, lựa chọn phương hướng này là chính xác hay không, cậu có hệ thống trò chơi, cho nên có thể nhìn ra được, nhân loại chỉ có gần nửa năm thời gian, trong thời gian nửa năm này, thật sự có thể nghiên cứu ra được sao? Có phải đổi một phương hướng sẽ tốt hơn không?

Vì để phòng ngừa, cậu đương nhiên cũng lưu trữ sau khi đồng ý trước đó.

Tiêu Bách nhìn ra điều gì từ trong ánh mắt lập lòe của Đường Tiếu, lại không vạch trần, những người khác thường lệ trấn an vài câu, để cho Đường Tiếu đi xuống nghỉ ngơi, ngay sau đó thảo luận một đề tài khác.

Nếu đã biết ‘tính mê hoặc’ của giới nấm zombie để giữ dự án tiến hành suôn sẻ, loại trừ nội hoạn tự nhiên là quan trọng trong quan trọng, gần đây Ủy ban Học thuật tất cả đều bận rộn xử lý điểm này.

Sau khi kết thúc hội nghị, Tiêu Bách gọi Lion lại.

“… Chuyện gì?” Tuy rằng bởi vì nguy cơ tạm thời, Lion đã không còn nhằm vào Tiêu Bách nữa, chẳng qua vẫn chưa cho y sắc mặt tốt.

Tiêu Bách làm lơ bản mặt đen của Lion, nhàn nhạt nói: “Tiến sĩ Lion, dựa theo kế hoạch ban đầu, là phải tiến hành bầu cử chủ tịch một lần nữa vào hai tháng sau, nhưng dựa theo tình huống hiện giờ, chỉ e là rất khó.”

Nói đến điều này, biểu cảm Lion không đẹp cho lắm, cười khẩy: “Đúng vậy, chủ tịch Tiêu, suy cho cùng hiện tại duy trì ổn định là quan trọng nhất, ngài giữ tôi lại chính là muốn nói cái này à?”

“Cho nên, tôi từ chức vị trí chủ tịch lâm thời hiện tại,” Tiêu Bách không để ý tới phản ứng của Lion, tự nói phần mình: “Ngài có thể tiếp nhận không?”

Lion sửng sốt, miệng không tự giác há to: “Cậu muốn cho tôi làm?”

“Tôi không phải rất am hiểu chính trị và quản lý,” Tiêu Bách nói: “Tuy rằng có thể học tập, nhưng cục diện hiện tại tôi cho rằng so với chủ tịch, còn có vị trí càng cần tôi hơn chờ tôi. Ở phương diện quyết đoán, quản lý và phối hợp các bên, anh có thể làm giỏi hơn tôi.”

Tiêu Bách đã phát hiện điều này ở hội nghị ngày hôm qua, y cũng không phải rất tinh thông đối với nhân tính và nhân tâm, tuy rằng có thể bù đắp thông qua học tập, nhưng cũng cần một đoạn thời gian.

“Cậu bỏ được?” Nội tâm Lion kinh ngạc, với chỉ số thông minh của Tiêu Bách, sẽ không không biết lui ra thì dễ dàng, đi lên lại thì khó.

Nói khó nghe chút, nếu nhân loại có thể vượt qua kiếp nạn lần này, Lion làm chủ tịch lâm thời chắc chắn có thể thu hoạch tài sản chính trị khó có thể tưởng tượng, gã sẽ không có khả năng lại lui ra, mà nếu nhân loại không vượt qua, vậy tự nhiên cái gì cũng không cần phải nói.

“Hay là nói cậu tính tiếp nhận vị trí người phụ trách của Đường Tiếu?”

“Không, tôi vẫn duy trì quan điểm của tôi, cậu ấy là người phụ trách thích hợp nhất, chẳng qua nếu ngay cả tôi cũng gia nhập tổ dự án của cậu ấy, những người khác hẳn sẽ không có nhiều dị nghị nữa.”

“Cậu thật đúng là hào phóng.” Sắc mặt Lion hơi xuất hiện chút biến hóa, gã hiểu Tiêu Bách muốn làm gì, cho nên càng khó hiểu nổi.

Bởi vì làm như vậy y cũng không có chỗ tốt gì, dự án thành công, người được lợi lớn nhất cũng là Đường Tiếu, thất bại, nói không chừng còn phải cùng gánh tiếng xấu.

Dù sao cũng là Tiêu Bách kiên trì chọn tên học trò của y.

“Càng đến thời điểm nguy cơ, thì càng cần thực hiện chức trách của riêng chúng ta, không phải sao?”

“Không sợ tôi ngáng chân các cậu à?”

Tiêu Bách đạm mạc nói: “Nếu hận ý của anh đối với tôi vượt qua sự kiêu ngạo khi làm nhân loại và học giả, vậy tôi nghĩ, nhân loại xong đời cũng không phải kết quả không thể tiếp nhận.”

Lion chăm chú nhìn y nửa ngày, cười lạnh: “Cậu cũng xứng so sánh với tương lai nhân loại?”

“Vậy là anh đồng ý rồi?”

“Chắp tay nhường lại vị trí chủ tịch, nào có lý do không nhận chứ.”

“Vậy nhờ anh, tôi sẽ tuyên bố rõ điểm này trên hội nghị ngày mai.” Tiêu Bách gật đầu với Lion, sau đó không có việc gì nhẹ người mặc áo gió vào rồi rời đi.

Lion lại vẫn ở lại trong phòng hội nghị, chờ sau khi bóng dáng Tiêu Bách hoàn toàn biến mất, gã xoay người, sắc mặt phức tạp, rồi sau đó lại giả vờ dáng vẻ như không có việc gì quan sát hành lang bên ngoài một chút.

Tiếng bước chân đi xa, hẳn là một chốc một lát sẽ không trở về.

Trong phòng hội nghị chỉ còn một mình gã.

Yếu tố đầy đủ hết, Lion khẽ khụ một tiếng, đi đến ngồi xuống chỗ ngồi vừa rồi của Tiêu Bách, nhích mông.

Ừm… còn tính thoải mái, quan trọng nhất là, có thể thấy toàn cảnh phía dưới.

Lion muốn vị trí này không? Gã muốn, gã muốn chứng minh cho người kia xem, dẫu cho gã không có tài hoa như vậy ở trên học thuật, nhưng gã vẫn có thể dẫn dắt Con Mắt Thứ Ba tiến lên, vẫn có thể đè trên đầu học giả thiên tài khác.

Nhưng thời điểm chân chính ngồi trên vị trí này, gã hình như cũng không hưng phấn như vậy.

Ngược lại cảm nhận được một nỗi áp lực nặng trĩu đè lên trên vai.

Nửa ngày, gã cười nhạo một tiếng, kéo máy laptop mới vừa tắt qua, cứ ngồi trên vị trí này, tiếp tục công việc với vành mắt xanh đen.

Cũng nên bắt đầu hành động dọn dẹp nội bộ rồi.

Kế tiếp sau khi ‘Kế hoạch Hy Vọng’ đã được duyệt, biến động lớn hơn nữa lập tức trở thành tin tức mà học giả trong tổ chức bàn tán say sưa.

Tiêu Bách từ chức vị trí chủ tịch lâm thời, Lion thượng vị, hơn nữa sau khi thượng vị không lâu lập tức triển khai cuộc thanh trừ thiết huyết nhằm vào nội bộ, ngục giam ở sở kiểm tra đều bị nhét đầy, bất cứ phần tử khả nghi nào cũng sẽ bị kéo đi dò hỏi, nhân viên công tác từng tham dự hoặc là gián tiếp tham dự hành động ám sát Đường Tiếu trước đó càng bị nhổ tận gốc.

Sau đó những người có cố hương bị thất thủ vì giới nấm zombie đều kéo đi hỏi chuyện, hễ là có khả nghi hoặc là dao động đều bị sắp xếp ra ngoài căn cứ làm việc, hoặc là dứt khoát đuổi đi ra khỏi Con Mắt Thứ Ba, thậm chí còn lan đến gián điệp của các thế lực khác.

Đường Thần bất đắc dĩ ngồi trong phòng đơn của sở kiểm tra: “Tôi thật sự không phải người của giáo phái Trở Về.”

“Tôi biết,” trước mặt anh Lion ngồi trước bàn thẩm vấn bắt chéo chân, cười lạnh, “Đã sớm biết cậu là gián điệp của Liên Minh rồi, cho nên tôi mới gọi cậu đến. Thông báo cho người của cậu đi, để cho bọn họ về Liên Minh đi, coi chừng bị ngộ thương, cậu có thể ở lại, chúng tôi sẽ không phong tỏa tin tức với Liên Minh nữa.”

“Ống… truyền âm à?” Đường Thần lập tức phản ứng lại ý tứ của Lion, chần chờ lẩm bẩm sứ mệnh mới của mình.

“Không sai, đến thời điểm này rồi, bộ các người còn muốn làm nội đấu à?”

Đường Thần than nhẹ: “Đương nhiên sẽ không, được, tôi sẽ truyền đạt ý tứ của ngài với người của Liên Minh.”

.......

Trong lúc nhất thời ngay cả nhóm nhà nghiên cứu khoa học vùi đầu làm việc cũng chú ý đến trong căn cứ thiếu rất nhiều gương mặt quen.

Một ngày nọ sau khi Đường Tiếu tới đi làm, thấy một bóng dáng cực kỳ quen mắt, lập tức trợn tròn mắt: “Thầy?”

Tiêu Bách sớm đã thay đi tây trang trước đây, thay thế là một thân vẻ ngoài tiêu chuẩn của nghiên cứu viên — áo blouse trắng, thật giống như căn bản chưa từng làm chủ tịch tiền nhiệm vậy, bình tĩnh gật đầu với cậu: “Tiến sĩ Đường.”

“Ngài… sao lại ở đây?”

“Bởi vì tôi am hiểu nghiên cứu khoa học hơn, mà không phải chính trị.”

“A…” Sắc mặt Đường Tiếu có chút hoảng hốt, “Nói cách khác ngài đến mang dự án này? Vậy thật tốt quá.”

“Không, người phụ trách dự án vẫn là cậu,” Tiêu Bách nhìn thoáng qua người chung quanh, cũng không để ý ánh mắt kinh ngạc của bọn họ, “Bố trí đề tài cho tôi đi, tiến sĩ Đường.”

Đường Tiếu: ? Kích, k.ích th.ích như vậy sao?

Theo ánh mắt của Tiêu Bách, Đường Tiếu nhìn về phía chung quanh, lập tức hiểu dụng ý của Tiêu Bách, trong lúc nhất thời thế nhưng trong cổ họng như nghẹn cứng, không nói ra lời.

Bởi vì phương hướng quá mới, uy vọng của cậu không đủ, cho nên Tiêu Bách đã dùng hành động của mình chống lưng cho cậu.

Lại bởi vì cậu trẻ tuổi, sợ cậu không áp được học giả cao cấp lớn tuổi hơn khác, cho nên Tiêu Bách cũng tỏ vẻ ra nghe mệnh lệnh của cậu, ngay cả học giả cấp bậc như Tiêu Bách đây, còn là thầy của Đường Tiếu, cũng có thể không màng mặt mũi nghe học trò sắp xếp, những người khác thì càng không có lý do gì dùng lý lịch đè người.

Chính vì suy nghĩ cẩn thận điểm này, trong lòng Đường Tiếu mới chợt cảm thấy hổ thẹn, hổ thẹn vì mình không đủ kinh nghiệm, trước đó cậu làm người phụ trách, lại tự mình lung lay trước, mới có thể không thể không để Tiêu Bách giúp mình giải quyết.

Người phụ trách còn không kiên định với thái độ của chính mình, lại làm thế nào để những người khác trong tổ dự án tin tưởng, bọn họ có thể làm ra thành quả ở phương hướng này?

Đường Tiếu hít sâu: “Cảm ơn thầy, tôi đã biết, tôi sẽ không dao động nữa. Phiền ngài hãy xem những tư liệu này trước.”

Nơi khóe môi Tiêu Bách lộ ra một chút ý cười: “Ừm, cùng nhau cố gắng nhé.”

Bình Luận (0)
Comment