Hướng Dật Phi thở dài, ngăn động tác nổ súng của tiểu đội: “Quá dễ trúng tiến sĩ Đường.”
“Báo cáo, nhiệm vụ thất bại, tiến sĩ Đường và thể thí nghiệm 428 chạy thoát,” Nói rồi Hướng Dật Phi nhìn sang siêu năng lực giả bước đến bên cạnh, Tống Nghĩa - siêu năng lực giả có dị năng lực là lần theo dấu vết vết máu chỉ một hướng: “Vị trí là phía đông nam.”
“Nếu phía đông nam, tôi nhớ rõ đi thêm một đoạn sẽ đến căn cứ nhỏ mã số là 052 của Liên Minh,” Hướng Dật Phi lẩm bẩm: “Có khi nào họ đặt chân ở đó không?”
Sở dĩ không đoán ngoài hoang dã là bởi vì hiện tại tính nguy hiểm ngoài hoang dã đã từng bước tăng cao, dị thú bụng đói réo vang lảng vảng khắp nơi, mùa xuân sống lại cũng sẽ dẫn tới phát sinh bệnh giới nấm khác.
Bên kia tai nghe im lặng một hồi, theo sau Lion nói: “Vậy liên hệ với người phụ trách căn cứ bên đó, bất kể như thế nào cũng phải mang tiến sĩ Đường về đây.”
“Vâng.”
“Nhớ kỹ phải hành sự khiêm tốn, lý do cậu biết rồi chứ.”
“Tôi hiểu rồi.”
Danh vọng hiện giờ của Đường Tiếu trong nhân loại khá cao, thậm chí có thể là trước không có, sau này cũng không có, nhưng cũng có nghĩa nếu việc cậu ‘chạy trốn’ rò rỉ ra ngoài, sẽ là một đả kích không nhỏ đối với thế cục hiện giờ.
Quan trọng hơn là tri thức trong đầu cậu, nếu cậu đi đến bên phía giáo phái Trở Về, ai biết liệu hy vọng chữa khỏi toàn nhân loại hiện giờ có thể biến thành thuốc độc trí mạng nhắm ngược lại nhân loại hay không? Cho dù người hiểu biết cậu biết sẽ không xảy ra loại chuyện này, nhưng người của Liên Minh cũng không cho rằng như thế.
Cho nên Đường Tiếu cần thiết là bị ‘bắt cóc’, cũng chỉ có thể là bị bắt cóc.
*
[Đã đạt được CG《Cùng Đi Phương Xa》
Thuyết minh: Trốn khỏi Con Mắt Thứ Ba, đã là thoát khỏi nhà giam, cũng là rời khỏi nơi ẩn núp, tương lai sẽ xảy ra gì, ai lại biết đâu?]
Đường Tiếu nhìn lướt qua album CG, không thèm để ý, nhìn thoáng qua vết thương trên vai mình.
Còn tốt, miệng vết thương rất nông, máu chỉ thấm ra một chút, hiện giờ vết thương cũng sắp khép lại rồi.
Sở dĩ nhanh như vậy, là bởi vì trước khi Đường Tiếu rời khỏi căn cứ đã sử dụng điểm số độ thiện cảm đạt được nạp đầy hết tất cả điểm thuộc tính, hiện giờ toàn bộ thể chất, sức mạnh, nhanh nhẹn đều là max.
Tuy rằng còn so ra kém tốc độ của Juntes, nhưng chí ít cũng không kéo chân sau vậy nữa, đương nhiên đối mặt siêu năng lực giả và vô số bộ đội vẫn đánh không lại được như cũ, suy cho cùng cậu chỉ là một quái vật số.
Tạm thời không suy nghĩ điểm này nữa, Đường Tiếu chú ý thấy tuyết dường như đang từ từ ngừng.
Gió vẫn rất lớn, nhưng trời đất bắt đầu trở nên sáng sủa, gió to thổi tan tầng mây, cuối cùng cũng lộ ra ánh sáng mặt trời núp đằng sau nó.
Mặt đất trắng bạc bắt đầu được ánh sáng màu vàng kim nhuộm đẫm, từng chút điểm lên màu sắc tươi sáng tuyệt đẹp.
Đón ánh sáng, cũng đón ánh nắng mặt trời, con người và động vật trên mặt đất đều trở nên nhỏ bé đến vậy, trong chớp mắt đã biến mất tăm, thấy quang cảnh này, một sự khí phách tránh thoát hết thảy không khỏi tràn ra từ lồng ng.ực.
Đường Tiếu hít sâu, cong khóe môi nhìn phía trước nói: “Nhìn đi, Juntes.”
“Thế giới này đẹp đẽ như thế.”
Juntes cũng thực hiện nhìn về phía phương xa theo Đường Tiếu, vài giây sau lại quay đầu nhìn Đường Tiếu, ánh mắt phản chiếu khuôn mặt được ánh mặt trời chiếu rọi của cậu, khẽ ‘ừm’ một tiếng.
Tim ngứa ngáy.
“Tiếu Tiếu.”
“Ừm?” Đường Tiếu còn đắm chìm trong cảnh đẹp mặt trời mọc mọc lên nơi phía đông, nghe vậy vô thức quay đầu qua, môi cọ qua cằm Juntes, lại bị hắn bắt được chính xác bằng ngón tay, nhấc lên, ngậm lấy đôi môi.
Mặt trời cũng hoàn toàn tránh thoát đường chân trời ngay lúc này, ánh nắng vàng rực rỡ chiếu lên mặt, trên người họ, trong trời đất xanh trong, mà họ trao nhau một nụ hôn thân mật trong lễ rửa tội của ánh nắng và tự do.
Không có s.ắc t.ình và mờ ám, chỉ có sự quý trọng và cầm lòng không đậu, Juntes từng chút từng chút m.út hôn khóe miệng Đường Tiếu, nhắm hai mắt, vô cùng hưởng thụ sự gần gũi không hề bị làm phiền vào giờ phút này, bên tai chỉ nghe được tiếng gió, họ bay lượn trên bầu trời, phảng phất như trên thế giới chỉ còn lại hai người họ tồn tại.
Nếu thật sự là vậy, sẽ tốt biết bao nhiêu.
Nụ hôn nhẹ nhàng không tiến hành lâu lắm, Juntes chú ý thấy phản ứng co rụt lại của Đường Tiếu, ngay cả môi cũng trở nên lành lạnh.
“Gió quá lớn dễ hạ th.ân nhiệt.” Juntes lập tức phán đoán ra được sao lại thế này, cố hết sức dùng sợi nấm bao bọc lấy cơ thể Đường Tiếu, Đường Tiếu run rẩy, nhỏ giọng nói, “Anh có thể đổi màu được không? Như vậy quá dễ bị phát hiện.”
Trước đó lúc tuyết lớn còn tốt, hiện tại tuyết ngừng, chỉ còn lại gió đang gào thét, người dưới mặt đất vừa ngẩng đầu sẽ dễ dàng phát hiện bọn họ.
“Có thể.” Juntes cố gắng điều khiển cơ thể, bắt chước tắc kè đổi màu trong thế giới động vật, rất nhanh, sợi nấm màu máu bắt đầu biến đổi sắc thái, ngẩng đầu nhìn từ mặt đất, thật sự giống như hòa làm một thể với màu sắc của bầu trời.
“Thời tiết quá lạnh, Tiếu Tiếu không thể ở trên không thời gian dài,” Juntes nói, “Chúng ta nghĩ cách đáp xuống đất đi.”
“Em nhớ rõ bản đồ, nơi xa hơn một chút có một căn cứ, chúng ta có thể thử xem có trà trộn vào bên trong được không.” Đường Tiếu cũng biết điểm này, cậu cho rằng truy binh sẽ không dễ từ bỏ như vậy, nhưng hiện tại ngoài hoang dã thêm nguy hiểm hơn đối với họ.
“Được.”
“Đúng rồi, Juntes hiện tại cơ thể anh khôi phục thế nào rồi? Gen của em có ích với anh không?” Trước đó Đường Tiếu vẫn luôn nhịn không hỏi, nhưng hiện tại nhìn vết thương trên người Juntes đã khép lại như lúc ban đầu, vẫn không nhịn được mở miệng.
“Đã khôi phục rất nhiều, gen của Tiếu Tiếu rất hữu dụng.” Juntes chớp chớp mắt, mặt không đổi sắc nói.
Thật ra cũng chưa khôi phục, sụp đổ còn đang tiếp tục.
Juntes không muốn nói ra.
Vì chứng minh lý do thoái thác của mình, sau khi Juntes nhìn thấy hình dáng của căn cứ thì đáp trên mặt đất, mang theo Đường Tiếu lẫn vào đám đông vào căn cứ.
Có rất nhiều người di chuyển đến căn cứ này, phần lớn là dân cư làng xóm, bão tuyết vừa mới kết thúc, thời tiết phỏng chừng sẽ ấm lên qua không lâu nữa, cho đến lúc này thú triều sẽ bắt đầu, cho nên đã nhiều ngày có rất nhiều người từ làng xóm nghĩ cách vào trong căn cứ tị nạn, tương tự, kiểm tra cũng nghiêm ngặt hơn mấy lần.
Động tác của bọn Đường Tiếu còn tính nhanh, nhưng không rõ Con Mắt Thứ Ba đã liên lạc với cấp cao căn cứ này hay chưa, nhưng dáng vẻ Juntes dường như cũng không lo lắng, trên người hắn tản ra pheromone con người không bắt giữ được, thành công mang theo Đường Tiếu lẫn vào.
“Ở đây chuẩn bị một chút vật tư rồi hẵng đi.” Đường Tiếu nói, “Có thể đi bao xa thì đi bấy nhiêu trước khi thú triều bắt đầu.”
Juntes tự nhiên không có bất kì ý kiến nào, dù sao đây là một cuộc hành trình không có đích đến, Đường Tiếu nói đi đâu thì đi đấy.
Tiền mua sắm vật tư Đường Tiếu đương nhiên cũng có, trước khi rời khỏi Con Mắt Thứ Ba cậu đã đổi một phần tiền lương đổi kim loại quý, đều có sức mua ở bất cứ căn cứ nào.
Chẳng qua lúc cậu vừa định mua vật tư thì phát hiện một chuyện kỳ lạ, trên giao diện trò chơi nhảy ra một chức năng.
[Kênh lân cận:
Phù Dịch Thần: Ui ui, lân cận còn người chơi không?
Phù Dịch Thần: Nếu có tính toán rời khỏi trò chơi không chơi nữa, có thể cho tôi mượn một chút tiền không? Đổi bằng tiền hiện thực cũng được.]
Người lân cận???
Đường Tiếu sửng sốt vài giây, bỗng phản ứng lại, là người chơi khác!
Trò chơi này vậy mà có người chơi khác! À đúng rồi, đây vốn dĩ là một thế giới mở, vốn dĩ sẽ có.
Đường Tiếu rối loạn vài giây, chủ yếu là cậu chơi game lâu như vậy trước nay chưa thấy qua người chơi khác, suýt nữa cho rằng đây là game một người chơi.
Chờ chút, vậy cậu lưu trữ load game, có ảnh hưởng đối với người chơi khác không? Bọn họ có biết nhiều thông tin hơn về trò chơi này không?
Đường Tiếu dâng lòng trò mò, click mở kênh lân cận nhắn lại.
[Người lân cận:
Đường Tiếu: Bên tôi có kim loại quý, không cần tiền hiện thực, cậu tới cửa hàng xxx đi, tôi ở đây.
Phù Dịch Thần: Cảm ơn người anh em.]
Đường Tiếu nói một tiếng với Juntes, Juntes ngoan ngoãn đứng phía sau cậu, rất nhanh một chàng thanh niên đi đến cửa tiệm, nhìn quanh bốn phía.
“Bên này!” Đường Tiếu vẫy vẫy tay với cậu ấy.
“Chào cậu chào cậu, tôi là Phù Dịch Thần,” Phù Dịch Thần chạy tới bắt tay với Đường Tiếu, vẻ mặt tò mò, “Trước đây hình như tôi chưa từng thấy cậu.”
“Tôi đến từ nơi khác, nói thật vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy những người khác.”
“Ồ? Vậy cậu cũng đủ xui xẻo, nơi này chỉ có một chức năng đó, trừ nó bên cơ bản không có cách nhận biết nhau nào.” Nói rồi, Phù Dịch Thần nhìn về Juntes phía sau Đường Tiếu, “Vậy vị đây là…?”
Đường Tiếu cũng theo tầm mắt cậu ấy nhìn sang Juntes, khẽ cười nói: “Là người yêu của tôi.”
Phù Dịch Thần hơi mở to mắt, cũng không hỏi gì, mỉm cười chào hỏi Juntes.
Đường Tiếu chú ý thấy biểu hiện của Phù Dịch Thần căn bản không giống như chào hỏi với NPC, hơn nữa sau khi cậu ấy nghe thấy quan hệ của mình và Juntes thì chỉ kinh ngạc mà không hỏi, bèn nói: “Cậu cũng là tình huống tương tự à?”
“Xem như vậy, hiện tại người còn ở lại trò chơi này đều có chút lý do khó nói.” Phù Dịch Thần gãi gãi tóc.
Lúc sau Đường Tiếu cho cậu ấy một khối vàng, Phù Dịch Thần trố mắt nhìn, biểu cảm còn muốn khiếp sợ hơn lúc biết được quan hệ của bọn Đường Tiếu: “Nhiều như vậy?? Sao cậu kiếm nhiều dữ vậy??”
Đó tự nhiên… là tiền thưởng này kia Đường Tiếu nhận được ở Con Mắt Thứ Ba, thật ra cậu cũng chỉ lấy ra một bộ phận nhỏ, phần lớn không mang đi mà để lại tổ đề tài, hy vọng học giả khác có thể tự do sử dụng khoản tiền đó làm nghiên cứu.
“Không sao đâu, cậu cầm đi.” Đường Tiếu nói, “Dù sao chúng tôi cũng không dùng hết nhiều như vậy.”
Phù Dịch Thần rối rắm một lát, vẫn nhận lấy: “Cũng đúng, dù sao lần luân hồi này phỏng chừng cũng nhiều lắm nửa năm thôi, cảm ơn người anh em.”
Đường Tiếu đồng tử hơi hơi co rụt lại: “Nửa năm? Cậu biết quay ngược?”
Nghe vậy, Juntes vẫn luôn giữ im lặng cũng nhìn sang, vẻ mặt kinh ngạc, trừ Vua Nấm ra, Đường Tiếu và hắn vẫn là lần đầu tiên gặp được người có thể nhận thức được hiện tượng ‘quay ngược’ xảy ra.
Phù Dịch Thần: “Biết chứ, phần lớn người hẳn đều biết, tuy rằng không rõ lắm rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”
Thấy Đường Tiếu quan tâm như vậy, Phù Dịch Thần ngẫm nghĩ, nói: “Không ngại tâm sự chứ, trước kia cậu chưa từng gặp người chơi khác, hẳn trong lòng có rất nhiều điều thắc mắc, dù sao ngày mai chúng tôi mới khởi hành đi khu trung ương, vẫn còn thời gian.”
“Được.” Đường Tiếu lập tức đồng ý.
Hai bên mua đủ vật tư, Phù Dịch Thần mang theo hai người trở lại căn nhà nhỏ trong căn cứ, trên đường gặp được vệ binh tuần tra, Đường Tiếu đều sẽ cố gắng trốn tránh bọn họ, lại hoặc là cúi đầu, kéo Phù Dịch Thần đổi chỗ đi.
Phù Dịch Thần không rõ nguyên do, nhưng cậu ấy săn sóc không hỏi, dẫn theo hai người vòng một đoạn đường mới về đến nhà.
“Tiểu Thần, con trở về rồi, tìm được người bạn đó chưa?” Cửa căn nhà mở ra, một người phụ nữ trung niên đi ra từ bên trong, tò mò đánh giá Đường Tiếu và Juntes.
“Tìm được rồi ạ, là một người bạn đã lâu không gặp, con mời họ vào trong nhà ngồi.”
“Ôi, vậy được, mẹ cho pha trà cho các con.”
Người phụ nữ trung niên vui vẻ quay trở lại phòng bếp, Đường Tiếu lập tức ý thức được điều gì, nhìn sang Phù Dịch Thần: “Vị kia là…?”
“Mẹ tôi.” Phù Dịch Thần không giải thích nhiều, sau khi đi vào trong nhà, cả người trở nên thả lỏng thấy rõ, ngồi trên sofa tiếp đón hai người, “Ngồi đâu cũng được, đừng câu nệ.”
Đường Tiếu cũng kéo Juntes ngồi trên sofa, trên thực tế cậu cũng có chút thấp thỏm, gặp được người chơi khác là chuyện ngoài dự đoán, mà quan trọng nhất chính là Juntes thật ra cũng không biết cậu là người chơi, cũng không biết chuyện thế giới kia.
Đường Tiếu ngẫm nghĩ, gõ chữ ở kênh lân cận:
[Đường Tiếu: Xin lỗi, người yêu của tôi cũng không biết chuyện tôi là người chơi, đề tài nhắc đến thế giới kia có thể nói bằng cái này không, mặt ngoài chúng ta tùy tiện tâm sự là được.
Phù Dịch Thần: Có thể chứ, yên tâm tôi hiểu.]
Đường Tiếu hỏi: “Cậu làm sao biết chuyện quay ngược?”
“Chỉ là hơi phát hiện đôi chút, thật ra có phải thật sự đã xảy ra hay không thì chúng tôi cũng không rõ ràng lắm.” Phù Dịch Thần trả lời.
[Phù Dịch Thần: Tôi không có ký ức về thời kỳ quay ngược, chỉ phát giác ra được từ thời gian trôi qua ở hiện thực]
Thì ra là thế, nói như vậy Đường Tiếu đã hiểu.
[Đường Tiếu: Người chơi khác cũng biết à?
Phù Dịch Thần: Có lẽ vậy, tôi nghĩ người chơi còn ở lại hiện tại hẳn là biết đôi chút… mọi người suy đoán có phải siêu năng lực giả hệ thời gian làm không, haiz, nếu thật vậy thì tốt rồi, tôi rất cảm ơn hắn, để tôi có được rất nhiều thời gian ở chung với mẹ.]
Nói đoạn, người phụ nữ trung niên từ trong phòng bếp bưng ra bốn ly trà nóng và điểm tâm, Phù Dịch Thần vội vàng nhận lấy, nhưng người phụ nữ trung niên nhíu mày oán trách một tiếng: “Đừng, coi chừng nóng, để mẹ làm.”
Phù Dịch Thần gãi tóc ngồi xuống, chỉ là đôi mắt vẫn luôn dõi theo động tác của người phụ nữ trung niên.
Đường Tiếu bắt giữ được chút chi tiết nhỏ này, tâm trạng có chút phức tạp.
Hóa ra không chỉ mỗi một mình cậu là người chơi ‘mê đắm’ một người trên thế giới này.
Có chút vui mừng, cũng có chút cảm khái.
“Tiếu Tiếu.” Juntes chú ý thấy Đường Tiếu đang nhìn bọn họ, cũng học động tác vừa rồi của người phụ nữ trung niên, bưng trà nóng tới đặt trước mặt Đường Tiếu, mặt cực nghiêm túc, “Coi chừng nóng.”
Đường Tiếu: “… Ò, cảm ơn.”
Juntes yên lặng quan sát sắc mặt Đường Tiếu, từ sau khi gặp gỡ người đàn ông xa lạ này, cảm xúc của Đường Tiếu đã vẫn luôn đang dao động.
Là bạn bè ư? Trông không giống, nhưng Đường Tiếu rồi lại tin tưởng đối phương không hề kiêng kị, lúc hai người họ nói chuyện phảng phất như có một loại khí tràng quỷ dị, ngăn cách tất cả mọi người bên ngoài, giống như chỉ có họ là người cùng một thế giới.
Điều này khiến Juntes trong lòng mù tịt, lại có chút khó chịu vi diệu, thấy Phù Dịch Thần đặt điểm tâm trước mặt Đường Tiếu, lại bắt chước động tác của cậu ấy, dùng tăm xỉa răng ghim một miếng điểm tâm, đưa đến bên miệng Đường Tiếu: “Cho.”
Đường Tiếu:… Em thật sự cũng không phải phải ăn lắm đâu.
Không biết Juntes đang quậy chuyện gì, Đường Tiếu bất lực lại buồn cười mà há miệng cắn miếng điểm tâm này, nhai nhai sau đó nuốt xuống, còn há miệng cho Juntes xem: “Vui chưa?”
Juntes nhìn Đường Tiếu lộ ra chiếc lưỡi hồng, cảm thấy mình cũng đói bụng, cực kì tự nhiên mà xáp đến hôn rồi hôn, ăn hết mảnh vụn bánh bên khóe miệng Đường Tiếu, mới nói: “Hiện tại vui rồi.”
Đường Tiếu: “…”
Phù Dịch Thần sờ sờ mũi, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, giả vờ không nhìn thấy tương tác của đôi người yêu này, không phải chứ sir, đã vào trong trò chơi rồi còn phải xem cặp đôi rải cơm chó.
Ồ đúng rồi, bọn họ còn là tình yêu đích thực đến tận thế cũng không xa rời nhau.
Độc thân đến nay - Phù Dịch Thần: Tủi thân thôi rồi.
Tại sao có người chơi một trò chơi thôi cũng có thể tìm được người yêu vậy chứ!
Người nhụ nữ trung niên kinh ngạc che miệng lại, nhìn bọn họ: “Ôi, xin lỗi, dì không biết các con là quan hệ người yêu, chúc các con hạnh phúc!”
“Cảm ơn ~” Juntes vui vẻ quay đầu nói, mới vừa công khai với Đường Tiếu, hắn rất vui lòng nghe mọi lời chúc phúc có liên quan đến họ, hắn ngẫm nghĩ, cũng chúc cho bà và Phù Dịch Thần một câu, “Hy vọng hai người có thể sống lâu một chút.”
Phù Dịch Thần, người phụ nữ trung niên:…
Đường Tiếu: “Khụ, khụ khụ khụ khụ!” Bị sặc nước miếng của mình
“Xin lỗi, anh ấy không hề cố ý đâu!” Đường Tiếu vội vàng biện giải thay Juntes.
“Không sao không sao, đây cũng coi như là một lời chúc thích hợp nhất trong thời kỳ đặc biệt này.” Người phụ nữ trung niên nhưng thật ra không tức giận, bà nhìn ra được trong mắt Juntes khi nói lời này cũng không có ác ý, chỉ chúc phúc thuần túy thôi.
“Đúng rồi, nếu các con là người yêu, buổi tối có muốn đi tham gia tiết màu hoa không? Họ sẽ tổ chức tiệc tối lửa trại vào đêm nay, ở ngay trên quảng trường, rất vui. Đặc biệt là các cặp đôi, nghe nói đầu đội vòng hoa nhảy hết một điệu múa trước lửa trại trong ngày này, tình cảm sẽ có thể trọn đời không thay đổi.”
“Thời kỳ này ạ?” Đường Tiếu kinh ngạc hỏi.
Trong nhận thức của cậu, chẳng lẽ không phải toàn căn cứ hẳn nên đề phòng, mãi cho đến thú triều tiến đến sao?
“Đúng vậy, dù sao cũng không ai biết tai nạn và ngày mai cái nào tới trước,” Phù Dịch Thần nhún vai, “Việc nhỏ không cần chạy, việc lớn chạy không thoát, trốn tránh trong nhà run rẩy chẳng lẽ tỷ lệ tấn công của thú triều thấp hơn sao?”
Đường Tiếu:… Nói rất có lý.
“Dù sao, các cậu cảm thấy hứng thú thì đi xem đi, rất náo nhiệt.”
Thật ra Đường Tiếu vốn là tính mau chóng bổ sung xong vật tư sẽ rời đi, nhưng…
Cậu nhìn thoáng qua Juntes hoàn toàn không có hứng thú gì với tiệc tối lửa trại, nói: “Được, chúng tôi tham gia.”
“Tiếu Tiếu?” Juntes khó hiểu cúi đầu, “Không lo bị bắt được à?”
“Bọn họ chưa chắc biết chúng ta ở đây,” Đường Tiếu nhìn sang Juntes, trong đầu lại không hiểu sao hiện lên hình ảnh thật lâu trước đây, bọn họ tổ chức party bãi cỏ ở Con Mắt Thứ Ba chúc mừng qua bản thảo, Juntes lại chỉ có thể ở trong bóng tối yên lặng nhìn chăm chú.
“Hơn nữa, em muốn tham gia hoạt động như vậy cùng với anh.”
Anh không cần làm người đứng xem nữa.
Đây còn chẳng phải là ý nghĩa của cuộc hành trình này sao?
Ánh mắt kiên định trong trẻo của chàng trai giống như một dòng suối trong vắt dũng mãnh ùa vào trong lòng Juntes, khiến hết thảy ngôn ngữ của hắn đều mất hết tác dụng vào giờ phút này, chỉ im lặng không lên tiếng nắm lấy tay Đường Tiếu dưới mặt bàn.
Phù Dịch Thần sờ sờ chóp mũi, âm thầm suy đoán hai người đã trải qua những gì mới có thể bị bắt giữ, nhưng người chơi mà, làm ra chuyện gì cũng không kỳ lạ.
Hơn nữa cậu ấy không cảm thấy người chơi trải qua nhiều lần quay ngược như vậy vẫn như cũ lựa chọn thế giới này sẽ là một người xấu.
Cũng tận thế rồi, cậu ấy căn bản không đắn đo điều này, nói: “Các cậu mới đến căn cứ này đúng không, nếu không ngại đêm nay ở nhà tôi đi, tiệc tối phải tới rất khuya mới kết thúc, trong phòng cũng có phòng dư, quan trọng nhất là chỗ ở khác trong căn cứ cơ bản đều phải chứng minh thân phận.”
“Vậy cảm ơn nhé.”
“Đừng khách sáo, tài chính cậu cho tôi cũng đủ trả tiền thuê phòng một đoạn thời gian rất dài.”
*
Ngay lúc Đường Tiếu liên lạc được với người chơi khác, Con Mắt Thứ Ba cũng liên lạc với người phụ trách căn cứ, lý do thoái thác đưa ra cũng là tiến sĩ Đường bị một thể thí nghiệm giới nấm mê hoặc và bắt cóc, hy vọng họ có thể hỗ trợ tìm giúp.
Mgười phụ trách căn cứ lập tức ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc, lập tức bảo người triển khai kiểm tra ở cửa ra vào, Hướng Dật Phi vội vàng bổ sung: “Xin đừng nói rõ là tiến sĩ Đường Tiếu mất tích, có lẽ sẽ gây ra xôn xao.”
“Tôi hiểu rõ, tôi sẽ bảo cấp dưới cầm bức họa của thể thí nghiệm đi tìm,” người phụ trách căn cứ nói, “Cũng sẽ thông báo căn cứ khác lân cận chú ý.”
“Làm phiền ngài.” Hướng Dật Phi thở phào nhẹ nhõm.
Năng lực của siêu năng lực giả truy vết chỉ có thể cho ra phương hướng đại khái, trong căn cứ quá nhiều người còn sẽ lẫn lộn, lúc này cũng chỉ có thể gửi hy vọng vào lực lượng của căn cứ.
*
Màn đêm buông xuống rất nhanh, giống như lời Phù Dịch Thần, đường phố trong căn cứ bắt đầu trở nên náo nhiệt, nơi nơi giăng đèn kết hoa, các cặp đôi đầu đội vòng hoa bước ra khỏi nhà, náo nhiệt như buổi cuồng hoan cuối cùng trước tận thế.
Cũng có thể quả thật là như thế, dù sao chờ thú triều bắt đầu, không biết có bao nhiêu người sẽ sinh ly tử biệt.
Mẹ Phù Dịch Thần nhiệt tình cung cấp một bộ trang phục khác cho họ, thay cho áo blouse trắng bắt mắt và bộ đồ trắng của Juntes, Juntes buộc tóc đuôi ngựa, đầu đội vòng hoa cùng Đường Tiếu lẫn vào trong đám đông, nhưng thật ra thật sự như một đôi người yêu bình thường trong tận thế.
Lửa trại cháy trên quảng trường cực kì long trọng cũng cực kì náo nhiệt, có người phát âm nhạc bằng chiếc loa lớn, các cặp đôi tay nắm tay nhẹ nhàng nhảy múa bên lửa trại, náo nhiệt phi thường.
Nhưng rất nhanh, Đường Tiếu phát hiện một vấn đề nghiêm trọng.
Cậu ngồi ở rìa quảng trường, nghiêm túc hỏi Juntes: “Anh biết nhảy múa không?”
Juntes:…?
Đường Tiếu: “Xin lỗi, hỏi một câu ngu ngốc rồi.”
Juntes vẫn luôn ở phòng thí nghiệm, sao biết được chứ.
Vấn đề là, cậu hình như cũng không biết.
Về khiêu vũ thì thật ra Đường Tiếu từng học khi còn nhỏ, nhưng không khéo là đã quên gần hết rồi, hơn nữa cậu có một tật xấu không cho ai biết, đó là cứ nhảy múa là tay chân không phối hợp, thầy dạy khiêu vũ cho cậu khi còn nhỏ một tháng thay đổi ba người, ngày thường cũng căn bản sẽ không tham gia loại hoạt động này.
Sau khi cùng Juntes mắt to trừng mắt nhỏ, Đường Tiếu nở một nụ cười bất lực: “Thôi, vẫn ở đây xem thôi là được.”
Juntes yên lặng gật đầu, hai người tìm một chiếc ghế dài ngồi xuống cạnh nhau, nhìn lửa trại cách đó không xa, tiếng nói chuyện phiếm, vui cười thỉnh thoảng còn có khóc thút thít vang lên bên tai, nhưng hầu hết mọi người đều thật tình tận hưởng thời khắc này.
Vậy Juntes thì sao? Hắn có cảm thấy hoạt động này chơi vui không?
Đường Tiếu nhịn không được nhìn ánh mắt Juntes, lại phát hiện hắn đang nhìn chằm chằm đám đông đang nhảy múa.
Đường Tiếu vừa muốn nói gì đó, lại chợt liếc thấy mấy người mặc đồng phục xuất hiện bên rìa quảng trường, dường như đang nhìn quét đám người bằng ánh mắt, trong tay còn cầm một bức họa.
“Juntes…”
“Ừm, anh thấy rồi.” Juntes đột nhiên đứng dậy, kéo Đường Tiếu đi vào đám đông bên lửa trại, “Pheromone của anh không mạnh như trước nữa, phải lẫn vào đám đông hiệu quả mới tốt hơn, cho nên chúng ta cũng nhảy múa đi.”
Nơi nhiều nhất người ở đây chính là nhảy trước đống lửa trại.
“Nhưng em không biết nhảy.”
“Không sao, anh đã biết rồi, để anh dắt Tiếu Tiếu.” Juntes tràn đầy tự tin.
Lúc này vừa lúc lại thay đổi âm nhạc, biến thành điệu sôi động hơn, Juntes kéo tay Đường Tiếu, hòa vào trong đó một cách tự nhiên.
Hắn nói đã biết nhảy, cũng không phải cậy mạnh.
Lúc Đường Tiếu còn đang cố hết sức tìm nhịp nhảy, động tác của Juntes đã giống hệt như một vũ công nhảy tốt nhất ở nơi này, dẫn dắt động tác của Đường Tiếu bằng cánh tay.
Đường Tiếu căn bản không thể tập trung học được, một nửa sự chú ý của cậu đều chia cho nhân viên đang tuần tra bên ngoài, trơ mắt nhìn bọn họ nói chuyện với nhau, không nghe rõ dưới dưới âm nhạc che giấu, nhưng Đường Tiếu hiểu ngôn ngữ môi.
“Tìm được chưa?”
“Vẫn chưa, muốn kêu họ dừng lại không?”
Nhân viên tuần tra nhìn cặp đôi ôm nhau bên cạnh lửa trại, có chút không đành lòng, lắc đầu: “Vẫn là thôi đi, người bên trên cũng yêu cầu chúng ta hành sự khiêm tốn, người cũng chưa chắc chạy vào căn cứ này, cũng kiểm tra cửa vào rồi.”
“Vậy cũng phải tới gần xem chứ.” Một người khác chưa từ bỏ ý định, thừa dịp nhóm múa xuất hiện một khoảng khe hở, vội vàng chen vào.
“Juntes…”
“Tiếu Tiếu, nhảy tự nhiên một chút.” Juntes ghé sát vào nói bên tai Đường Tiếu, “Bọn họ sẽ không phát hiện đâu.”
Đường Tiếu cắn răng, chỉ có thể tin tưởng Juntes sẽ không làm hỏng việc.
Điệu flamenco sôi động vui tươi khiến bước chân của mọi người cũng trở nên vang dội, lúc đầu Đường Tiếu lóng ngóng tay chân giẫm phải chân Juntes mấy lần, xấu hổ đến mức muốn chui xuống đất ngay tại chỗ.
Nhưng Juntes như không thèm để ý, vừa nhảy vừa dạy Đường Tiếu nên thực hiện động tác như thế nào.
Dần dà, Đường Tiếu cũng nắm giữ một chút bí quyết, cơ thể trong trò chơi dù sao cũng đã được cường hóa, ngay từ đầu chỉ là cậu không thể vượt qua được rào cản trong lòng, rồi dần dần nhảy ra dáng ra hình dưới sự dạy dỗ kiên nhẫn của Juntes.
Chỉ là cậu một lòng học động tác của Juntes, không chú ý đến không biết bắt đầu từ khi nào đã dần dần đi đến gần lửa trại nhất, cũng là nơi trung tâm nhất, người xung quanh kinh ngạc nhìn cặp đôi đồng giới dung mạo tuấn mỹ này, không ai nhìn bằng ánh mắt dè bỉu.
Quan niệm về giới tính ở tận thế đã cởi mở rất nhiều, họ kinh ngạc chỉ vì bọn họ học được nhanh như vậy, lại nhảy tốt như thế.
Lúc này, Đường Tiếu mới chợt kinh ngạc phát hiện nhân viên tuần tra đã cách họ rất gần, vô thức muốn kéo Juntes rời đi, lại bị Juntes cầm tay thật chặt, làm một động tác đẩy ra, phía sau lưng Đường Tiếu vừa lúc lướt qua ngay nhân viên tuần tra, khiến cho đối phương kinh ngạc quay đầu lại liếc nhìn, lại chỉ nhìn thấy Juntes ôm chặt bạn nhảy vào trong ngực.
Anh ta không khỏi cười lắc đầu, hoài niệm về thời gian tuổi trẻ của mình, hô một tiếng: “Chúc các cậu hạnh phúc!”
“Cảm ơn!” Juntes trả lời.
Đường Tiếu ở trong lồng ng.ực hắn tim đập như trống, ngẩng đầu thấy trong mắt Juntes tràn ngập ánh sáng vì đùa dai thành công, không khỏi nói: “Chơi vui không?”
“Ừm!” Juntes vui sướng trả lời.
Ai bảo bọn họ vẫn luôn đuổi theo phiền như vậy, chơi đùa bọn họ có làm sao đâu. Trong mắt con nấm nào đó tràn ngập ý nghĩ này.
Đường Tiếu bất lực nhếch khóe môi, dung túng nói: “Được, tùy anh.”
Vì thế, bọn họ gần như chuyển động khắp nơi ở sân nhảy, gần như đi qua mỗi một nhân viên tuần tra bên cạnh, có khi là gặp thoáng qua, có khi chắn ở trước mặt họ, có khi ở ngay phía sau họ.
Chỉ cần bọn họ nhìn một cái, là có thể chú ý thấy tiến sĩ Đường Tiếu đang nhẹ nhàng khiêu vũ cùng thể thí nghiệm ‘bắt cóc’ cậu, cười đến tinh ranh và sung sướng.
Đến cuối cùng, nhân viên tuần tra kiểm tra xong sân nhảy rồi, rời đi đến một nơi khác, Juntes cũng chơi mệt, vừa lúc lúc này hoạt động cũng tiến hành đến cuối cùng, một bản nhạc khiêu vũ nhẹ nhàng vang lên.
Động tác của các cặp đôi bắt đầu dần lớn mật, có đột nhiên ôm lấy nhau, cũng có người hôn môi dưới lửa trại làm nổi bật, có người đàn ông mặc đồng phục ôm cô gái gào khóc, cũng có người đàn ông mặc áo blouse trắng được một người đàn ông khác quỳ xuống đất cầu hôn.
Bọn họ có một số là bác sĩ, có một số là quân nhân, có một số là nhân viên công tác bình thường trong căn cứ, nhưng điểm chung duy nhất, là họ đều có khả năng chết trong tai hoạ lớn lần này.
Họ có được hiện tại, cũng có thể chỉ có hiện tại.
Có người ném vòng hoa lên, ném vào trong lửa cháy, vô số hoa tươi như nở rộ trên đỉnh đầu, rồi lại nhanh chóng tàn lụi.
Juntes cũng không làm gì cả, chỉ chậm rãi cùng Đường Tiếu nhảy xong một điệu nhảy cuối cùng này, ánh mắt hắn luôn không hề rời khỏi bóng dáng chàng trai, im lặng nói:
‘Nếu có thể, thật muốn khoảnh khắc này kéo dài mãi mãi.’
[Ngài đã đạt được CG 《Cùng Nhảy Với Phi Nhân Loại》]