Trong lòng Cố Kiều nảy sinh một tia cổ quái.
Ánh mắt cô ta dừng trên hợp đồng giữa không trung, tuy rằng đã chứng minh được những lời hệ thống nói đúng là có trong hợp đồng, nhưng Cố Kiều vẫn có chút oán niệm vì hành vi chưa từng thông báo trước cho mình của hệ thống.
Vì hệ thống biết rõ chuyện cô ta đã quên mất sự tồn tại của hợp đồng, nhưng mấy năm qua, nó không hề nhắc nhở cô ta một chữ nào.
Bởi vì oán niệm này, trong lòng cô ta sinh ra cảnh giác. Bởi vì cảnh giác, nên sau khi nghe được những lời kia, Cố Kiều không lập tức cảm thấy vui mừng, ngược lại còn có chút nghi ngờ.
Có phải quá trùng hợp rồi không?
Trước đây cô ta chê vận may quá ít, hệ thống liền nói bởi vì cấp bậc quấ thấp, sau khi thắng cấp vận may sẽ gia tăng.
Khi cô ta chê vận may chỉ có thể mang tới lợi ích cho bản thân, có giữ được lợi ích hay không đều phải dựa vào chính mình, không cách nào khiến người thương tổn cô ta chịu trừng phạt, hệ thống liền nói có kỹ năng phản phệ ác ý, tương đồng với vận may và cấp bậc, có tỉ lệ tạo thành phản phệ nhất định.
Sau khi năng lượng trong bạch châu mất đi số lượng lớn, tiến triển tích lũy năng lượng của cô ta trở nên chậm hơn, khiến cô ta dần dần trở nên nôn nóng, bất an. Hệ thống liền nói, tình cảm của người khác dành cho cô ta cũng có thể chuyển hóa thành danh vọng, có thể mang tới điểm năng lượng. Sau khi tăng lên cấp ba, hệ thống đột nhiên sinh ra một công năng mới là rà quét được vật chứa năng lượng, dẫn cô ta tới chỗ hắc châu.
Còn cả thẻ đạo cụ xui xẻo nữa…
Và cả chuyện bây giờ…
Vốn dĩ Cố Kiều cho rằng hệ thống chỉ là một phần mềm máy móc, không có tình cảm, cũng sẽ không có ý đồ xấu. Hơn nữa cô ta bảo nó treo máy nó lập tức treo máy, bảo nó khởi động nó lập tức khởi động. Bất kỳ chuyện gì đều phải nhận được sự đồng ý của cô ta mới có thể thao tác. Giữa bọn họ, cô ta là chủ. Nhưng bây giờ, đột nhiên Cố Kiều không dám xác định. Cô ta thật sự là chủ à? Sao cô ta lại cảm thấy như mình bị hệ thống nắm mũi dắt đi thế này?
“Ký chủ, hệ thống với ký chủ là một thể. Ký chủ sống tốt, hệ thống mới có thể sống tốt. Cho nên, ký chủ không cần lo lắng, hệ thống sẽ không hại ký chủ. Tất cả trình tự của hệ thống đều được giả định từ trước, rất nhiều thứ cần ký chủ chạm vào mới có thể kích hoạt, giống như năm đó lần đầu tiên hệ thống nhận được năng lượng mới có thể khởi động, tất cả những điều này đều được ghi rõ trong hợp đồng.
Ngón tay Cố Kiều khẽ chạm nhẹ vào hư không, lật qua vài trang, quả nhiên trông thấy một dòng. Trên hợp đồng không viết rõ kỹ năng mới là gì, cần cô ta chạm tới, hệ thống giải khóa rồi, cô ta mới có thể đọc được.
Ánh mắt Cố Kiều khẽ nheo lại, nói cách khác, trong hợp đồng còn rất nhiều thứ chưa viết rõ.
Cô ta cố gắng tĩnh tâm, tiếp tục lật xem, rất nhanh cô ta lại phát hiện ra một tin tức quan trọng.
“Nếu lần đầu tiên ký chủ giao tiếp với hệ thống khi chưa đầy mười lăm tuổi, hợp đồng sẽ được giữ lại trong kho lưu trữ, sau này ký chủ có ba cơ hội xem xét lại.” Đây là lời hệ thống nói với cô ta.
Còn một điều nữa, ngoài ba lần xem xét lại ra, cô ta còn có một cơ hội giải trừ hợp tác với hệ thống.
Cố Kiều mím chặt môi: “Nếu ta giải trừ hợp tác, ngươi sẽ thế nào? Sẽ đi trói định với ký chủ khác sao?”
“Khi rơi xuống thế giới này, hệ thống đã tiêu hao hết năng lượng của bạn thân, người trói định là người tùy ý chọn lựa, bản thân hệ thống không cách nào thay đổi. Nhưng nếu ký chủ giải trừ hợp tác, mất đi trói định, hệ thống sẽ tùy cơ lựa chọn ký chủ đời tiếp theo.”
“Vận may của ký chủ là do hệ thống mang đến, cho nên sau khi giải trừ hợp tác, tất cả vận may và thuộc tính hệ thống mang đến cho ký chủ cũng sẽ bị thu hồi.”
Cố Kiều nghe xong, trong lòng căng thẳng: Thu hồi toàn bộ?
Điều này khiến cô ta sợ hãi. Nếu không còn vận may nữa, tương lai cô ta sẽ không thể nào luôn gặp may mắn, không thể nào nhặt được tiền tài hoặc món ăn hoang dã mang về nhà. Không có ưu thế này, cô ta có khác gì hai cô em gái Cố Lai Đệ và Cố Phán Đệ?
A, vẫn có điểm khác, ít nhất thành tích học tập của cô ta tốt hơn bọn họ.
Nhưng mà……
Cố Kiều rất bất an. Bởi vì chỉ mình cô ta biết rõ, sở dĩ thành tích học tập của cô ta tốt như vậy, hoàn toàn không phải xuất phát từ sự nỗ lực của bản thân, mà có vài phần may mắn bên trong. Ví dụ như những câu hỏi cô ta không biết làm, xác suất điền đáp án đúng luôn cao hơn so với các bạn học khác điền bừa rất nhiều. Ví dụ như, hồi cấp hai có hai cuộc thi, người có thành tích tốt hơn cô ta đều tự dưng bị ốm.
Càng khỏi nói, sau khi hệ thống tăng thêm một cấp bậc, cô ta còn có thể tăng thêm hai điểm chỉ số thông minh và hai điểm trí nhớ.
Tuy rằng hai điểm không nhiều lắm, nhưng tác dụng lại không nhỏ.
Nếu hệ thống thu cả vận may và cả thuộc tính, nói cách khác tất cả đều không còn tồn tại nữa, vậy thì cô ta vẫn là Cố Kiều sao? Có phải cô ta sẽ lại biến thành Cố Chiêu Đệ trước kia hay không?
Nghĩ tới những năm tháng làm Cố Chiêu Đệ, cả người Cố Kiều đều run rẩy. Không! Không được! Cô ta tuyệt đối không thể trở lại thành Cố Chiêu Đệ.