Chuyện làm ăn của Dĩ Nam vô cùng rực rỡ, bước ra khỏi bi thương vì người nhà liên tiếp qua đời, nhà họ Cố đã vui vẻ trở lại.
Nhưng mà, có người rất không vui.
Chính là tiệm may nhà họ Lý trên con phố chính.
Ông Lý và vợ mình có ba đứa con trai, ba đứa con dâu. Con dâu cả chính là Thôi Viên. Trên con phố chính này có bảy tám cửa hàng quần áo thời trang, quần áo của các cửa hàng khác đều nhập từ nhà xưởng trong huyện, chỉ một mình nhà họ Lý có hướng đi riêng. Tuy rằng kiểu dáng quần áo trong nhà xưởng tốt thật, nhưng giá cả lại đắt, không thể so với tự mình mua vải về cắt may.
Đặc biệt là tay nghề của nhà họ Lý rất tốt, đường may tinh tế, Ngoài ông Lý ra, vợ và con dâu ông ấy cũng đã học được kỹ năng này. Vài người cùng nhau làm việc, hiệu suất cao, hàng mới ra liên tục. Hơn nữa con dâu thứ hai trong nhà còn khéo tay, biết phỏng theo kiểu dáng quần áo của các cửa hàng khác, tuy rằng không thể nào may lại giống như đúc, nhưng cũng xấp xỉ một chín một mười. Bởi vậy, cửa hàng nhà bọn họ mới mở ra một năm rưỡi, làm ăn lại không tồi, đứng đầu con phố này.
Ban đầu khi biết cửa tiệm gần đó sắp mở hàng bán quần áo thời trang, người nhà họ Lý không ai để trong lòng. Dù sao trên con phố này cũng nhiều nhà bán quần áo như vậy, có nhà ai thắng được bọn họ đâu. Cũng chỉ có con dâu thứ hai luôn đối đầu với Thôi Viện, nghe nói ông chủ cửa hàng mới có quan hệ với đối phương, đã mời cơ hội ấy chèn ép vài câu trước mặt cha mẹ chồng.
Không ai nghĩ tới, Dĩ Nam lại cường thế như vậy, ngày khai trương với hoạt động của mình buôn bán vô cùng rực rỡ. Sau đó dù hoạt động đã kết thúc, khách hàng giảm đi đôi chút, nhưng vẫn là cửa hàng dẫn đầu cả con phố.
Chỉ mới qua hai mươi ngày, nhà họ Lý đã cảm nhận được rõ ràng lợi nhuận của nhà mình giảm đi phân nửa, thậm chí bọn họ còn trông thấy mấy người khách hàng thân thiết của nhà mình vô cùng vui vẻ bước vào Dĩ Nam, rồi vô cùng cao hứng xách theo túi lớn túi nhỏ ra ngoài.
Từng ngày từng ngày cứ trôi qua như vậy, lại sắp tới thời điểm đón năm mới, là mùa buôn bán thịnh vượng nhất rồi, tâm trạng của người nhà họ Lý thật sự không tốt lắm.
Trên bàn ăn, ông Lý cảm thán: “Tôi đã qua Dĩ Nam xem thử rồi, quần áo nhà hắn thật sự tốt, kiểu dáng mới lạ, thủ công tinh tế, theo lý mà nói hàng như vậy không nhập được với giá thấp, Tuy rằng giá bán của hắn cũng cao, nhưng tiền nào của ấy, chất lượng quần áo không làm khách hàng phải thất vọng.”
Vợ ông ta nhìn về phía con dâu thứ hai: “Có thể bắt chiếc nhà bọn họ không?”
“Mẹ, con xin lỗi, con mới theo cha học được vài năm, năng lực có hạn. Quần áo Dĩ Nam bán, có rất nhiều kiểu dáng phức tạp, không dễ làm theo. Thật ra con có thể thử một lần, chỉ là sợ hàng phỏng theo…” Con dâu thứ hai mím chặt môi, mắt nhìn về phía ông Lý: “Tay nghề của cha tốt hơn chúng con, hay là cha thử xem sao?”
Ông Lý lắc đầu: “Không được! Nhà bọn họ còn có rất nhiều áo khoác lông cừu, áo khoác len… Chưa nói tới kiểu dáng, chỉ nói riêng chất vải thôi nhà chúng ta cũng không có rồi, cảng khỏi nói trên áo còn in hoa, chúng ta không làm được.”