Tinh dịch dính trên lông mi cô khiến cho đôi mắt cô đen bóng.
Người đàn ông cầm khăn ướt nhẹ nhàng giúp cô lau, thỉnh thoảng, ngón tay cái vuốt ve khuôn mặt khả ái của cô.
Anh hỏi: “Cơ thể có thoải mái không em?”
Anh đã được giải phóng nhưng vẫn không giúp cô thoải mái vào lúc nước sôi lửa bỏng, cô khó chịu cắn môi nhỏ, chịu đựng dục vọng như thủy triều dâng trào trong cơ thể.
Tần Thận vuốt ve môi cô, trong lòng cũng rục rịch khó chịu.
Anh hôn lên khuôn mặt ửng hồng của người con gái, dục cầu bất mãn* hỏi: “Lần nữa được không em yêu?”
Dục cầu bất mãn* (欲求不满): Chỉ trạng thái ham muốn khó có thể lấp đầy, không thể thỏa mãn và muốn có thêm. (nguồn: Baidu)
Người con gái cúi đầu lo lắng nhìn lướt qua lồng ngực của mình, liền thấy trên đó đầy dấu ngón tay cùng vệt đỏ đậm nhạt.
Đôi mắt cô hiện lên sự do dự, ôm lấy người đàn ông, lắc đầu làm nũng.
Tần Thần bị ngọn lửa vùi sâu trong cơ thể khuấy động, tuy rằng vừa rồi kích thích cùng rung động, nhưng cũng gây ra khoảng trống cực lớn trong cơ thể, khiến anh muốn nuốt trọn con người cô.
Hai mắt anh đỏ hoe, cơ thể nhiễm dục vọng càng thêm nguy hiểm. Anh đưa tay đỡ lấy vai Tần Diệp Tân, lật người cô lại, không ngừng dùng tay chạm vào người cô rồi châm lửa đốt trong người cô.
Sờ sờ bờ mông mềm mại trắng như tuyết, động tác trên tay anh dừng lại đôi chút để cảm nhận, một lúc sau lại tiếp tục xoa bóp, nhưng động tác so với lúc trước càng gấp gáp càng nóng bỏng hơn.
Tần Diệp Tân nằm ở trên giường mềm mại, nhưng cô cảm thấy so với giường thân thể còn mềm hơn, mềm mại như một làn sóng.
Người đàn ông tự nhiên như nước chảy mây trôi mà phủ lên thân thể đang run nhè nhẹ của người con gái, tay anh sờ vào phía dưới đến khi mật dịch chảy ra ngoài tí tách, đuôi lông mày cong lên, nhấp nhám vành tai của cô, nói: “Còn chưa thoải mái phải không, anh trai giúp em thả lỏng.”
Sau đó anh trùm ‘áo mưa’ lên côn thịt.
Tần Diệp Tân không biết việc giúp cô thả lỏng trong lời anh nói là như thế nào, thậm chí còn không biết anh xé bao cao su tự lúc nào, cô chỉ còn cảm nhận được lòng bàn tay của anh vô cùng ôn nhu, vô cùng cuồng nhiệt, nó kéo cô vào vực sâu của dục vọng.
Ngay khi tâm trí của cô đang được vỗ về tựa như trên mây, một cây gậy dài cứng từ đâu đâm vào cơ thể cô, khiến cô đau đớn rên lên.
Hòa cùng với tiếng kêu đau đớn của Tần Diệp Tân là hơi thở sảng khoái của người đàn ông.
“Ưm… thật chặt…” Tần Thận khen.
Biết được côn thịt của anh đâm vào đâu, người con gái vừa tức vừa dỗi, khóc lên: “Đồ xấu xa, anh đi ra ngoài ~”
Sự khó chịu truyền tới từ cúc huyệt, nước mắt của cô chảy thành dòng, nhưng cô bị anh kìm chế từ phía sau, không thể động đậy.