Lạc Thanh Chu: 【 Hảo muội muội, chờ ca ca, ca ca ngày mai sẽ xuất phát! Đến lúc đó cùng ngươi kề vai chiến đấu, đoạt tới toàn bộ gia sản! 】
Tiểu Nguyệt: 【... Ca ca, ngươi sở dĩ tốt với muội muội có phải chính là vì ngấp nghé bảo bối trên người muội muội hay không? 】
Lạc Thanh Chu: 【 Cũng không phải, ca ca chỉ thích muội muội mà thôi 】
Nơi nào đó hậu hoa viên, trong lương đình.
Dưới ánh trăng trắng noãn, thiếu nữ một bộ váy áo tuyết trắng ngồi trước bàn đá, an tĩnh nhìn ngọc thạch trong tay, dung nhan tuyệt mỹ thanh lãnh như tuyết.
Tiểu Nguyệt: 【 Hảo ca ca, nếu như ngươi thật thích muội muội, vậy mau chạy tới kinh đô, cưới muội muội đi, có được hay không? 】
Lạc Thanh Chu: 【 Tiểu Nguyệt, tín hiệu của ta ở chỗ này tựa hồ có chút không tốt, ngươi vừa rồi phát cái gì, ta không có thấy rõ. Được rồi, ta ngày mai phải dậy sớm, không nói, lần sau trò chuyện tiếp, ngủ ngon 】
Tiểu Nguyệt: 【 Ca ca xấu! Không được phép ngủ, lại bồi muội muội trò chuyện một hồi đi 】
Lạc Thanh Chu không có đáp lại.
Tiểu Nguyệt: 【 Ca ca ca ca, muội muội không bảo ngươi cưới, muội muội hàn huyên trò chuyện với ngươi về chuyện Nguyệt tỷ tỷ nhà ngươi đi, Nguyệt tỷ tỷ nhà ngươi giống như có người thích 】
Lạc Thanh Chu lập tức trả lời tin tức: 【 Ai? Làm sao ngươi biết? 】
Lúc này, ngọc thạch đột nhiên chấn động một chút.
Nguyệt tỷ tỷ phát tới tin tức: 【 Ta đến kinh đô 】
Lạc Thanh Chu nhìn thấy tin nhắn này, lập tức từ trên giường ngồi dậy, vội vàng trả lời: 【 Nguyệt tỷ tỷ, thật? Ngươi ở đâu? Bây giờ ta đi qua tìm ngươi 】
Nguyệt tỷ tỷ: 【 Tây Hồ 】
Lạc Thanh Chu vội vàng nói: 【Được, Nguyệt tỷ tỷ chờ một lát, ta lập tức đi qua. Nguyệt tỷ tỷ phải cẩn thận, trong Tây hồ giống như có yêu quái rất lợi hại】
Tâm tình của hắn lập tức khá hơn.
Nguyệt tỷ tỷ đến kinh đô, như vậy thần hồn của hắn lại có thể tiếp tục tiến bộ.
Thần hồn tu luyện cùng nhục thân tu luyện, có người chỉ đạo và cho công pháp, tốc độ tu luyện tự nhiên nhanh hơn rất nhiều so với mình một người lảo đảo nghiêng ngả lục lọi tu luyện.
Không có Nguyệt tỷ tỷ trợ giúp, đoán chừng thần hồn hắn hiện tại nhiều nhất là Dạ Du đột phá đến Nhật Du cảnh giới, tuyệt đối không có khả năng đột nhiên tăng mạnh, cho tới bây giờ là Luyện Thần cảnh trung kỳ.
Hiện tại hắn không chỉ có thể thúc đẩy phi kiếm giết người, còn có thể phụ thân.
Mà Nguyệt tỷ tỷ còn đưa hắn rất nhiều thứ, khăn tay, công pháp tu luyện thần hồn, liễm tức thuật, luyện chế phi kiếm, mỗi vật đều mang đến cho hắn lợi ích cực kỳ lớn.
Cho nên, có Nguyệt tỷ tỷ, hi vọng thần hồn của hắn tu luyện tới Dương thần chi cảnh sẽ lớn hơn.
- Kẹt kẹt...
Cửa phòng mở ra, Tiểu Điệp đi đến.
Lạc Thanh Chu đang muốn nói cho nàng đêm nay mình có việc, để nàng đi ngủ gian phòng của mình, đột nhiên thấy được nàng mặc một bộ váy màu đen ngang gối thật mỏng, trên đùi mang vào vớ tơ mới, xấu hổ đi qua đến nói:
- Công tử, nô tỳ mặc xem được không?
Lạc Thanh Chu nhìn nàng chằm chằm trong chốc lát, nói:
- Vừa tạm, qua loa.
Một canh giờ sau.
Thần hồn Lạc Thanh Chu xuất khiếu, bay về phía Tây Hồ.
Trong chăn, Tiểu Điệp ôm thân thể của hắn, trên gương mặt còn lưu lại hai vết đỏ ửng vì hạnh phúc, hài lòng ngủ thiếp đi.
Trên mặt thảm bên giường là váy áo và tất đen bị lột bỏ lộn xộn ném loạn.
Ngoài cửa sổ, trời tối người yên.
Mặt hồ Tây Hồ, cuối cầu đá có một tòa lầu các.
Phía trên lầu các, một thân ảnh xanh nhạt đang đứng ở nơi đó, cúi đầu, an tĩnh nhìn ngọc thạch trong tay, lông mày có chút nhíu lại, trong mắt đen nhánh thâm thúy lộ ra một vòng nghi hoặc.
Tiểu Nguyệt lại gửi đi hai đầu tin tức.
Nhưng hắn cũng không đáp lời.
Không phải nói, lập tức liền tới đây sao?
Nàng ngẩng đầu, nhìn về phía đêm tối xa xa.
Trên mặt hồ tới gần bên bờ cách đó không xa, có mấy chiếc thuyền hoa treo đèn màu, trang trí tinh mỹ đang đậu ở đó.
Bên trên thuyền hoa.
Tiếng cười của nữ tử, tiếng đàn, tiếng ca, náo nhiệt phiêu đãng trên mặt hồ đêm khuya.
Lại qua một lát.
Một thân ảnh toàn thân bị huỳnh quang bao phủ, mới ngự gió mà tới từ trong đêm tối xa xa.
Thân ảnh xanh nhạt thu hồi ngọc thạch trong tay, trên gương mặt tuyệt mỹ không tì vết lộ ra thần sắc thanh lãnh như ánh trăng, toàn bộ thân thể, dần dần bắt đầu mơ hồ.
Cùng lúc đó.
Trong hồ nước phía dưới lầu các đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy nho nhỏ.
Một bóng đen to lớn ở trong góc tối bên dưới lầu các, lặng yên không một tiếng động lộ ra một chút hình dáng, một đôi mắt tinh hồng, xuyên thấu qua mặt nước theo dõi thân ảnh mờ mịt tuyệt mỹ như tiên bên trên lầu các.
- Vù ——
Lạc Thanh Chu bay như một trận gió, rơi vào phía trên lầu các.