Hắn biết, hắn dẫn theo Tiểu Điệp, vô luận như thế nào đều chạy không thoát, cho nên chỉ có thể bí quá hoá liều, phản kích bất cứ lúc nào.
Chạy trốn với hắn vứt bỏ mạng nhỏ, không bằng đập nồi dìm thuyền, liều mạng một trận!
- Ầm!
Hai người lại đối một quyền!
Lập tức, nắm đấm vung lên, thân ảnh xê dịch, mặt đất lá rụng, bốn phía bụi cây rì rào rung động.
Chỉ hai chiêu, nam tử gầy nhỏ một quyền đánh vào ngực hắn.
Lạc Thanh Chu lui lại ngã xuống đất, lăn lộn mượn lực, lại nhảy lên, tiếp tục thi triển Bôn Lôi Quyền nghênh chiến.
- Ha ha, luyện loại võ kỹ Bôn Lôi Quyền gân gà này, quả nhiên chỉ là kẻ ở rể đê tiện!
Nam tử gầy nhỏ quyền pháp rất nhanh, vừa cười gằn, vừa “Phanh phanh phanh” mà đánh mấy quyền lên cánh tay, nắm đấm, bả vai của hắn.
Bôn Lôi Quyền của Lạc Thanh Chu quá chậm, không cách nào ngăn cản, đành phải căng màng da cứng cỏi, vừa lui lại, vừa ra sức ngăn cản.
- Ầm!
Hắn lại bị một quyền đánh trúng lồng ngực, vụt vụt vụt lui về phía sau mấy bước, cuống quít lách mình ra sau một cây đại thụ bên cạnh.
Một tiếng bạo kêu, thân cây “Két” một tiếng chia năm xẻ bảy!
Nắm đấm nam tử gầy nhỏ không ngờ lại trực tiếp đánh xuyên qua thân cây, đánh tới ngực hắn!
Lạc Thanh Chu song quyền che ngực, “Phanh” một tiếng bị đánh liên tục lui về phía sau.
Cánh tay đau đớn, nắm đấm đau đớn, ngực đau đớn, bả vai đau đớn, trong cơ thể máu tươi dâng lên, mặc dù có màng da cứng cỏi ngăn cản hơn phân nửa trọng kích, vẫn còn đau đớn!
- Đi chết đi!
Nam tử gầy nhỏ phi thân đánh tới, song quyền liên tục tung ra, hóa thành quyền ảnh đầy trời, bao phủ về phía hắn.
Lạc Thanh Chu tránh cũng không thể tránh, đột nhiên lui lại một bước, sử xuất tiếng sấm cuồn cuộn của Bôn Lôi Quyền ngăn cản.
- Ầm ầm...
Giờ khắc này, dường như có tiếng sấm vang lên!
Đồng thời, lá rụng trên mặt đất “hô” một tiếng bay lên, thuận nắm đấm của hắn xoay tròn bay múa.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Tiếng quyền kích liên tiếp vang lên!
Lạc Thanh Chu lần nữa bị đánh lùi lại, đối mặt với quyền ảnh dày đặc của đối phương, lần này, lại chỉ trúng một quyền!
- Oa ——
Một quyền này lại đánh vào lồng ngực.
Yết hầu ngòn ngọt, phun ra một ngụm máu tươi, phun về phía nam tử gầy nhỏ đang đánh tới.
Nam tử gầy nhỏ kia vẻ mặt tràn đầy dữ tợn, không tránh không né, mặc cho một ngụm máu tươi kia phun trên mặt, một quyền đánh về phía mặt hắn.
Lạc Thanh Chu bị khơi dậy huyết tính, mặc dù ngực kịch liệt đau nhức, nhưng ý thức không ngờ lại càng thêm thanh tỉnh, tinh thần càng thêm phấn khởi, màng da toàn thân vừa kéo căng, trong cơ thể sức lực tăng vọt, lực rót ra một quyền “Oanh” một tiếng bạo hưởng, đánh ra ngoài!
Một quyền này, lại như như tiếng sấm vang lên!
Nam tử gầy nhỏ kia vội vàng không kịp chuẩn bị, bị hù giật mình, thần hồn run lên, nắm đấm nặng nề va chạm vào nhau!
- Ầm!
Một tiếng vang trầm, áo bào tung bay lên!
Lần này, cánh tay nam tử gầy nhỏ không ngờ lại chấn động, vụt vụt vụt lùi lại mấy bước, đồng thời, trên nắm tay bỗng nhiên truyền đến một cỗ đau nhức kịch liệt!
Hắn kinh ngạc nhìn lại, mu bàn tay lại bị đốt cháy đen!
Bôn Lôi Quyền này, lúc nào lại có lôi rồi?
Còn chưa chờ hắn nghĩ rõ ràng, nắm đấm Lạc Thanh Chu lần nữa đánh về phía hắn!
- Oanh! Oanh! Oanh!
Chiêu thức Bôn Lôi Quyền, bắt đầu càng lúc càng nhanh, càng ngày càng nặng!
Lá rụng trên đất nhao nhao bị cuốn lên, bụi cây bốn phía rào rào lắc lư, toàn thân Lạc Thanh Chu giống như phong bạo bao quanh, song quyền như sấm, ầm ầm rung động bao phủ tới!
Nam tử gầy nhỏ biến sắc, cuống quít vung quyền nghênh kích.
Hai người ngươi tới ta đi, thân ảnh như gió, hai nắm đấm như mưa, lại giao đấu hơn mười phút, bất phân thắng bại.
Qua thời gian, hung mãnh bạo kích và đối quyền, nội lực trong cơ thể nam tử gầy nhỏ và tinh lực toàn thân sớm đã tiêu hao hầu như không còn.
Quyền pháp của hắn từ mới bắt đầu thì rất nhanh, rất mạnh, rất hung hãn!
Nhưng cũng cực kì tiêu hao nội lực và thể lực.
Ngay từ đầu không đánh chết đối phương, hiện tại lại triền đấu mấy chục phút, hắn rốt cục bắt đầu lực suy, lộ ra xu hướng suy tàn.
Mà Bôn Lôi Quyền của Lạc Thanh Chu, lại từ chậm thành nhanh, càng về sau, càng lúc càng nhanh, càng ngày càng nặng, càng ngày càng mãnh!
Đồng thời, nội lực trong cơ thể hắn vẫn như cũ dồi dào, liên tục không ngừng rót tới hai tay hai chân.
Cho dù đã bị thương, cho dù đã kịch chiến gần nửa canh giờ, tinh lực của hắn vẫn tràn đầy như lúc ban đầu, thậm chí đã đạt đến đỉnh phong!
Nhật Nguyệt bảo kính sinh ra chất lỏng xanh đậm và chất lỏng đen mực, giờ khắc này, đều lên men sinh ra hiệu quả to lớn!
- Oanh!
Một tiếng bạo hưởng!
Hai quyền tấn công, nắm tay nam tử gầy nhỏ đột nhiên truyền đến một cỗ kịch liệt đau nhức, lập tức trong không khí bay ra mùi thịt khét lẹt.
Hắn sợ hãi nhìn lại, trên nắm tay máu thịt be bét, bị đốt cháy khét một mảnh!