Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp (Dịch Full)

Chương 1182 - Chương 1182: Thành Thân (2)

Chương 1182: Thành thân (2) Chương 1182: Thành thân (2)

Tên nam tử cao lớn người mặc phi ngư phục lập tức tung người xuống ngựa, nghiêm nghị quát:

- Đều bao vây, một người cũng không thể để bọn hắn chạy.

Những thị vệ eo đeo đoản đao lập tức phần phật bao vây lại bên ngoài cả tòa Tần phủ.

Gặp một màn này, sắc mặt tất cả mọi người Tần gia đều thay đổi.

- Cẩm Y vệ!

Nam Cung Mỹ Kiêu nhìn phi ngư phục trên người tên nam tử cao lớn kia, sắc mặt cũng biến hóa.

Nam Cung Tuyết Y ở một bên nghe xong, lập tức giật mình nói:

- Mỹ Kiêu, thật sự là Cẩm Y vệ? Nghe nói những người này tâm ngoan thủ lạt, bắt rất nhiều quan viên, lúc thẩm án đều dựa vào nghiêm hình bức cung, ngay cả hoàng thân quốc thích đều không để vào mắt, đặc biệt phách lối. Bọn hắn tới nơi này làm gì?

Vẻ mặt Nam Cung Mỹ Kiêu đầy nghiêm túc, không nói gì.

Lúc này, Tần Văn Chính đã đứng dậy, mang theo đám người Tần gia, từ đại sảnh đi ra ngoài.

Mà tên nam tử cao lớn người mặc phi ngư phục cũng cầm chuôi đao bên hông, mang theo hơn hai mươi vệ binh, từ cửa chính bước đến.

- Chư vị đây là muốn làm cái gì?

Mặt mũi Tần Văn Chính tràn đầy bình tĩnh chất vấn, tự có một phen khí thế.

Tên nam tử cao lớn người mặc phi ngư phục, đứng ở trước mặt hắn, đánh giá hắn vài lần, lấy mặt lạnh chắp tay nói:

- Chắc hẳn vị này chính là Tần đại nhân? Ta chính là giáo úy Cẩm Y vệ - Ô Bắc, hôm nay nhận được mệnh lệnh, cần mấy người trong Tần phủ các ngươi đi phối hợp điều tra, ngươi gọi hết tất cả mọi người trong phủ đến đây, chúng ta cần kiểm lại nhân số một chút.

Tần Văn Chính chắp tay nói:

- Đại nhân có thể nói rõ một chút? Tần gia ta mới tới kinh đô, cũng không làm bất kỳ chuyện gì phạm pháp phạm tội, vì sao muốn mang bọn ta trở về điều tra?

Ô Bắc cười lạnh một tiếng, nói:

- Tần đại nhân, cũng không phải chuyện ở kinh đô. Nhị công tử Lạc Ngọc của Thành Quốc phủ Mạc Thành, đầu tiên bị người đánh thành tàn phế, sau lại bị người cắt mất đầu, đến nay không có tìm được hung thủ. Chúng ta đã sớm điều tra vụ án này, cho nên hôm nay muốn đến mời các ngươi đi về hỏi một chút tình huống.

Tần Văn Chính nghe nói bởi vì việc này, trong lòng tức giận nói:

- Bản án của Thành Quốc phủ có liên quan gì với chúng ta? Đại nhân, hôm nay là ngày đại hỉ của tiểu nữ, nếu như đại nhân thật cần chúng ta đi phối hợp điều tra, có thể ngày mai lại đến hay không?

Ô Bắc lặng lẽ nhìn thoáng qua đèn màu bốn phía, lại liếc mắt nhìn chữ hỉ trong đại sảnh, không khỏi cười lạnh một tiếng nói:

- Tần đại nhân, chắc ngươi mới tới kinh đô, không biết được Cẩm Y vệ ta có quy củ gì. Cẩm Y vệ ta bảo hôm nay bắt người, liền hôm nay bắt người, cho dù hoàng thân quốc thích đại hôn, hay là đang dựng linh cữu và mai táng, cũng bắt không lầm! Tần đại nhân, ta nói dẫn người trở về điều tra, là cho ngươi mặt mũi. Cẩm Y vệ ta tra án, là phụng lệnh Thánh thượng, nếu như ngươi lại lắm lời, cũng đừng trách chúng ta không khách khí!

Dứt lời, hắn nắm chặt chuôi đao trong tay.

Hai mươi mấy tên hộ vệ sau lưng cũng đều ‘Bá’ một tiếng, rút đao bên hông ra, đằng đằng sát khí.

Nam Cung Tuyết Y đột nhiên đi ra đám người, nói:

- Các ngươi muốn bắt người, có chứng cứ?

Ô Bắc nhìn nàng một cái, lạnh lùng hỏi:

- Ngươi là người nào của Tần gia?

Nam Cung Tuyết Y đáp.

- Ta chính là quận chúa Nam Quốc quận vương phủ, làm sao, ngay cả ta cũng muốn bắt?

Ô Bắc nghe vậy giật mình, lập tức chắp tay nói:

- Thì ra là quận chúa điện hạ, tại hạ nghe nói qua Tần gia và Nam Quốc quận vương phủ có chút quan hệ, bất quá thật xin lỗi, cho dù hôm nay Nam Cung quận vương ở chỗ này, người của Tần gia, chúng ta cũng phải bắt không tha.

- Ngươi... Ngươi lớn mật!

Nam Cung Tuyết Y tức giận mặt đỏ tới mang tai.

Nam Cung Mỹ Kiêu mở miệng nói:

- Các ngươi muốn bắt người nào của Tần gia?

Ô Bắc nhìn nàng một cái, từ trong ngực lấy ra một trang giấy, mở ra thì thầm:

- Những người tu võ của Tần gia, Tần Văn Chính, Tần Xuyên, Hạ Thiền, còn có.

Hắn dừng một chút, lạnh lùng nói:

- Còn có người ở rể Tần gia các ngươi, Lạc Thanh Chu. Bốn người này, chúng ta hôm nay đều muốn áp giải đi thẩm vấn. Ai dám phản kháng, giết chết bất luận tội.

Lạc Thanh Chu cảm thấy tay nhỏ đang ở trong lòng bàn tay mình đang khẽ run.

Hắn nhẹ giọng an ủi:

- Đừng sợ, không có chuyện gì.

Nam Cung Mỹ Kiêu lại hỏi:

- Tội danh ra sao? Có chứng cứ?

Ô Bắc cười lạnh nói:

- Tội danh, dính líu đến việc mưu sát Nhị công tử Thành Quốc phủ. Còn chứng cứ, chúng ta tự nhiên cần thẩm vấn mới có thể lấy ra, mà cũng không phải ai cũng có tư cách nhìn.

Nam Cung Tuyết Y tức giận muốn phun máu nói:

- Các ngươi muốn dẫn trở về nghiêm hình bức cung, mới có chứng cứ?

Bình Luận (0)
Comment