Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp (Dịch Full)

Chương 1237 - Chương 1237: Ca Ca Thật Lợi Hại, Tâm Tư Của Tiên Tử (2)

Chương 1237: Ca ca thật lợi hại, tâm tư của tiên tử (2) Chương 1237: Ca ca thật lợi hại, tâm tư của tiên tử (2)

Bên trên toàn bộ thần hồn tán phát ra một tầng ánh trăng nhàn nhạt, lấp lóe không thôi.

Mà trên đỉnh đầu, bóng người mơ hồ bên trong vòng xoáy, trên người cũng lóe ra ánh sáng xanh nhạt, nhưng hồn lực trong cơ thể lại càng ngày càng ít, cùng lúc đang thống khổ thừa nhận lôi kiếp.

- Ầm ầm!

Tu luyện đang tiếp tục, bóng đêm lặng yên trôi qua.

Canh năm.

Vòng xoáy giữa không trung rốt cục dần dần ngừng lại.

Thân ảnh xanh nhạt lung lay thân thể, bọc lấy vầng sáng, ẩn giấu đi sắc mặt hơi tái nhợt, bay xuống bên trên một lá sen.

Lạc Thanh Chu vẫn đang nhắm mắt như cũ, khoanh chân ngồi ở bên trên lá sen, toàn bộ thần hồn ấm áp dễ chịu.

Lại qua một lát, hắn mới chậm rãi mở hai mắt ra.

- Đô!

Hắn lấy ra phi kiếm, ngón tay động một chút, phi kiếm đột nhiên bắn nhanh mà ra, biến mất trên mặt hồ đêm tối, rất nhanh, lại bay trở về.

Hắn lập tức đứng lên, vui vẻ nói:

- Nguyệt tỷ tỷ, ta cảm giác thần hồn cường đại hơn nhiều, phi kiếm có thể đến đi tự do trong khoảng cách mười lăm mét.

Hắn vừa nói, một bên chỉ huy phi kiếm lần nữa bay lên giữa không trung, sau đó lại bay về phía trong nước.

Bất quá tốc độ cùng khoảng cách ở trong nước thì chậm và tới gần hơn rất nhiều.

- Tạ ơn Nguyệt tỷ tỷ.

Lạc Thanh Chu lại thí nghiệm một hồi, thu hồi phi kiếm, trịnh trọng xoay người chắp tay, cung kính thi lễ với thân ảnh xanh nhạt trước mặt một cái.

Thân ảnh xanh nhạt an tĩnh nhìn hắn một hồi, nhàn nhạt mở miệng nói:

- Lấy tốc độ tu luyện của ngươi, tiếp qua mấy đêm hẳn là có thể đột phá. Chờ đợi ngươi đột phá đến Luyện Thần cảnh hậu kỳ, thần hồn ngươi không cần xuất khiếu, đã có thể trực tiếp dùng Nhục Thân, chỉ huy phi kiếm cùng thi triển ngự vật thuật cự ly ngắn.

Lạc Thanh Chu nghe vậy, mặt mũi tràn đầy kinh hỉ:

- Thật sao? Thần hồn không cần xuất khiếu đã có thể ngự sử phi kiếm và sử dụng ngự vật thuật?

Thân ảnh xanh nhạt gật đầu nói:

- Thần hồn đủ cường đại, hồn lực đủ mạnh, hẳn là không có vấn đề. Bất quá uy lực khi ngự sử phi kiếm và sử dụng ngự vật thuật khẳng định sẽ nhỏ đi rất nhiều.

Lạc Thanh Chu đột nhiên nhớ tới một vấn đề, nói:

- Nguyệt tỷ tỷ, vậy ta đến lúc đó có thể trực tiếp dùng nhục thân ngự kiếm phi hành không?

Thân ảnh xanh nhạt nói:

- Còn không được, chí ít cần đến điểm Thần cảnh hậu kỳ. Bất quá lấy tốc độ tu luyện của ngươi, hẳn là chẳng mấy chốc sẽ đạt tới.

Lạc Thanh Chu nghĩ đến về sau nhục thân ngự kiếm phi hành, trong lòng lập tức kích động không thôi, vội vàng lần nữa chắp tay hành lễ:

- Nguyệt tỷ tỷ, vất vả ngươi. Từ đêm mai bắt đầu, ta trước giúp ngươi giảng kinh pháp. Nguyệt tỷ tỷ luôn luôn giúp ta tu luyện, trong lòng ta thực sự băn khoăn.

Thân ảnh xanh nhạt xoay người, nhìn về phía mặt hồ xa xa, thản nhiên nói:

- Ta tạm thời không cần tu luyện, ngươi không cần phải để ý đến ta.

Lạc Thanh Chu đang muốn nói chuyện, tiểu Nguyệt cùng thiếu nữ Yêu tộc đột nhiên đều cùng một chỗ bay tới.

Mặt mũi Tiểu Nguyệt tràn đầy sùng bái nói:

- Ca ca ca ca, ngươi quá lợi hại, muội muội vừa rồi nhìn thấy phi kiếm của ngươi bay ra xa mười mấy mét, không phải ca ca lại sắp đột phá rồi đó chứ?

Lạc Thanh Chu nhìn nàng một cái, đang muốn nói chuyện, ánh mắt đột nhiên liếc thấy một vòng tuyết trắng ở trước mặt, cúi đầu nhìn lại, dưới vầng sáng màu đỏ lộ ra một đôi chân ngọc tuyết trắng duyên dáng của thiếu nữ.

Hắn ngây ra một lúc, mới nói:

- Ừm, Nguyệt tỷ tỷ nói tiếp qua mấy đêm, ta hẳn là có thể đột phá.

- Oa! Ca ca cũng quá lợi hại đi? Ta cảm giác ca ca mỗi tháng đều đang tấn cấp, tốc độ tu luyện cũng quá nhanh đi, muội muội thật bội phục ca ca.

Mặt mũi Tiểu Nguyệt lập tức tràn đầy kích động, giang hai cánh tay, tựa hồ muốn bổ nhào qua ôm hắn một chút.

Lạc Thanh Chu vội vàng đưa tay ngăn cản.

- Hừ, còn nói không phải liếm cẩu.

Thiếu nữ Yêu tộc ở một bên mặt mũi tràn đầy xem thường, lập tức lại tươi cười nói:

- Sở công tử, ngươi thật lợi hại, Long nhi cảm thấy cao hứng cho ngươi.

Tiểu Nguyệt lập tức hừ lạnh một tiếng, trào phúng:

- Ngươi không phải cũng đang liếm sao? Đi liếm tỷ tỷ nhà ngươi đi, đừng liếm ca ca của ta, ca ca ta có ta liếm là đủ rồi, mới không cần tên tiểu yêu tinh ngươi liếm thêm.

- Tiểu sâm cẩu, ngươi ngậm miệng, chúng ta còn không có phân thắng bại đâu.

- Hừ, vậy cứ để ca ca nhà ta đến xem chúng ta ai thắng ai thua! Thua liền ngoan ngoãn ăn nước miếng liếm chân.

- Ai sợ ai? Tới đi.

Tiểu Nguyệt lập tức nói:

- Ca ca, ngươi làm trọng tài cho chúng ta, nhìn chân ta và chân của tên tiểu yêu tinh này ai xinh đẹp hơn, có được hay không?

Lạc Thanh Chu nghe vậy ngẩn người, nhìn chân ngọc thon dài của hai người một chút, nói:

- Các ngươi đang đánh cược sao?

Bình Luận (0)
Comment