Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp (Dịch Full)

Chương 1277 - Chương 1277: Người Ở Rể Võ Sư! Ân Công Của Tiểu Như Nguyệt (1)

Chương 1277: Người ở rể Võ Sư! Ân công của Tiểu Như Nguyệt (1) Chương 1277: Người ở rể Võ Sư! Ân công của Tiểu Như Nguyệt (1)

Chu Lan nghe xong lời này, thân thể vẫn như cũ run rẩy không ngừng, há to miệng, tựa hồ muốn nói cái gì, trong lúc nhất thời lại nói không ra lời.

Lúc này, mặt mũi Chu Khải Phong đột nhiên tràn đầy dữ tợn gầm thét:

- Làm càn! Các ngươi làm càn! Người ở rể nho nhỏ cũng dám phản trời! Chu Bá Ước, tiểu tạp chủng vong ân phụ nghĩa ngươi, ngươi cho rằng ngươi biết chút võ công liền có thể...

Chu Bá Ước đột nhiên quay người, thân ảnh lóe lên, đã lao đến trước mặt hắn, đột nhiên tung một quyền đập vào trên mặt của hắn, trực tiếp đập hắn bay ra ngoài.

Lập tức ‘Oanh’ một quyền đập vào mặt đất.

Cả tòa đình viện đột nhiên chấn động, bàn đá xanh dưới mặt đất ‘Tạch’ một tiếng, rạn nứt mà ra, một cỗ khí lưu đáng sợ lập tức như sóng triều mãnh liệt khuếch tán ra bốn phía.

Đám sai vặt, hộ vệ đứng ở chỗ gần đều bị hù dọa lui lại, có trực tiếp bị hất té ngã trên mặt đất.

Chu Khải Phong nặng nề mà té ngã trên mặt đất, mặt mũi tràn đầy máu tươi, trong đầu trống rỗng, miệng rốt cuộc nói không nên lời.

Tân khách bốn phía đều đột nhiên biến sắc, tâm kinh đảm hàn.

Chu Bá Ước cầm nắm đấm, quanh thân gào thét kình phong, chậm rãi đứng lên, ưỡn ngực, ánh mắt sắc bén nhìn về phía hắn nói:

- Chu Khải Phong, ngươi chỉ là một quan nhỏ của Hộ bộ, cũng dám diễu võ giương oai ở Chu gia ta, dám ngông cuồng trước mặt ta? Ta thật chỉ biết chút võ công, nhưng ta là Võ Sư, nếu như ta đi làm quan, ngươi ngay cả liếm giày cho ta đều không có tư cách! Nhạc mẫu ta sợ ngươi, Chu Bá Ước ta cũng không sợ ngươi. Nhạc mẫu ta có thể vũ nhục ta, ngươi không có tư cách kia! Trong mắt ta, ngươi ngay cả một con kiến cũng không bằng.

Vừa nghe lời này, toàn bộ đình viện càng câm như hến.

Đám tùy tùng của Chu Khải Phong càng núp ở phía xa, run lẩy bẩy, không dám lên trước.

Chu Khải Phong nằm rạp trên mặt đất, mặt mũi tràn đầy máu tươi, cũng rốt cuộc không dám thốt ra một tiếng.

- Ai ở chỗ này nháo sự!

Đúng vào lúc này, một tên nam tử người mặc áo quan mang theo một đám nha dịch, khí thế hung hăng từ cửa chính xông vào, đằng sau còn đi theo một đội binh lính tuần tra mặc áo giáp.

Chu Khải Phong nhìn thấy người này, lập tức từ dưới đất bò dậy hô lớn:

- Tô đại nhân, Tô đại nhân! Ngươi cần phải làm chủ cho bổn quan!

Tên nam tử người mặc quan bào tên Tô Đại Đồng, chính là quan quản hạt trị an khu thành Tây này, vừa rồi một tên sai vặt gặp chuyện không đúng, lập tức chuồn đi thông báo cho hắn, cho nên hắn lập tức mang người đi tới.

Tô Đại Đồng gặp mặt mũi hắn tràn đầy máu tươi, một bộ chật vật thê thảm, lập tức cảm thấy kinh hãi, giận tái mặt, ánh mắt sắc bén quét lấy người trong viện, cả giận nói:

- Ai làm? Chu đại nhân thế nhưng là mệnh quan triều đình, ai ăn tim gấu gan báo, dám đánh mệnh quan triều đình.

Chu Khải Phong lập tức chỉ vào Chu Bá Ước đứng ở giữa trong đình viện, lại chỉ vào thiếu niên dưới mái hiên, nghiến răng nghiến lợi nói:

- Mặt mũi bản quan là bị người ở rể Chu gia đánh, còn trên người của bản quan là tiểu súc sinh kia đánh. Bản quan hôm nay đến Chu phủ ăn cơm, cũng không có làm gì, lại vô duyên vô cớ bị người ẩu đả, Tô đại nhân, ngươi cần phải làm chủ cho bản quan.

Tô Đại Đồng lập tức gầm thét một tiếng:

- Người đâu, bắt trói hai người kia lại cho ta, áp giải đến nha môn! Bản quan muốn đích thân thẩm vấn.

Lúc này, Chu Lan đột nhiên tiến lên, đứng ở bên cạnh con rể của mình, lớn tiếng nói:

- Tô đại nhân, tiền căn hậu quả của việc này, mọi người ở nơi đây đều biết, sao ngươi có thể chỉ nghe lời nói của Chu đại nhân một người đã muốn bắt người? Ta hảo tâm mời Chu đại nhân đến dự tiệc, Chu đại nhân lại cấu kết tiểu thiếp của Chu gia ta, chuốc cho phu nhân Tần gia quá chén, cũng muốn cưỡng ép Tần phu nhân kéo tới hậu viện làm chuyện không đứng đắn, nơi này có mấy nhân chứng tận mắt nhìn thấy, tiểu thiếp Chu gia ta Lưu Hồng Hoa cũng đã chính miệng thừa nhận, đám người vừa rồi đều nghe được. Tội nhân là Chu đại nhân, mời Tô đại nhân minh giám.

Vừa nghe lời này, Tô Đại Đồng lập tức sửng sốt một chút, nhìn về phía Chu Khải Phong.

Chu Khải Phong phẫn nộ quát:

- Chu Lan! Ngươi ta là người chung một nhà, vì sao ngươi muốn liên hợp người ngoài ăn nói bừa bãi, nói xấu bản quan? Tô đại nhân, áp giải toàn bộ bọn hắn đến nha môn, hảo hảo thẩm vấn, bọn hắn sẽ trung thực nhận tội.

Tô Đại Đồng đưa mắt nhìn lướt qua đám người, đột nhiên nhìn thấy mấy khuôn mặt quen thuộc, chắp tay nói:

- Tiền đại nhân, Liễu đại nhân, các ngươi có nghe thấy chuyện này?

Tiền đại nhân cùng Liễu đại nhân kia đều chắp tay nói:

- Chúng ta đều ở trong phòng, nghe được tiếng huyên náo mới ra ngoài, không thấy gì cả, cái gì cũng nghe được

Bình Luận (0)
Comment