Lạc Thanh Chu nhẹ gật đầu:
- Nghe quận chúa.
Tần nhị tiểu thư ở một bên hé miệng cười trộm.
Nam Cung Mỹ Kiêu nghiêm mặt nói:
- Hai ngày này không biết xảy ra chuyện gì, toàn thể Cẩm Y vệ xuất động, điều tra từng nhà nội thành và ngoại thành, quan phủ cũng đang kiểm tra nhân khẩu ngoại lai trong từng nhà. Người không có hộ tịch, hoặc không có người bảo đảm đều bị bắt, hoặc là bị khu trục ra ngoài. Ta đã nói với dì và dượng, muốn đăng ký tất cả mọi người trong phủ, ta sẽ lấy về để cho cha ta hỗ trợ đặt mua hộ tịch. Bởi vì quan hệ với Nam Quốc quận vương phủ chúng ta và quan hệ đến Trưởng công chúa, quan phủ chắc chắn sẽ không làm khó dễ các ngươi, đoán chừng Cẩm Y vệ tạm thời cũng không dám đến. Nhưng....
Dừng một chút, thần tình nàng nghiêm túc nói:
- Lạc Trường Thiên chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ. Tên nào đó chỉ có danh tự, tu vi rất cao, nhưng không có gia đình không có phụ mẫu cùng huynh đệ tỷ muội, khẳng định là đối tượng trọng điểm hoài nghi. Không sai, ta nói chính là bằng hữu Sở Phi Dương của ngươi.
Lạc Thanh Chu trầm mặc một chút, nói:
- Quận chúa có biện pháp không?
Nam Cung Mỹ Kiêu nhíu mày, nói:
- Nếu như hắn cầu ta, ta sẽ giúp hắn nghĩ biện pháp.
Tần nhị tiểu thư ở một bên vội vàng nói:
- Thanh Chu ca ca, chàng giúp Sở công tử cầu Mỹ Kiêu tỷ trước đi.
Nam Cung Mỹ Kiêu giương cái cằm lên.
Lạc Thanh Chu không nói gì thêm.
Chuyện này liên quan trọng đại, ai giúp hắn, người đó có thể sẽ bị liên luỵ.
Nếu hắn đã quyết định trảm thảo trừ căn (diệt cỏ tận gốc), giải quyết triệt để Lạc Trường Thiên cùng người nhà của hắn, không cần lại liên luỵ những người khác.
Hắn hiện tại có thân phận đệ tử Lăng Tiêu tông, chờ ngày mai đi tông môn, nhảy lên trở thành đệ tử tinh anh Lăng Tiêu tông, dưới tình huống đối phương không có chứng cứ, tự nhiên không dám làm gì hắn.
Chỉ cần lại cho hắn một ít thời gian là đủ rồi.
Hắn sẽ triệt để giải quyết phiền toái này.
Nam Cung Mỹ Kiêu gặp hắn không nói lời nào, lạnh mặt nói:
- Hắn nhất định phải mau chóng tìm một cái nhà và địa chỉ gia đình cụ thể. Nếu không, cho dù là đệ tử Lăng Tiêu tông cũng không thể tiếp tục chờ đợi trong thành. Nếu Cẩm Y vệ ấn cho hắn một cái tội đồng đảng với Yêu tộc, hắn cũng không cách nào giải thích. Bởi vì hắn chỉ có tên họ, tình huống chân thật gì cũng không có.
Lạc Thanh Chu trầm mặc một chút, nói:
- Chỉ cần giải quyết Lạc Trường Thiên, chuyện hẳn là sẽ dừng ở đây.
Nam Cung Mỹ Kiêu hừ lạnh một tiếng, nói:
- Nói nhẹ nhàng linh hoạt, Lạc Trường Thiên có dễ giải quyết như vậy? Ta một lần nữa tìm người xác nhận một chút, Lạc Trường Thiên là cảnh giới Đại Võ Sư sơ kỳ, bên người có hai tên hộ vệ đều là Võ Sư hậu kỳ. Lạc Diên Niên là cảnh giới Võ Sư, ở bên trong Trung Vũ Bá phủ, hết thảy có hai mươi lăm tên hộ vệ, một người trong đó là Võ Sư hậu kỳ, hai người là Võ Sư trung kỳ. Ngươi biết Thánh thượng sủng ái hắn ra sao, và thực lực của hắn khủng bố đến mức nào à?
Lạc Thanh Chu thản nhiên nói:
- Chuyện này, không cần quận chúa hao tâm tổn trí.
Vừa nghe lời này, Nam Cung Mỹ Kiêu lập tức buồn bực nói:
- Lạc Thanh Chu! Ngươi chớ tự xưng thanh cao, cũng đừng tự cho là đúng! Nếu ngươi xảy ra chuyện, khóc cũng không phải ta, chính ngươi suy nghĩ thật kỹ lại đến nói chuyện với ta.
Lạc Thanh Chu chắp tay nói:
- Ta biết quận chúa là vì tốt cho ta, bất quá, chuyện này là chuyện của chính ta, chính ta sẽ giải quyết.
- Ngươi....
Nam Cung Mỹ Kiêu tức giận nắm chặt nắm đấm.
Tần nhị tiểu thư vội vàng nói khẽ:
- Mỹ Kiêu tỷ, ngươi đừng nóng giận, có chuyện gì có thể nói với Vi Mặc, Vi Mặc sẽ khuyên Thanh Chu ca ca.
Lập tức lại nói:
- Thanh Chu ca ca, ngươi đi tỷ tỷ nơi đó đi, đêm nay cũng không cần trở về, ta sẽ ngủ cùng Mỹ Kiêu tỷ.
Lạc Thanh Chu nhìn nàng một cái, lại nhìn một nhìn vị quận chúa nào đó đang trợn mắt một chút, không dám đợi thêm, lập tức ra cửa.
Hắn không có đi Linh Thiền Nguyệt cung, mà đi thẳng đến Trích Tiên cư.
Ở trong tiểu viện suy nghĩ mọi chuyện một hồi, sau đó đi hậu hoa viên, tiếp tục tu luyện phi kiếm.
Linh Thiền Nguyệt cung thì không đi được, nên một lòng tu luyện, làm chuẩn bị cho ngày mai đi Lăng Tiêu tông tham gia tỷ thí.
Nhanh chóng giải quyết chuyện phiền toái này, miễn cho toàn bộ Tần phủ ăn ngủ không yên.
- A! ! !
Thần niệm khẽ động, phi kiếm bắn nhanh mà ra.
Trong đêm tối, không nhìn thấy tăm hơi phi kiếm, chỉ có thể nhìn thấy trong hậu viện lá rụng bay tán loạn, bị cắt thành mảnh vụn, bay xuống mặt đất. Hắn luyện tập phi kiếm một canh giờ, lại luyện tập Lăng Phong Quyền một canh giờ.
Toàn thân đổ đầy mồ hôi.
Hắn đi tiền viện, cởi y phục xuống, đứng ở bên cạnh giếng, dùng nước giếng lạnh buốt tắm rửa một cái.