- Nói ca ca, ta yêu ngươi.
- Ô....
- Nói hay không? Thật muốn cắn?
-Được, hảo ca ca... Thiền Thiền... A...
Ngoài cửa sổ, ánh trăng như nước.
Một thân ảnh lặng lẽ đứng phía trước cửa sổ, đang thò cái đầu nhìn lén vào bên trong, dựng thẳng lỗ tai, nghe lén tình cảnh ở bên trong.
Đầu giường đốt nến đỏ, trướng mạn chiếu ra hai thân ảnh.
Không bao lâu.
Trướng chậm bắt đầu nhẹ nhàng lay động.
Nàng mở to hai mắt nhìn bên trong, nhìn một hồi, đột nhiên nhịn không được căm giận nói:
- Hừ, cô gia thật quá phận, khi dễ Hạ Thiền còn chưa tính, lại còn để Thiền Thiền quỳ xuống....
Đêm tối yên tĩnh.
Gió thu lướt qua, lá khô sàng sàng.
Ngoài cửa sổ, Bách Linh vẫn như cũ lén lén lút lút đứng ở nơi đó, mở to hai mắt, dựng thẳng lỗ tai, không nỡ rời đi.
Không biết qua bao lâu.
Nến đỏ trên đầu giường vẫn đang thiêu đốt.
Nhưng trướng mạn chập chờn sớm đã ngừng lại.
Trên mặt đất trước giường rơi đầy y phục xốc xếch, hai người trên giường, tựa hồ đang nhẹ giọng thì thầm nói chuyện, tràn đầy ân ái.
Một lát sau, đều yên lặng xuống.
Bách Linh lại ở ngoài cửa sổ chờ đợi hồi lâu, nhẹ nhàng thở dài một cái, một mặt cô đơn rời đi.
Bên trên bàn đá xanh trong tiểu viện dính đầy băng sương trắng noãn.
Vết chân của nàng cô độc khắc ở phía trên.
Ánh trăng trong sáng, ý thu càng đậm.
Trong phòng, Lạc Thanh Chu ôm thân ảnh mềm mại trong ngực, lại thân mật ôn nhu triền miên cùng nhau một lát, dỗ dành nàng thiếp đi.
Nghĩ đến ngày mai muốn rời đi, hắn cũng không bối rối.
Đợi người trong ngực ngủ say, Thần hồn của hắn xuất khiếu, bay lên nóc nhà, ngồi ở nơi đó, ngửa đầu nhìn qua trăng sáng trong bầu trời đêm, tự hỏi một ít chuyện phát sinh gần đây.
Trong thành đen kịt một màu, đèn đuốc sớm đã dập tắt.
Cho dù thanh lâu đèn đuốc sáng trưng trong ban đêm, giờ phút này cũng là một vùng tăm tối.
Chuyện mấy ngày nay để tất cả cư dân trong thành đều lòng người bàng hoàng.
Bọn hắn cũng không biết, kẻ tạo ra hết thảy lúc này đang ngồi ở bên trên nóc nhà, gió mát ban đêm thổi qua, tắm rửa ánh trăng lạnh lẽo, đang nhìn ra xa toàn thành yên tĩnh cùng bừa bộn.
Ngay lúc Lạc Thanh Chu đang suy nghĩ đủ chuyện, bảo điệp đưa tin trên người đột nhiên bỗng nhúc nhích.
Hắn tỉnh hồn lại, lấy ra bảo điệp đưa tin, cúi đầu nhìn lại.
Nguyệt tỷ tỷ: 【 Đang làm gì? 】.
Lạc Thanh Chu có chút ngoài ý muốn, trả lời: 【 Ngủ không được, đang ở trên nóc nhà ngắm trăng, suy nghĩ đủ chuyện, Nguyệt tỷ tỷ thì sao?】.
Lúc này hắn mới phát hiện, tiểu Nguyệt cũng gửi tới một tin nhắn.
Tiểu Nguyệt: 【 Ca ca, thật khó chịu, gần đây muội muội không ra được. Không biết thần hồn đáng chết nào vậy mà tiến vào nội thành, chuẩn bị giết người hại toàn thành đề phòng và điều tra. Ca ca phải cẩn thận, gần đây tốt nhất đừng đi ra, nếu như bị Cẩm Y vệ bắt được, coi như xong đời 】.
Lạc Thanh Chu trả lời: 【Được, ngươi cũng cẩn thận 】.
Lúc này, Nguyệt tỷ tỷ trả lời tin nhắn: 【 Giống nhau】.
- Sao?
Lạc Thanh Chu ngây cả người, lúc này Nguyệt tỷ tỷ cũng đang ngồi trên nóc nhà ngắm ánh trăng, suy nghĩ chuyện của mình?
Lạc Thanh Chu:
【Trùng hợp như vậy sao? Nguyệt tỷ tỷ đang suy nghĩ chuyện gì? Ta chỉ thuận miệng hỏi, Nguyệt tỷ tỷ có thể không cần phải trả lời. Ta đang suy nghĩ về những chuyện gần đây phát sinh, cùng việc cần phải làm về sau. Ta sẽ cố gắng tu luyện, trở nên càng thêm cường đại】.
Thân ảnh xanh nhạt:
【Ta đang nghĩ, vì sao ta muốn tu luyện 】.
Lạc Thanh Chu suy tư một chút, trả lời: 【 Tu luyện là vì chính mình, cũng là vì người bên cạnh. Thế giới này vốn không công bằng, cũng rất nguy hiểm, nếu như mình không mạnh lên, như thế nào tự vệ, lại như thế nào bảo vệ người bên cạnh mình? Nguyệt tỷ tỷ chẳng lẽ không có người mà mình muốn thủ hộ cùng bảo vệ một đời sao? 】.
Hồi lâu sau.
Thân ảnh xanh nhạt mới trả lời hắn:【 Có 】.
Lạc Thanh Chu: 【 Thì chính là như thế, chỉ cần để cho mình trở nên càng mạnh mẽ hơn, mới có thể còn sống, mới có thể bảo vệ bọn hắn. Nguyệt tỷ tỷ, thật ra có chút lời nói ta muốn nói với ngươi, lại sợ ngươi tức giận, cho nên không dám nói 】.
Thân ảnh xanh nhạt: 【 Nói 】.
Lạc Thanh Chu:【Ta cảm thấy Nguyệt tỷ tỷ tu luyện những công pháp kia cũng không phù hợp. Người nếu như không có tình cảm, còn sống có ý nghĩa gì? Ngươi trải qua thiên tân vạn khổ, cố gắng để cho mình trở nên càng mạnh mẽ hơn, chẳng lẽ chính là vì trường sinh hư vô mờ mịt? 】.
【 Đại đa số người cũng chỉ có mấy chục năm tuổi thọ, cho dù là người tu luyện chúng ta, lại có mấy người có thể trường sinh? Ta cảm thấy Nguyệt tỷ tỷ hẳn là nên trân quý người bên cạnh cùng người yêu bên trong sinh mệnh có hạn của mình.】