Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp (Dịch Full)

Chương 1337 - Chương 1337: Trong Phòng Giam Yêu Quái (1)

Chương 1337: Trong phòng giam yêu quái (1) Chương 1337: Trong phòng giam yêu quái (1)

- Trận pháp?

Lạc Thanh Chu nghe vậy, trong lòng khẽ động, ánh mắt nhìn về bốn phía.

Bốn phía ngoại trừ quái thạch bộ dáng dữ tợn ra, chỉ có mấy lá cờ nhỏ màu trắng cắm ở trên mặt đất, những lá cờ nhỏ kia hiện lên một hình dạng chúng tinh củng nguyệt (đám sao vây quanh mặt trăng), vây quanh một tảng đá lớn.

Mặt ngoài khối cự thạch có khắc một vài phù văn kỳ quái.

Chẳng lẽ đây chính là trận pháp nàng nói tới?

Nhưng lúc hắn mới vừa tới, chỉ thấy sương trắng và cảm thấy một tia rét lạnh, tựa hồ cũng không có cảm giác dị thường khác.

- Công tử, mau cứu nô gia, mau cứu nô gia....

Lạc Thanh Chu không dám lưu lại, lập tức bước nhanh rời đi.

Nữ tử kia gặp hắn không quay đầu lại rời đi, lập tức ‘Ừ’ một tiếng kêu to, hai bên khóe miệng đột nhiên vỡ ra, bộ dáng biến trở nên dữ tợn đáng sợ, lớn tiếng hét:

- Có giỏi thả bản tôn ra! Bản tôn muốn tiền dâm hậu sát toàn tông trên dưới Lăng Tiêu tông các ngươi, một tên cũng không để lại.

Lập tức, bóng người của nàng đột nhiên tiêu tán mà thành sương trắng như xung quanh, biến mất không còn tăm tích.

Lạc Thanh Chu bước nhanh rời khỏi nơi đây, tiến vào Loạn Thạch Cương, lại tìm một hồi, nhìn thấy một cái hang, lập tức chui vào.

Trước bình phục một hồi cảm xúc chập trùng, sau đó nhắm hai mắt lại, bắt đầu thôi động nội lực bên trong đan hải chậm rãi lưu chuyển xuyên qua huyệt khiếu bên trong kinh mạch.

Huyết dịch sớm đã luyện hóa sạch sẽ, trong cơ thể súc tích năng lượng đầy đủ từ lâu.

Ngũ tạng lục phủ, tứ chi bách hài, sớm đã được rót đầy năng lượng ngo ngoe muốn động, chỉ chờ thời khắc cuối cùng bộc phát ra, trợ hắn xông phá cánh cửa kia.

Chướng ngại.

Nhanh! Cũng sắp rồi.

Trong lúc hắn tu luyện, nữ tử vừa rồi biến mất bên trên cầu sắt đột nhiên xuất hiện bên trong phòng giam dưới lòng đất khóa yêu phong.

- Hồ bạn, có dò xét ra được cái gì không?

Bên trong lao thất khác đột nhiên có một giọng nói vang lên.

Thần hồn nữ tử kia tung bay ở bên trên hành lang, tức giận nói:

- Nhìn thấy một tiểu tử nhân loại xâm nhập vào nơi này, hắn vậy mà không nhìn trận pháp bên ngoài cầu, không làm kinh động bất kỳ thủ vệ gì. Ta vốn muốn dẫn dụ hắn tới, chiếm cứ thân thể của hắn, sau đó trở lại cứu các vị đạo hữu, đáng tiếc tiểu tử kia quá cơ cảnh, không có leo lên cầu.

- Ai, đạo hữu quá vọng động, thần hồn ngươi hóa hình bị hắn nhìn thấy, nếu hắn báo cho thủ vệ, ngươi liền thảm. Ngươi bây giờ thế nhưng là hi vọng duy nhất của chúng ta nơi này.

- Không cần lo lắng, nhìn qua tiểu tử kia rất lạ lẫm, đoán chừng là trong lúc vô tình xông tới đây, hắn cũng không dám nói lung tung với người khác.

Lúc này, bên trong lao thất một bên khác đột nhiên truyền đến một hồi tiếng ‘Tê tê’, lập tức, âm thanh của một nữ tử vang lên:

- Hồ đạo hữu, có thể nghĩ biện pháp thông báo tiền bối khác của Yêu tộc hay không? Nghe những thủ vệ kia nghị luận, hiện tại đại quân Yêu tộc chúng ta đang phản công các đại thành trì, muốn chiếm lại địa bàn, tiền bối Yêu tộc khác biết được, nhất định sẽ tới cứu chúng ta.

- Ai, trên cầu có trận pháp, bên ngoài cũng có trận pháp, ta mặc dù vụng trộm khôi phục một chút tu vi, có thể thần hồn xuất khiếu, nhưng thực sự đi qua không được. Còn phụ thân vào động vật nhỏ, trên người những thủ vệ kia đều mang pháp khí, ta cũng không dám mạo hiểm...

Bên trong lao thất khác cũng đều lần lượt phát ra tiếng thở dài.

- Hồ đạo hữu, mau trở lại, có thủ vệ đến rồi.

Bên trong lao thất phía trước nhất đột nhiên truyền đến một đạo âm thanh khàn khàn.

Vừa nghe lời này, thân ảnh nữ tử tung bay ở bên trên hành lang đột nhiên chui vào bên trong lao thất bên cạnh, không thấy bóng dáng.

Đống loạn thạch, trong nham động.

Lạc Thanh Chu vẫn đang tu luyện.

Mà trên lôi đài ở bên ngoài quảng trường, đệ tử Võ Sinh mới đã bắt đầu tỷ thí.

Nhiếp Vân Dung trở lại trên quảng trường, giả bộ điềm nhiên như không có chuyện gì, tươi cười đầy mặt nói chuyện với Sở Tiểu Tiểu.

Đao tỷ sớm đã trở về nhìn nàng một cái, cũng giả bộ như cái gì cũng không biết.

Mà thân ảnh gặp mặt Nhiếp Vân Dung kia đứng ở trên quảng trường nhìn tỷ thí một hồi, liền cắt đuôi hộ vệ, một mình đi tới chỗ phòng ốc được sắp cho đám đệ tử mới.

Nàng tinh chuẩn tìm được gian phòng nào đó, ở bên ngoài nghe lén một hồi, sau đó đi qua gõ cửa.

Trong phòng không có bất cứ động tĩnh gì.

Nàng lại gõ cửa mấy lần, giọng lạnh lùng nói:

- Sở Phi Dương, ta biết ngươi ở bên trong, nhanh mở cửa! Bản quận chúa có tin tức phải nói cho ngươi.

Thì ra người này đúng là Nam Cung Mỹ Kiêu đi theo võ giả Hoàng gia đến Lăng Tiêu tông.

- Đông! Đông! Đông!

Trong phòng vẫn không có bất kỳ động tĩnh gì.

Nam Cung Mỹ Kiêu lại đá mấy lần, đột nhiên dùng sức đẩy cửa ra, trong lòng cảm thấy không đúng, lập tức vọt vào.

Bình Luận (0)
Comment