Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp (Dịch Full)

Chương 327 - Chương 327: Liệt Mã Như Diễm, Áo Đỏ Như Lửa - Trưởng Công Chúa Điện Hạ.

Chương 327: Liệt mã như diễm, áo đỏ như lửa - Trưởng công chúa điện hạ. Chương 327: Liệt mã như diễm, áo đỏ như lửa - Trưởng công chúa điện hạ.

- Hiển nhiên là thượng đẳng huyền thiết luyện chế mà thành, chỉ sợ luyện khí đại sư còn thêm một vài vật liệu khác. Cho dù là thiết giáp tốt nhất, chỉ sợ cũng không chịu được một kiếm.

Nam Cung Hỏa Nguyệt thu kiếm, trên mặt cũng không lộ ra vẻ gì khác, gật đầu nói:

- Đích thật là kiếm tốt, Trương đại nhân có lòng.

Trương Tùng tổ tiên làm quan trong triều đình, bây giờ hắn vẫn như cũ có treo hư chức, Trưởng công chúa đến Mạc Thành mấy lần, tự nhiên là biết hắn.

Nghe được Trưởng công chúa chính miệng khích lệ, Trương Tùng lập tức thụ sủng nhược kinh (*), vội vàng cúi đầu chắp tay, xoay người cúi đầu thật sâu, lại không dám nhiều lời, lập tức thối lui qua một bên, nhường những người khác lên.

[*Được sủng ái mà lo sợ]

Thành Quốc phủ Lạc Diên Niên tiến lên, cúi đầu chắp tay nói:

- Hạ quan Lạc Diên Niên, bái kiến Trưởng công chúa. Nghe nói Trưởng công chúa quan giá đến Mạc Thành, hạ quan cho người chuẩn bị dâng lên Trưởng công chúa một con liệt mã, nuôi dưỡng ở chuồng ngựa. Ngày mai Trưởng công chúa có thời gian, hạ quan lập tức đưa tới để Trưởng công chúa tự mình thuần phục. Hôm nay hạ quan còn chuẩn bị dâng lên Trưởng công chúa một viên Nguyệt Lượng Châu, Trưởng công chúa ban đêm nếu đọc sách, có thể đặt trong trướng, so với ngọn đèn còn sáng hơn rất nhiều.

Vừa dứt lời, Thành Quốc phủ Đại phu nhân Vương thị, lập tức cúi đầu khom người, hai tay dâng một hộp gấm nhỏ, cẩn thận từng li từng tí ở bên cạnh đi ra, lập tức hai đầu gối khẽ cong, cung cung kính kính quỳ trên mặt đất, hai tay nâng hộp gấm giương lên đỉnh đầu, ánh mắt từ đầu đến cuối đều nhìn xuống đất.

Thị nữ sau lưng Trưởng công chúa lập tức xuống tới, nhận lấy hộp gấm, mở ra trước nhìn thoáng qua, mới đi lên, đưa tới trước mặt Trưởng công chúa.

Nam Cung Hỏa Nguyệt nhìn thoáng qua, cũng không đánh giá, mà là nhìn xem phía dưới nói:

- Lạc đại nhân, nghe nói trưởng tử nhà ngươi bây giờ đang ở Ngự lâm quân trong kinh, biểu hiện không tệ, tu vi cũng tiến bộ thần tốc, thật sao?

Lạc Diên Niên vội vàng cung kính nói:

- Trưởng tử Hạ quan Trường Thiên, hiện tại đúng là tại chức ở Ngự lâm quân. Còn biểu hiện và tu vi, làm sao đáng giá Trưởng công chúa tán dương.

Nam Cung Hỏa Nguyệt đột nhiên lại nói:

- Ta nhớ được sang năm học viện Long Hổ triệu tập dự thi, Mạc Thành tựa hồ cũng có mấy danh ngạch. Trưởng tử ngươi kia lúc trước chính là lấy thành tích hạng nhất Mạc Thành, thi vào học viện Long Hổ? Sang năm, ngươi còn có nhi tử muốn tham gia sao?

Lạc Diên Niên cúi đầu nói:

- Hạ quan còn có một nhi tử, sang năm đúng là muốn tham gia chiêu sinh khảo thí học viện Long Hổ.

Nam Cung Hỏa Nguyệt gật đầu nói:

- Nếu như mỗi công huân gia tộc đều giống như Lạc đại nhân như vậy, cố gắng học tập đền đáp quốc gia, dựa vào thực lực của mình làm quan, sao ta lại đề nghị Thánh thượng huỷ bỏ tước vị đời thứ ba.

Vừa nghe lời này, Lạc Diên Niên cúi đầu khom người, không dám trả lời.

Nam Cung Hỏa Nguyệt nhìn hắn nói:

- Ta nhớ được tước vị Thành Quốc phủ ngươi cũng đã là thế tập ba đời?

Sắc mặt Lạc Diên Niên biến hóa, cúi đầu cung kính nói:

- Thêm hạ quan, đúng là có ba đời.

Nam Cung Hỏa Nguyệt khẽ gật đầu, không nói gì thêm.

Sau lưng Lạc Diên Niên chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, lại chờ đợi chốc lát, vội vàng kéo Vương thị còn đang quỳ bên cạnh, khom người lui xuống.

Sau đó là Vương gia, Tống gia các loại gia tộc, đều dâng lễ vật lên.

Tống gia gia chủ Tống Phủ tại đưa lên một bộ cường cung, còn đưa lên một bức tranh, cung kính nói:

- Thi từ trên Bức họa này đều là chất tử Chinh Minh trong tộc thảo dân sáng tác riêng cho Trưởng công chúa.

Nam Cung Hỏa Nguyệt mở ra tùy ý nhìn hai tác phẩm, gật đầu nói:

- Văn thải không tệ, thơ hay, hảo thơ.

Tống Phủ cúi đầu lui ra lúc, bất động thanh sắc nhìn Tần Văn Chính bên cạnh một chút.

Đến phiên Tần Văn Chính.

Nam Cung Hỏa Nguyệt nhìn hắn nói:

- Tần đại nhân, tước vị nhà ngươi, ta nhớ cũng được ba đời rồi?

Tần Văn Chính khom người cúi đầu nói:

- Đúng vậy.

Nam Cung Hỏa Nguyệt vẻ mặt thản nhiên nói:

- Nếu như ta không nhớ lầm, trưởng tử nhà ngươi, còn ở học viện Long Hổ kinh đô cầu học?

Tần Văn Chính nói:

- Khuyển tử đúng là đang cầu học học viện, đã hơn hai năm.

Nam Cung Hỏa Nguyệt nhẹ gật đầu, không nói gì thêm.

Giang Cấm Nam bên cạnh vội vàng nhắc nhở:

- Văn Chính huynh, ngươi hôm nay chuẩn bị tặng lễ gì cho Trưởng công chúa?

Lúc này.

Tống Như Nguyệt đỡ thiếu nữ yếu đuối váy áo trắng thuần từ bên cạnh chậm rãi đi ra.

Thiếu nữ trong tay cầm một bộ bức tranh thật dày.

Trên đài.

Nam Cung Hỏa Nguyệt nhìn về phía bức tranh trong tay thiếu nữ yếu đuối cần người đỡ kia, lông mày đột nhiên nhăn một chút.

Gia tộc khác cũng đều nhìn về phía hai mẹ con Tần gia này.

Tống Phủ nhìn về phía bức họa trong tay thiếu nữ yếu đuối, hai mắt có híp một chút.

Bình Luận (0)
Comment