Cái này còn không phải đại sự quan hệ đến sinh tử tồn vong của gia tộc?
Tần gia Tam gia đột nhiên đứng lên nói:
- Đại ca, sao có thể như thế? Tước vị Tần gia ta chính là do Thái tổ ban tặng, trải qua đời thứ ba! Ngươi về sau nếu là không còn, sẽ để Lãng nhi kế thừa. Nếu Lãng nhi không còn, tự có đời sau của Lãng nhi kế thừa. Tần gia ta có thể phát triển đến nay, toàn do tước vị này chèo chống, ngươi làm sao có thể nói không muốn thì không muốn rồi?
Tần gia Tứ gia trầm giọng nói:
- Đại ca, là bởi vì lời Trưởng công chúa đã nói trên yến hội đêm đó, Trưởng công chúa nói gì không đúng à? Mà cho dù Trưởng công chúa nói cái gì, nàng cũng không thể nhúng tay vào chuyện Thái tổ quy định sắc phong tước vị, chuyện này đại ca hoàn toàn không cần lo lắng, triều đình tự có người phản đối nàng. Cho dù là những vương gia kia lại có mấy người nguyện ý?
Trên bàn, những người khác đều muốn nói lại thôi, nhưng chuyện này can hệ trọng đại, cũng không dám tùy ý chen vào.
Tần Văn Chính nói:
- Chuyện này ta chỉ trước báo cho các ngươi, để các ngươi chuẩn bị trong lòng. Cụ thể, huynh đệ chúng ta mấy người lại đơn độc thương lượng, hôm nay không nói chuyện này. Còn chuyện gia chủ, ta đã quyết định, liền giao cho lão Nhị, ta đã sớm thương lượng xong với lão Nhị. Các ngươi nếu có ý kiến khác biệt, đều có thể nói, nhưng lần này ta rất kiên quyết, tuyệt đối sẽ không lại thay đổi.
Tần gia Nhị gia mở miệng nói:
- Đại ca, gia chủ chuyện này, ta có thể tiếp nhận. Ta biết được ngươi vẫn luôn không thích làm gia chủ, mà chuyện của Vi Mặc cùng Khiêm Gia đều cần ngươi quan tâm. Nhưng tước vị, ta và các huynh đệ khác đều không tán thành, dù sao đây là liên quan đến lợi ích đời đời kiếp kiếp của Tần gia chúng ta, không thể nói từ bỏ liền từ bỏ. Đương nhiên, ta biết được đại ca đang lo lắng cái nhưng dù trời sập, tự nhiên có người ở cao đón lấy. Đợi đến thời điểm thực sự không được, chúng ta lại đi theo những người kia cùng một chỗ thỏa hiệp, không cần thiết sớm như vậy từ bỏ. Hiện tại chủ động từ bỏ, sẽ chỉ làm chim đầu đàn, để những quý tộc kia đều xem thường và nhằm vào.
Tần Văn Chính khoát tay một cái nói:
- Hôm nay không nói chuyện này, ta còn có chuyện khác muốn bàn giao.
Tần nhị gia nhẹ gật đầu, không nói thêm gì nữa.
Trong đại sảnh lần nữa lâm vào yên tĩnh.
Tần Văn Chính nhìn về phía bàn khuê nữ của mình, dừng một chút, đứng lên nói:
- Chư vị, chuyện ta nói sau đó là liên quan tới Vi Mặc nhà ta.
Vừa nghe lời này, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía thiếu nữ nhu nhược.
Lạc Thanh Chu ngồi ở bên cạnh sửng sốt một chút, cũng nhìn về phía thiếu nữ bên cạnh.
Tần Vi Mặc nhìn hắn mỉm cười, một mặt bình tĩnh, tựa hồ đã sớm biết chuyện này.
Tần Văn Chính nói tiếp:
- Ta muốn tìm cho Vi Mặc một mối hôn sự, một là để Vi Mặc có người làm bạn, không cần mỗi ngày ở nhà cô độc, chỉ có thể lấy sách làm bạn; hai là, cũng là muốn xung hỉ.
Đám người nghe xong, sửng sốt một chút, lập tức khen hay.
- Đại ca, đây là chuyện tốt, hoàn toàn nên tìm lang quân như ý cho Vi Mặc.
- Đại ca coi trọng tiểu tử nhà nào, ta đi hỗ trợ điều tra thêm. Tiểu tử kia nếu nhân phẩm còn đáng tin, Vi Mặc cũng không cần chọn qua chọn lại tốn thời gian, sang năm làm đám hỏi luôn.
- Đúng rồi đại ca, ngươi muốn cho Vi Mặc gả đi, hay là...
- Nói nhảm, đương nhiên là muốn tìm người con rể ở rể! Thân thể của Vi Mặc... Vi Mặc thế nhưng là đại tài nữ của Tần gia, tuyệt không thể đến nhà người khác đi làm trâu làm ngựa chịu khổ, nhất định phải tìm ở rể, để đối phương làm trâu làm ngựa cho cho Vi Mặc! Nếu không ta cũng không đáp ứng!
Mọi người nhất thời phát biểu ý kiến của mình, nghị luận ầm ĩ.
Bầu không khí vừa rồi bị kiềm chế rất nhanh bị việc vui này làm dịu đi không ít.
Thật ra trong lòng mọi người đều rõ ràng, thiếu nữ đáng thương này từ nhỏ bị ốm đau tra tấn, đoán chừng là trị không hết, cho nên vẫn tranh thủ thời gian tìm người thành thân, chí ít có thể khi còn sống hưởng thụ được hạnh phúc cùng ngọt ngào của hôn nhân.
Cho nên tất cả mọi người rất tích cực.
Tống Như Nguyệt nghiêm mặt ngồi nơi đó, ánh mắt xuyên qua đám người ồn ào, nhìn thân ảnh nào đó bên cạnh khuê nữ nhà mình, bờ môi hơi nhúc nhích, không biết đang thì thầm trong lòng cái gì.
Tần Văn Chính đưa tay đè xuống huyên náo trong sảnh, nói:
- Về phần nhân tuyển cụ thể, ta và mẫu thân nàng tạm thời cũng còn không có định. Hôm nay nói cho mọi người cũng là để các ngươi hỗ trợ tiến cử, hỗ trợ nhìn xung quanh. Nếu có nhân tuyển thích hợp, đều có thể mang tới cho chúng ta xem trước một chút.
Tạm ngừng, hắn nhìn cái bàn bên kia một chút, lại đột nhiên nói một câu làm cho mọi người vô cùng chấn động: