Thẳng đến chạng vạng tối, nắm đấm hắn đánh ra rốt cục xuất hiện một tia âm bạo rất nhỏ vang lên, đồng thời, nháy mắt nắm đấm đánh ra tựa hồ đột nhiên phồng lớn lên một chút.
Nhưng lúc thu hồi lại thì khôi phục như lúc ban đầu.
- Ầm!
Hắn đánh tới một cây đại thụ trước mặt.
Thân cây cứng rắn kia “Két” một tiếng, bạo liệt, trên thân cây thô to xuất hiện một vết lõm thật sâu.
Đồng thời, một quyền này lại như cách sơn đả ngưu, lực lượng bá đạo đột nhiên xuyên thấu thân cây tráng kiện, trực tiếp đem đánh cho chất gỗ và vỏ cây đối diện bắn ra ngoài.
Lạc Thanh Chu đi đến phía sau đại thụ nhìn thoáng qua, thân cây vậy mà cũng nổ tung, xuất hiện một cái lỗ nhỏ, giống như có lợi khí xuyên qua cả cây đại thụ mà tạo thành.
- Bá Quyền quả nhiên bá đạo.
Lạc Thanh Chu vuốt ve nắm đấm cứng ngắc, trong lòng âm thầm kinh hỉ.
- Oanh! Oanh! Oanh!
Hắn triển khai tư thế, lại nhịn không được đánh mấy quyền.
Sau đó hắn lại nghỉ ngơi một lát, lau mồ hôi, bước nhanh đi ra khỏi khe núi.
Mặc dù toàn thân mỏi mệt, đau buốt, nhưng cảm thấy tinh thần dị thường phấn khởi.
Có hai bộ quyền pháp này, tin tưởng thực lực của hắn sẽ tiến thêm một bước.
Đến lúc đó...
Hắn nghĩ tới báo thù, nghĩ đến Tần phủ, nghĩ đến sau này.
Sau đó, hắn lại nghĩ tới đêm nay cùng phòng, nghĩ đến Tần đại tiểu thư cùng hắn bái đường thành thân, nghĩ đến Tần nhị tiểu thư nhu tình như nước, lại nghĩ tới nữ hài chân chính có quan hệ cùng phòng với hắn.
Chờ hắn chân chính thật sự có được lực lượng, những chuyện có thể sẽ trở nên không giống hiện tại hay không?
Đến lúc đó, hắn hẳn là có thể không chút do dự làm ra rất nhiều quyết định.
Lúc chạng vạng tối.
Xe ngựa tiến vào thành, dừng ở trước cửa tụ bảo các.
Lạc Thanh Chu tiến vào cửa hàng, trước tiên ở lầu một nhìn một hồi thư tịch yêu thú Hắc Mộc lâm ra bản mới nhất.
Sau đó đi trên lầu, lại hao tốn năm kim tệ, tham gia vào nhiệm vụ lần sau. Nhiệm vụ sẽ diễn ra vào ba ngày sau.
Nhiệm vụ lần này hao tốn năm kim tệ, lại đổi lấy thù lao hơn một ngàn kim tệ và túi trữ vật với đủ các loại vật phẩm phong phú.
Chủ yếu nhất là, hắn không chỉ có thể ma luyện kỹ xảo thực chiến, còn chiếm được quyền pháp « Hám Sơn Bá Quyền ».
Có thể nói là thu hoạch lớn.
Không biết nhiệm vụ lần sau sẽ có thu hoạch gì.
Cho dù không có săn giết được yêu thú, không có nhặt được kim tệ và quyền pháp các loại, chỉ cần có thể tu luyện trong Hắc Mộc lâm, cũng là đáng.
Chỉ là năm kim tệ mà thôi, đối với hắn hiện tại mà nói, cũng không quá nhiều.
Suy nghĩ Hạ Thiền nha đầu kia, mỗi đêm cực khổ đi vườn hoa trồng hoa, mỗi tháng cũng chỉ có một ít bạc vụn tiền công, hắn không khỏi có chút đồng tình.
Lấy thực lực nha đầu kia, đi đào đất trồng hoa thật sự quá lãng phí.
Cho nên hắn chuẩn bị đợi đến khi dò xét được tung tích của những những người nhà họ Tống kia, mời nha đầu kia cùng đi giết người.
Đến lúc đó, cho nàng một chút ban thưởng.
Đoán chừng nha đầu kia chưa từng gặp qua kim tệ.
Suy nghĩ một chút, thực sự có chút đáng thương.
Hắn mua mấy xâu mứt quả ở trên đường, chuẩn bị trở về phủ.
Vừa mới chuẩn bị xuyên qua một đầu hẻm nhỏ yên lặng, bên cạnh góc rẽ đột nhiên “Bá” bay tới một bóng đen như độc xà, trực tiếp bắn nhanh đến cổ của hắn.
Thân thể Lạc Thanh Chu đột nhiên ngửa về sau một cái, cánh tay trái trong nháy mắt nâng lên, ngăn lại chỗ cổ trước người.
Đồng thời, gân cùng cơ bắp hai chân đột nhiên kéo căng duỗi mạnh, bật nhanh ra về phía sau.
- Ba!
Một tiếng thanh thúy vang lên bên trong hẻm nhỏ yên tĩnh.
Lạc Thanh Chu trong nháy mắt nhảy lùi, nhảy về sau lưng năm sáu mét, trên cánh tay trái lập tức truyền đến từng trận đau rát, cúi đầu nhìn lại, phía trên xuất hiện một vết roi hồng hồng.
Hắn bây giờ đã là cảnh giới luyện gân, da thịt toàn thân được tu luyện cực kì cứng cỏi, cho dù va chạm vách tường nham thạch cũng sẽ không dễ dàng thụ thương như vậy.
Nhưng bây giờ vẻn vẹn chỉ là một cây roi đã có thể lưu lại vết tích đau đớn bên trên màng da của hắn.
Hiển nhiên, đối phương là võ giả, cảnh giới cao hơn hắn.
Mà roi da kia thậm chí còn tăng thêm một loại phù văn pháp khí nào đó.
Hắn đứng tại chỗ, một tay cầm mứt quả, một tay nắm chặt nắm đấm, ánh mắt nhìn về phía góc rẽ trước mặt.
Đầu tiên là một đôi chân dài được đôi vớ đen bao vây đưa ra ngoài.
Lập tức, một đạo thân ảnh cao gầy gợi cảm đi ra, nắm roi da trong tay, hai mắt lạnh lùng nhìn hắn chằm chằm.
- Ta không có theo dõi ngươi, cũng không có muốn cướp tiền cướp sắc.
Lạc Thanh Chu trực tiếp mở miệng.
Thiếu nữ đung đưa roi da trong tay, sau đó thu ngắn lại, nện đôi chân dài gợi cảm bước thẳng tắp, lắc lắc mông đẹp tròn trịa ngạo nghễ ưỡn lên, nghiêng người đi vài bước, đứng vững nhìn hắn, lạnh lùng thốt:
- Hôm qua tại sao lừa gạt bản tiểu thư?