Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp (Dịch Full)

Chương 529 - Chương 529: Tuyết Thước Cô Nương (2)

Chương 529: Tuyết Thước cô nương (2) Chương 529: Tuyết Thước cô nương (2)

Ở trên đại thụ quan sát động tĩnh bốn phía.

Hắn đi lên bên trên cây đại thụ kia nhìn Nhật Nguyệt bảo kính một chút, thấy trên mặt kính vậy mà đã ngưng kết ra một giọt chất lỏng xanh đậm.

Hắn duỗi ra đầu ngón tay, hấp thu chất lỏng tiến vào trong cơ thể, đầu tiên là cảm thấy một cỗ ý lạnh thuận đầu ngón tay chảy vào thân thể, lập tức, bên trong đan hải đột nhiên bắt đầu xuất hiện một cỗ khí nóng, bắt đầu di động hướng ra toàn thân.

Linh dịch xanh đậm lần này hiển nhiên không giống với linh dịch trước đó.

Hắn cảm giác lực lượng hao hết trong cơ thể đang nhanh chóng khôi phục. Cỗ khí nóng kia chảy xuôi thuận theo kinh mạch, bắt đầu nhanh chóng làm dịu xương cốt, da thịt, cơ bắp vân vân đang đau nhức của hắn.

Hắn thu hồi Nhật Nguyệt bảo kính, ở trên tán cây ăn hai khối thịt bò lớn, lại uống một chút nước sạch, sau đó nhảy xuống khỏi đại thụ tiến về khe núi bên kia.

Một bên tiến lên, một bên tìm kiếm rừng cây phía dưới.

Tựa hồ đã không có yêu thú tới phiến rừng cây này.

- Oanh! Oanh! Oanh!

Không bao lâu, trong rừng cây bên trong khe núi đột nhiên vang lên từng đợt âm thanh luyện quyền.

Nắm đấm vạch phá không khí, vang lên âm bạo bén nhọn.

Lạc Thanh Chu ẩn ẩn cảm thấy lực lượng trong cơ trong giống như thuỷ triều mãnh liệt cuộn trào, xao động bất an.

Hẳn là sắp đột phá rồi.

Da thịt toàn thân không đau nhức nữa, mà nhảy lên không ngớt, bạo phát ra lực lượng càng thêm cường đại!

- Oanh!

Nắm đấm đánh ra bỗng nhiên biến lớn, đột nhiên đánh vào trên một cây đại thụ trước mặt.

Thân cây lập tức “Két” một tiếng vang lên dữ dội.

Cả cây đại thụ nghiêng một cái, đổ xuống.

Lạc Thanh Chu tiếp tục luyện quyền.

Cùng lúc đó.

Trong rừng cây cách chỗ khe núi này chỉ có một dặm, Nam Cung Mỹ Kiêu người mặc trang phục màu trắng buộc đuôi ngựa cao đang im ắng nhanh chóng lướt đến bên này.

Rất nhanh, nàng đi tới chỗ khe núi, rõ ràng nghe được trong khe núi truyền đến âm thanh luyện quyền.

- Tiện nhân! Hôm nay bản tiểu thư muốn báo thù rửa nhục, để ngươi nợ máu trả bằng máu.

Nàng đứng bên trên khe núi, nhìn thân ảnh phía dưới di chuyển vừa đi vừa về, hung mãnh đánh ra nắm đấm, nàng tức giận cắn răng, đang muốn xuống dưới, trong lòng đột nhiên khẽ động, ánh mắt cảnh giác nhìn dưới mặt đất.

Lần trước mặt đất có cạm bẫy, bị hắn ám toán, hôm nay cũng nên cẩn thận.

Nàng suy tư một chút, ngẩng đầu nhìn về phía đại thụ bên cạnh, ánh mắt lập tức sáng lên, đúng, từ trên cây đi qua, sau đó ở trên cao nhìn xuống, trực tiếp làm một cái Thiên Nữ Tán Hoa, để hắn không thể nào tránh né, sau đó, hừ hừ...

Nghĩ đến chỗ này, nàng lập tức kích động, nhanh chóng bò lên trên một cây đại thụ trước mặt, bắt đầu nhẹ nhàng nhảy vọt, nàng nhảy qua từng gốc từng gốc đại thụ đi về phía trước.

- Oanh! Oanh! Oanh!

Toàn thân Lạc Thanh Chu đẫm mồ hôi, ra quyền càng ngày càng hung mãnh, đánh ra âm bạo càng ngày càng chói tai.

- Năm mươi mét!

- Ba mươi mét!

- Mười mét!

- Bảy mét!

Nam Cung Mỹ Kiêu nhìn càng ngày càng tới gần thân ảnh phía dưới, khóe miệng nhếch lên càng ngày càng cao, nhe răng cười lộ ra thần thái sắp rửa nhục.

- Năm mét!

Hắc hắc...

Con mắt nàng chăm chú nhìn thân ảnh phía dưới, hãm lại tốc độ, đang muốn tiếp tục nhảy vọt về phía trước, đột nhiên cảm giác trên đỉnh đầu giống như tiếp xúc đến một thứ gì đó mềm mềm, đồng thời, trong lỗ mũi đột nhiên ngửi thấy một cỗ mùi hôi thối làm cho người buồn nôn.

Nàng sửng sốt một chút, ngẩng đầu nhìn lại.

Vừa nhìn sang, lập tức bị hù sợ vỡ mật, hồn bay lên trời.

Một đầu mãng xà to lớn toàn thân màu xanh lục đang quay quanh ở trên đỉnh đầu của nàng, cái đầu nát bấy, trừng một đôi mắt âm u màu xanh lục cực kì đáng sợ đang âm trầm mà nhìn nàng.

- A ——

Nàng lập tức hét lên một tiếng, hai chân mềm nhũn, trực tiếp từ trên đại thụ rơi xuống dưới, đồng thời, một cỗ chất lỏng từ trong quần chảy ra...

Nàng từ nhỏ sợ rắn...

Một đầu rắn lớn như thế, lại ở khoảng cách gần như vậy, lại đụng đầu của nàng, lại dữ tợn đáng sợ...

Trước mắt nàng tối đen, còn chưa rơi xuống đất, liền bị hù ngất đi.

- Ầm!

Nàng trực tiếp ngã xuống trên bãi cỏ, không nhúc nhích.

Lạc Thanh Chu thu nắm đấm, đứng ở đằng xa cảnh giác nhìn nàng một hồi, đột nhiên nhảy lên đại thụ, từ trên đại thụ nhảy tới trên đỉnh đầu nàng, lập tức ném ra lá cây và nhánh cây lên người nàng.

Thẳng đến mặt cùng ngực của nàng toàn bộ bị nhánh cây đống lá chất đầy, hắn yên lòng, đi lên trước thu đầu mãng xà kia vào túi trữ vật, sau đó nhảy xuống cây, đến gần nàng.

Đang muốn đưa tay gỡ xuống roi da bên hông nàng, đột nhiên thấy được mí mắt nàng bỗng nhúc nhích.

- Vút ——

Hắn cơ hồ không có chút do dự, đột nhiên nhảy dựng lên tại chỗ, hai chân dẫm mạnh lên trên đại thụ bên cạnh, trực tiếp bay ra ngoài.

Bình Luận (0)
Comment