Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp (Dịch Full)

Chương 564 - Chương 564: Lại ‘Nhặt’ Được Túi Trữ Vật

Chương 564: Lại ‘nhặt’ được túi trữ vật Chương 564: Lại ‘nhặt’ được túi trữ vật

Lúc này, lão bà kia cũng không nhịn được mở miệng nói:

- Liên tiếp đột phá hai cấp là có, bất quá đều là tuyệt thế thiên tài, hoặc là người đạt được đại kỳ ngộ, đương nhiên, cũng có một vài người tạm thời gặp vận may. Tiểu tử này xem xét chính là dạng thứ... Là....

Hai con ngươi Nam Cung Mỹ Kiêu rét lạnh mà nhìn chằm chằm vào bà.

- Là tuyệt thế thiên tài có đại khí vận! Hơn nữa còn là tuyệt thế thiên tài đạt được đại kỳ ngộ! Tiền đồ bất khả hạn lượng, bất khả hạn lượng.

Lão bà lập tức đổi giọng, gật đầu tán thưởng.

Sắc mặt Đao tỷ cũng thay đổi.

- Oanh!

Đột nhiên lại một tiếng bạo hưởng càng lớn vang lên, lại còn xẹt qua một đầu lôi điện màu tím.

Cỗ sức mạnh đáng sợ trong cơ thể Lạc Thanh Chu cuối cùng bộc phát ra từ bên trong một quyền này, mãnh liệt như dời non lấp bể lao tới.

Nam tử trẻ tuổi đối diện đánh ra nắm đấm cơ hồ không có bất kỳ sức chống cự gì, trong nháy mắt bị hắn đập vỡ xương cốt.

Dư lực chưa suy.

Nắm đấm Lạc Thanh Chu bỗng nhiên phóng đại, “Oanh” một quyền nặng nề đập vào trên ngực của hắn.

- Răng rắc!

Xương sườn gãy hết, lồng ngực lõm vào.

Nam tử trẻ tuổi rốt cục ngã trên mặt đất.

- Tùng ca!

Nữ tử cầm kiếm kêu to, bảo kiếm trong tay nàng càng hung hăng chém về phía Lạc Thanh Chu.

Lạc Thanh Chu vẫn như cũ không nhìn nàng, trong nháy mắt tên nam tử trẻ tuổi kia ngã xuống đất, đi theo, lại đánh ra liên tục mấy quyền, trùng điệp rơi xuống.

- Oanh! Oanh! Oanh!

Nam tử trẻ tuổi bị nện khuôn mặt vỡ vụn, đầu vỡ tan, một mệnh ô hô tại chỗ.

- A! Tùng ca, tiểu Anh báo thù cho ngươi.

- Bá bá bá!

- Oanh!

Lạc Thanh Chu quay người tung một quyền, nắm đấm sau khi tấn cấp đột nhiên lớn hơn một vòng, một quyền nện gãy kiếm nàng đâm tới, sau đó hung ác đập vào trên ngực của nàng.

Nữ tử trẻ tuổi như lá rụng trong gió, bay ra về sau.

Không đợi nàng rơi xuống đất, Lạc Thanh Chu đã đi theo, “Oanh! Oanh! Oanh!” lại liên tiếp ba quyền đập vào trên mặt và trên đầu của nàng, trực tiếp đập nàng hoàn toàn thay đổi, đầu óc nổ tung, mất mạng tại chỗ.

Trước đó đánh lén một kiếm, nàng không có hạ thủ lưu tình.

Nếu Lạc Thanh Chu không phải thường xuyên nhìn Thiền Thiền luyện kiếm và giết người, vừa rồi chỉ sợ cũng bị một kiếm cắt đứt cổ.

Cho nên hắn đương nhiên sẽ không hạ thủ lưu tình với nàng.

Giết hai người, lục soát một chút toàn thân hai người, lấy ra một túi trữ vật.

Hắn cũng không có lập tức kiểm kê vật liệu bên trong.

Bởi vì cách đó không xa còn có những người khác đang đứng xem.

Ngoại trừ Đao tỷ, còn có Nam Cung Mỹ Kiêu và Tần Xuyên, sau lưng của hai người còn có một lão bà thấp nhỏ đang đứng.

Ánh mắt của mấy người đều nhìn hắn, biểu lộ trên mặt nhìn đều có chút phức tạp.

- Đao tỷ.

Lạc Thanh Chu lập tức chạy tới chỗ Đao tỷ, chuẩn bị nói với nàng chuyện con mồi, thuận tiện tìm đồng bạn.

Không biết Tần nhị ca có động thủ với hắn hay không.

Ai ngờ Đao tỷ thấy hắn chạy tới, lập tức biến sắc, nâng lên đại đao, quay người liền “Sưu” một tiếng cấp tốc chạy ra bên ngoài Hắc Mộc lâm. Trong nháy mắt đã không còn thấy bóng hình.

Bên ngoài Hắc Mộc lâm.

Đao tỷ khiêng đại đao, đứng bên cạnh xe ngựa.

Nam tử Hứa Thất đánh xe cho Tụ bảo các đang nằm ở trên xe ngựa nhắm mắt dưỡng thần, nghe được động tĩnh, mở mắt ra nhìn nàng một cái, thấy sắc mặt nàng không đúng, vội vàng đứng lên hỏi:

- Đao tỷ, thế nào? Có người đuổi bắt ngươi?

Đao tỷ nắm chặt đao trong tay, ánh mắt nhìn lối vào Hắc Mộc lâm, ánh mắt phức tạp, nói:

- A Thất, Sở Phi Dương tiểu tử kia lại đột phá.

Hứa Thất sửng sốt một chút, nói:

- Đột phá thì đột phá, đây không phải rất bình thường... A? Ngươi nói ai? Sở Phi Dương? Tiểu tử kia?

Hắn lập tức biến sắc, lập tức nhảy xuống từ trên xe ngựa, mặt mũi tràn đầy cả kinh nói:

- Là tiểu tử ngày hôm qua sao? Hắn không phải tối hôm qua mới đột phá à?

Đao tỷ nhìn thân ảnh đang bước nhanh đi ra từ trong rừng, sắc mặt rất phức tạp:

- Là hắn, tối hôm qua đột phá đến Luyện Cốt cảnh, vừa rồi cũng đã từ Luyện Cốt cảnh đột phá đến Luyện Tạng cảnh...

Hứa Thất há hốc mồm, một mặt kinh ngạc cùng vẻ mặt không tin nổi.

- Đao tỷ! Ta hôm nay lại có thu hoạch.

Lạc Thanh Chu bước nhanh đi tới chỗ xe ngựa.

Đao tỷ không tự chủ nắm chặt đao trong tay, đầu ngón chân bên trong giày cũng khẩn trương rụt rụt, trên mặt lộ ra cười lạnh quật cường:

- Ta thấy được, ngươi lại giết hai người, đoạt một túi trữ vật.

Lạc Thanh Chu đi vào đến mặt của nàng nói:

- Là bọn hắn cản đường cướp bóc, chuẩn bị giết ta trước.

Đao tỷ híp híp mắt, đang muốn nói chuyện, Lạc Thanh Chu mở ra túi trữ vật, thả thi thể yêu báo lên mặt đất, nói:

- Lúc ta giết yêu báo, đoán chừng bị bọn hắn thấy được, cho nên mới chuẩn bị cướp ta.

Bình Luận (0)
Comment