Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp (Dịch Full)

Chương 586 - Chương 586: Có Thiền Thiền Là Đủ Rồi

Chương 586: Có Thiền Thiền là đủ rồi Chương 586: Có Thiền Thiền là đủ rồi

Bất quá hôm nay phụ thân nàng tới, tại sao không có phái người đi Tần phủ thông báo?

Nàng hẳn là vài ngày trước đã biết chứ?

Đêm nay vì sao không cùng theo tới?

Hay là bởi vì chuyện đào hôn?

Trong lòng Tống Như Nguyệt một bên tự hỏi, một bên đi theo sau lưng lão gia nhà mình, đi lên bậc thang.

Tiến vào cửa chính, đi trên thảm đỏ trải đầy phủ, trong đình viện không nhuốm bụi trần, nàng liếc mắt đã thấy được Đại phu nhân mặc đồ đỏ xanh, ăn mặc sang trọng, đứng ung dung trong đại sảnh kia.

Nhìn trên mặt đối phương cố ý giả bộ lộ ra biểu lộ lạnh nhạt và khiêm tốn, nhìn lại xuân phong đắc ý trong mắt đối phương, trong lòng Tống Như Nguyệt lập tức cảm thấy khó chịu, có loại cảm giác biệt khuất khó nói nên lời để nàng dường như muốn ngạt thở.

- Người quái dị! Lão bà! Cố gắng không quan tâm người ta, đừng nhìn đừng nhìn! Áp chế!

Trong lòng nàng thầm mắng.

Cùng lúc đó.

Trong hẻm nhỏ đen nhánh cửa sau Tần phủ.

Hai thân ảnh đi đến, lập tức, đứng ở cửa sau, bắt đầu cởi xuống quần áo trên người.

- Thiền Thiền, chờ một lúc muốn cùng nhau tắm rửa không?

- Không.

- Ta không có nhìn trộm ngươi, chúng ta đứng xa một chút.

- Không muốn...

- Ai... Ngươi quả nhiên vẫn không tín nhiệm cô gia, cô gia thật đau lòng.

- Hừ.

- Thiền Thiền, cô gia cũng không phải người ngoài, về sau nói không chừng... Nói không chừng ngươi còn làm tiểu nha đầu động phòng cho cô gia đây. Bí mật nói cho ngươi, Bách Linh đều đã vụng trộm đồng ý rồi, ngươi... A!

Hai người tiến vào phủ.

Tách ra chỗ cửa ra vào Linh Thiền Nguyệt cung.

Bách Linh đã sớm chờ ở cửa lộ ra ánh mắt ý vị thâm trường nhìn hai người, đột nhiên kinh ngạc nói:

- Cô gia, mắt ngươi thế nào? Bị người ta đánh?

Lạc Thanh Chu không để ý tới nàng, bước nhanh rời đi.

Trở lại tiểu viện.

Tiểu Điệp kinh ngạc hỏi:

- Công tử, mắt người thế nào? Lại bị người đánh?

Lạc Thanh Chu nói:

- Ngươi giúp bản công tử báo thù sao?

Tiểu nha đầu vừa muốn gật đầu, lập tức cẩn thận hỏi thăm:

- Lại là Hạ Thiền tỷ tỷ?

Lạc Thanh Chu không có nói tiếp.

Tiểu Điệp cũng không dám lên tiếng nữa, xoay người đi làm công việc của mình.

Lạc Thanh Chu đi trong hồ nước Nguyệt Dạ Thính Vũ Uyển, hảo hảo tắm rửa một hồi, đổi một thân nho bào sạch sẽ, lại trở lại trong phòng thu hồi Nhật Nguyệt bảo kính, sau đó ra cửa.

Đứng trước cửa Linh Thiền Nguyệt cung đợi một hồi.

Hạ Thiền tắm xong, đổi một kiện váy dài xanh nhạt khác, từ trong nội viện đi ra.

Tóc còn có chút ẩm ướt, trên người tản ra mùi thơm thiếu nữ nhàn nhạt, da thịt sau khi tắm càng trắng nõn tinh tế, sáng loáng như ngọc.

Bách Linh đứng tại cửa ra vào sâu kín nói:

- Cô gia, người ta cũng muốn đi.

Lạc Thanh Chu nói:

- Vậy thì đi cùng một chỗ chứ sao.

Bách Linh nhìn thiếu nữ phía sau hắn một chút, trên mặt lộ ra hai cái lúm đồng tiền nhàn nhạt, nói:

- Được rồi, ta cần ở nhà bồi tiếp tiểu thư, có Thiền Thiền bồi tiếp cô gia là được rồi.

Lạc Thanh Chu thấy thời gian đã không còn sớm, không có nói thêm gì nữa, phất tay cáo từ.

Bách Linh nhìn thân ảnh hai người một lớn một nhỏ dần dần đi xa, biến mất ở trong màn đêm phía xa, run lên một hồi, miệng lẩm bẩm:

- Cô gia, có Thiền Thiền, là đủ rồi... Phải đối xử với nàng thật tốt nha!

Trong đại sảnh, đèn đuốc sáng trưng.

Trên chủ vị chính giữa, Trưởng công chúa Nam Cung Hỏa Nguyệt một bộ váy áo hỏa hồng, mặt mũi tràn đầy uy nghiêm đang ngồi.

Bên trái của nàng là một nam tử trung niên người mặc mãng bào vàng nhạt đang ngồi.

Nam tử trung niên kia có dáng người cao, mặt trắng không râu, bộ dáng tuấn lãng, nhìn ôn tồn lễ độ, trên mặt mang theo ý cười ôn hòa.

Người này chính là Thánh sứ lần này kinh đô phái tới, Nam Quốc quận vương Nam Cung Ngọc Phong.

Dựa theo bối phận, hắn còn là thúc thúc của Trưởng công chúa Nam Cung Hỏa Nguyệt.

Nhưng đừng nói là Quận vương, cho dù Thân vương, với thân phận và quyền thế của Trưởng công chúa dưới bây giờ, cũng chỉ có thể ngồi ở phía dưới.

Dù sao Trưởng công chúa hiện tại không chỉ là chủ nhân của Hỏa Nguyệt Quốc một nước, còn là Thiên Sách Thượng tướng quân Đại Viêm, càng là bào tỷ của Hoàng đế Đại Viêm.

Lúc tiên đế còn tại vị, địa vị của nàng đã áp đảo phía trên chúng Vương gia.

Lúc này hai người đang nói về mấy chuyện phát sinh gần đây ở kinh đô.

Các tân khách khác, cho dù là Mạc Thành thành chủ Giang Cấm Nam, cũng chỉ có phần khom người đứng ở phía dưới thấp giọng nói chuyện.

Thành Quốc phủ Đại phu nhân Vương thị quần áo lộng lẫy, thân người có chút cong lại, mặt mũi tràn đầy mỉm cười đón tân khách tiến vào đại sảnh.

Khi nàng nhìn thấy phu thê Tần Văn Chính đi vào, trong mắt lóe lên tinh quang, lập tức nhiệt tình nghênh đón:

- Tần đại nhân, Tống gia muội muội, hoan nghênh, hoan nghênh.

Tần Văn Chính chỉ lễ phép nhẹ gật đầu.

Bình Luận (0)
Comment