Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp (Dịch Full)

Chương 682 - Chương 682: Nhị Tiểu Thư Thở Dài

Chương 682: Nhị tiểu thư thở dài Chương 682: Nhị tiểu thư thở dài

Lạc Thanh Chu cũng không nói thêm.

Thu nhi yên lặng rời đi, khép cửa phòng lại.

Lạc Thanh Chu trở lại trên giường, lại nghĩ đến chuyện một hồi, cửa phòng bỗng nhiên mở ra, một đạo thân ảnh yểu điệu mặc lụa mỏng đi đến.

Mới vừa đi tới bên giường, hắn đột nhiên phát hiện không đúng:

- Sao ngươi lại tới đây?

Tiểu Điệp trực tiếp bò lên giường, quyệt miệng nói:

- Nô tỳ làm sao không thể tới? Nô tỳ muốn đến.

Khuôn mặt nhỏ lập tức đỏ lên, dịu dàng nói:

- Thu nhi tỷ tỷ hôm nay cũng vừa tới kinh nguyệt, công tử, người chút đi, nô tỳ dùng ‘địa phương’ khác phục thị người nha. Nô tỳ nói hai từ để công tử lựa chọn, có được hay không?

- Hai từ?

- Ừm, từ thứ nhất là động thủ động cước, từ thứ hai là đánh võ mồm...

Công tử chọn cái nào?

- ...

- Đúng rồi công tử, còn có thể lại thêm một cái, như thế rất tốt.

- ...

- Công tử, cũng có thể chọn nhiều mục nha.

-... Tiểu Điệp, ngươi ở chỗ nào học những thứ quỷ quái này? Là ai làm cho Tiểu Điệp đơn thuần đáng yêu nhà ta hư rồi?

- Là công tử! Đây đều là công tử dạy nô tỳ, hừ hừ.

- ...

Tiểu nha đầu lại do dự một chút, mặt mũi tràn đầy đỏ bừng nói:

- Công tử, nô tỳ nhìn thấy bên trên quyển sách kia có ghi lại, thật ra nữ hài tử còn có một chỗ...

Cùng lúc đó.

Kinh đô, Quận vương phủ.

Tần nhị tiểu thư một bộ váy áo trắng thuần, đang ngồi ở trước bàn, nâng bút viết thi từ, vẫn không có nằm ngủ.

- Hái cúc đông dưới rào, khoan thai gặp Nam Sơn...

Viết xong bài thơ này, nàng lặp đi lặp lại thì thầm nhiều lần, yếu ớt thở dài một cái.

Nàng hướng tới cuộc sống điền viên dạng này, nhưng nàng biết, cuộc sống như vậy, chỉ thích hợp chính nàng.

Châu nhi đứng ở một bên, ánh mắt đau lòng nhìn nàng, trong tay yên lặng mài mực.

Vào lúc canh ba.

Thiếu nữ yếu đuối đa sầu mới trở về đến trên giường, lại là trằn trọc, khó ngủ.

Khoảng cách thi Hương càng ngày càng gần, nàng thật khẩn trương.

Nàng tin tưởng tỷ phu nhất định có thể thi đậu.

Nàng khẩn trương không chỉ là tỷ phu khảo thí, còn có sau khi khảo thí.

Tỷ phu nói , chờ sau khi thi đậu...

- Ai...

Đêm khuya yên tĩnh, nàng lần nữa nhẹ nhàng thở dài một cái.

Tần phủ.

Trời tối người yên, ánh đèn ảm đạm.

Lạc Thanh Chu dỗ ngủ tiểu nha đầu trong ngực, hồn phách xuất khiếu, bay lên bầu trời đêm, tắm rửa trắng noãn ánh trăng, tiếp tục tu luyện thần hồn.

Đã có hơn ba tháng không có nhìn thấy Nguyệt tỷ tỷ cùng vị Nguyệt muội muội kia.

Lần trước dùng đưa tin bảo điệp trả lời cho vị tiểu Nguyệt muội muội kia, đối phương cũng chỉ đáp lại một lần: 【 Ca ca, muội muội gần đây bề bộn rất nhiều việc, tạm thời không thể tán gẫu cùng ca ca, chờ muội muội một đoạn thời gian 】.

Đối phương cũng không giải thích cho hắn nguyên nhân đột nhiên rời đi, cũng chưa lộ ra tin tức vị Nguyệt tỷ tỷ kia.

Thật sự kỳ quái, hai người cũng không có nghe xong cố sự liền cùng rời đi.

Hẳn là có chuyện gì quan trọng.

Lạc Thanh Chu một bên ở trong lòng suy nghĩ, một bên bay về phía Uyên Ương lâu, chuẩn bị đến mái nhà tu luyện tâm pháp mà vị Nguyệt tỷ tỷ kia truyền thụ cho hắn.

Ai ngờ vừa bay đến chỗ gần, đột nhiên thấy bên trên mái cong mái nhà nhiều thêm một đạo thân ảnh màu xanh nhạt.

Ánh trăng trong sáng.

Thân ảnh kia váy trắng bồng bềnh, tóc xanh bay múa, mờ mịt như tiên, mông mông duy mỹ.

Vị Nguyệt tỷ tỷ kia rốt cục xuất hiện.

Trong lòng Lạc Thanh Chu vui mừng, lập tức tăng thêm tốc độ, bay đến.

- Nguyệt tỷ tỷ.

Lạc Thanh Chu phiêu lạc đến nóc nhà, chắp tay hành lễ.

Thân ảnh xanh nhạt đứng ở bên trên mái cong, thần sắc vẫn như cũ thanh lãnh nhìn qua đêm tối xa xa, đối với việc hắn đến, tựa hồ cũng không có bất kỳ phản ứng gì.

Mấy tháng không thấy, vẫn lãnh đạm như cũ.

Sau một lúc lâu.

Nàng mở miệng nói:

- Tinh thần lực bao nhiêu?

Lạc Thanh Chu vội vàng đáp:

- Đã một ngàn rưỡi.

Trong mắt thân ảnh xanh nhạt lộ ra một tia kinh ngạc, dừng một chút, xoay người lại nhìn hắn, tựa hồ đang nghiêm túc đánh giá hắn.

Yên tĩnh một chút, âm thanh nàng vẫn nhàn nhạt như cũ:

- Tốc độ tăng trưởng rất nhanh. Chờ đến hai ngàn, hẳn là sẽ đột phá. Tiếp theo là đại cảnh giới, cho nên cần tinh thần lực sẽ nhiều hơn một chút.

Lạc Thanh Chu ngẩng đầu nhìn nàng, nói:

- Nguyệt tỷ tỷ, mấy tháng nay các ngươi đi nơi nào? Là đi ngoại địa hả?

Thân ảnh xanh nhạt trầm mặc một chút, mới nói:

- Ngươi không phải có bảo điệp đưa tin sao? Có thể trực tiếp hỏi nàng.

Lạc Thanh Chu nói:

- Thế Nguyệt tỷ tỷ mấy tháng này đi đâu?

Thân ảnh xanh nhạt thanh lãnh nhìn hắn, không có trả lời.

Lạc Thanh Chu bị nàng nhìn có chút không được tự nhiên, đành phải lại nói:

- Ta và tiểu Nguyệt hàn huyên một lần, bất quá nàng tựa hồ bề bộn nhiều việc, tạm thời chưa có đáp lời.

Bình Luận (0)
Comment