Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp (Dịch Full)

Chương 766 - Chương 766: Nhạc Mẫu Đại Nhân Thút Thít (2)

Chương 766: Nhạc mẫu đại nhân thút thít (2) Chương 766: Nhạc mẫu đại nhân thút thít (2)

Tần Văn Chính cùng Tống Như Nguyệt nhận được tin tức, trước tiên đi tìm đại phu, sau đó chạy tới.

Tần Xuyên đang luyện võ ở trong sân, cũng vội vàng chạy đến thăm hỏi.

Trong lúc nhất thời, Mai Hương uyển đèn đuốc sáng trưng, rất nhiều người tụ tập đến.

Lạc Thanh Chu nằm trên giường trong thư phòng, nhắm mắt lại, không nhúc nhích.

Đại phu ngồi bên giường, bắt mạch nhìn sắc mặt.

Sau một lúc lâu, vẻ mặt nghiêm túc, lắc đầu.

Sắc mặt Tần Văn Chính cùng Tống Như Nguyệt ở một bên đều nhìn trầm xuống, rất khó coi.

Sắc mặt Tống Như Nguyệt trắng bệch, cuống quít hỏi:

- Tôn đại phu, Thanh Chu nhà ta đây là thế nào? Là mắc bệnh gì?

Đại phu lại cẩn thận bắt mạch trong chốc lát, mới thở dài một hơi, đứng lên đáp.

- Phu nhân, lão gia, bệnh này của cô gia rất cổ quái. Lão hủ vừa rồi lần đầu tiên xem, mạch tượng hỗn loạn, khí tức bất ổn, nhưng dầu gì cũng có hô hấp nhịp tim mạch đập.

- Nhưng lần thứ hai xem xét, những trạng thái này cũng không còn, ngay cả mạch đập cũng đình chỉ. Lão hủ vốn cho rằng hỏng bét vậy, nhưng vừa lại tra một cái, nhịp tim khí tức mạch đập các loại đột nhiên lại có.

- Những thứ này khi có khi không, lặp đi lặp lại, rất kỳ quái!

- Lão phu theo nghề thuốc mấy chục năm, chưa bao giờ thấy qua quái bệnh như thế.

Tần Văn Chính nghe không kiên nhẫn, trầm mặt hỏi:

- Ngươi chỉ cần nói, có thể cứu hay không thể cứu?

Đại phu thở dài một hơi, chắp tay nói:

- Tần lão gia, tha thứ lão hủ bất lực. Bệnh này của cô gia, chỉ sợ...

- Cút!

Tần Văn Chính lập tức gầm thét một tiếng, còn chưa hết giận, đột nhiên bộc phát nói:

- Thứ đồ phân chó! Không có chút kiến thức y thuật còn dám tới lừa gạt tiền!

- Chu Thông, kéo lão già này ra ngoài đánh chết cho chó ăn cho ta.

Đại phu lập tức bị hù sắc mặt đại biến, cuống quít quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.

Chu Thông ở bên ngoài đáp ứng một tiếng, lại không dám đi vào.

Hạ Thiền cầm kiếm, đứng ở ngoài cửa ra vào, Bách Linh thì nhìn nàng một cái, ra hiệu nàng không cần đi vào.

Đại phu muốn đái ra quần chạy trốn.

- Lại đi tìm đại phu! Tìm hết tất cả đại phu toàn Mạc Thành đến đây cho ta.

Tần Văn Chính ở bên trong nổi giận gầm lên một tiếng.

Chu Thông cuống quít đáp ứng, để hai đại phu khác đứng ở phía ngoài đều đi vào trước xem thế nào.

Không đến một lát, hai đại phu cũng đầy bụi đất đi ra.

Tiểu Điệp ở trong gian phòng khóc sắp ngất đi.

Không thấy bóng dáng Thu nhi.

Tống Như Nguyệt lau nước mắt nói:

- Lão gia, làm sao bây giờ? Chậm trễ cuộc thi ngày mai còn chưa tính, cùng lắm thì ba năm sau thi lại, thế nhưng Thanh Chu bệnh này...

Tần Văn Chính nhịn không được muốn mắng to, đột nhiên xoay người, nhìn về phía trong phòng, tựa hồ đang tìm người.

Tần Xuyên vội vàng đi tới từ bên cạnh, nhíu mày nói:

- Phụ thân, ngài đang tìm ta sao? Có gì phân phó, phụ thân cứ việc nói.

- Cút!

Tần Văn Chính mắng một câu.

Tần Xuyên sửng sốt một chút, cúi đầu lui ra.

Tần Văn Chính đột nhiên ra khỏi phòng, lại ở bên ngoài tìm một vòng, trong mắt dần dần lộ ra một tia ngờ vực.

Bách Linh đột nhiên ở bên cạnh mở miệng nói:

- Lão gia, tiểu thư nhà ta thân thể không thoải mái, cho nên cũng không đến.

Tần Văn Chính nhìn nàng một cái, không có để ý, bước nhanh ra cửa.

Vi Mặc không có tới, Châu nhi không có tới, Thu nhi cũng không thấy, xem ra, chuyện này không đơn giản.

Hắn phải đi hỏi Vi Mặc một chút.

Trong phòng, Tiểu Điệp vẫn như cũ đỏ hồng mắt mà khóc.

Tần Xuyên đứng ở bên cạnh, sầu mi khổ kiểm.

Tống Như Nguyệt đứng ở bên giường, lau nước mắt, ánh mắt nhìn người hôn mê trên giường, miệng niệm niệm lải nhải, không biết đang nói cái gì.

Tần Xuyên muốn đi đến khuyên giải, lại biết được tính tình nàng quật cường, đành phải âm thầm thở dài.

Mà lúc này Lạc Thanh Chu đang thần hồn xuất khiếu, đứng trên mái hiên, tắm rửa ánh trăng trắng noãn, nghe tiếng khóc trong phòng, nhìn bọn hạ nhân trong viện ngoài phòng.

Vừa rồi lúc đại phu bắt mạch cho hắn, hắn cố ý thôi động khí huyết trong cơ thể, tạo thành giả tượng mạch đập bất ổn, sau đó thần hồn xuất khiếu, phong bế hô hấp và nhịp tim, lại lập tức thần hồn trở về cơ thể, để đại phu sinh ra mê hoặc.

Đương nhiên, hắn muốn mê hoặc không chỉ đại phu.

Thành Quốc phủ Đại phu nhân kia đã vắt óc tìm mưu kế muốn đối phó hắn ngay tại thời khắc mấu chốt, chính là vì cản trở hắn tham gia cuộc thi ngày mai.

Hôm nay Nhị phu nhân bị buộc tới đây là một kế, khẳng định còn có mưu kế khác.

Nếu như hắn hôm nay không ngã xuống, đêm nay có khả năng sẽ còn có càng nhiều mưu kế chờ hắn, thậm chí Nhị phu nhân sẽ còn lấy bộ dáng thảm hại hơn tới, lấy phương thức đó buộc hắn ra ngoài, thậm chí tiểu Lâu đều sẽ bị bọn hắn buộc đến dẫn dụ hắn rơi vào cạm bẫy...

Bình Luận (0)
Comment