Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp (Dịch Full)

Chương 922 - Chương 922: Dâm Cùng Âm Dương, Trang Chu Mộng Điệp (2)

Chương 922: Dâm cùng âm dương, Trang Chu Mộng Điệp (2) Chương 922: Dâm cùng âm dương, Trang Chu Mộng Điệp (2)

Dưới chân mây mù lượn lờ, gió núi gào thét bên tai.

Thanh U đạo nhân nhắc nhở mọi người dựa vào vách đá mà đi.

Lạc Thanh Chu tự mình đi đằng sau đỡ lấy Tần nhị tiểu thư.

Nam Cung Tuyết Y mở to hai mắt nhìn hai người một chút, lại nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn về phía Tần đại tiểu thư theo ở phía sau, trong lòng âm thầm nghi hoặc, không đỡ nương tử nhà mình, đỡ cô em vợ?

Không bao lâu.

Thanh U đạo nhân đứng phía trước một toà động phủ, thấp giọng nói mấy câu với một tên đạo đồng ngoài cửa.

Đạo đồng kia mở ra cửa đá, giọng nói trẻ con mời mọi người đi vào ngồi tạm.

Thanh U đạo nhân mang theo một đoàn người tiến vào động phủ.

Trong động mười phần đơn sơ, ngoại trừ một khối bồ đoàn, một bộ bàn cờ, lại không có vật khác, ngay cả cái bàn ghế cũng không có.

Đám người Tần gia đứng ở trong động, hai mặt nhìn nhau, không dám lên tiếng.

Lại chờ đợi trong chốc lát.

Bên ngoài đột nhiên truyền đến giọng nói của đạo đồng:

- Sư tôn, khách nhân đã đến.

Thanh U đạo nhân nghe được âm thanh, vội vàng đi ra cửa nghênh đón, cung kính chào:

- Quan chủ.

Một lão đạo người mặc áo bào xanh, râu tóc trắng noãn đi vào.

Lão đạo kia có dáng người cao gầy, sắc mặt hồng nhuận, mặt mày hiền lành, nhìn tiên phong đạo cốt, rất có phong phạm Tiên gia.

Thanh U đạo nhân vội vàng tiến đến giới thiệu nói:

- Vị này chính là Lạc công tử, những vị này là người nhà bằng hữu của hắn.

Lập tức lại nói.

- Lạc công tử, đây chính là quan chủ của chúng ta, Vân Thượng đạo nhân.

Lạc Thanh Chu cùng đám người Tần gia vội vàng cúi đầu chào.

Vân Thượng đạo nhân cũng có chút cúi đầu hoàn lễ, lập tức quan sát tỉ mỉ một phen thiếu niên thư sinh trước mặt, gật đầu nói:

- Lạc công tử trẻ tuổi như vậy đã có kỳ ngộ và tài hoa, thật đáng mừng. Công tử tục làm nửa bài thơ kia, bần đạo không khách khí.

Lập tức lại nói thẳng:

- Nghe Thanh U nói, người nhà công tử sinh bệnh, cần máu Chu Yếm, nguyện ý cầm ba bộ pháp quyết tu hành của Đạo gia đến đổi, phải chăng như thế?

Lạc Thanh Chu trực tiếp lấy ra ba bộ pháp quyết sớm đã chuẩn bị xong từ trong tay áo, đưa tới, nói:

- Đạo trưởng trước tiên có thể nhìn.

Vân Thượng đạo nhân khoát tay áo, nói:

- Công tử, bần đạo muốn trước nói rõ ràng với các ngươi. Vừa rồi bần đạo nghe Thanh U niệm qua ba bộ pháp quyết tu hành của công tử

đưa ra, đều là pháp quyết thượng thừa, bỉ quan hoàn toàn rất cần. Bất quá, kia Chu Yếm cũng không phải vật phàm, mà là thượng cổ hung thú, cho dù bần đạo đi vào, cũng tuyệt đối không dám trêu chọc nó. Muốn lấy được máu tươi từ trên người nó, bần đạo tự nhận cũng không có hi vọng, trừ phi sư tổ nhà ta động thủ. Bất quá sư tổ ta đã vân du tứ phương, không còn tăm hơi, chúng ta cũng không cách nào tìm tới hắn. Cho nên hôm nay, bần đạo có khả năng không thể giúp các vị.

- Bần đạo liền thu nhận nửa bài thơ, về phần ba bộ pháp quyết tu hành, bần đạo thực sự thẹn không dám cầm.

Vừa nghe lời này, mọi người Tần gia đều hiện ra sắc mặt khó coi.

Nam Cung Mỹ Kiêu đột nhiên nói:

- Đạo trưởng, Chu Yếm giam kia ở nơi nào? Chúng ta có thể tự đi lấy không?

Vân Thượng đạo nhân nghe vậy, nhìn nàng một cái, lắc đầu nói:

- Đi không được. Cho dù đệ tử bên trong Thanh Vân quan của ta cũng không dám đi vào. Chu Yếm có tính khí nóng nảy, nếu ngửi được mùi lạ, chắc chắn nổi giận phát cuồng, không ai có thể ngăn cản.

Nam Cung Mỹ Kiêu đưa tay qua bên hông, nói:

- Đạo trưởng, ta muốn đi thử một lần.

Tống Như Nguyệt vội vàng trầm giọng nói:

- Mỹ Kiêu, ngươi không thể đi vào! Nếu ngươi xảy ra chuyện, chúng ta làm sao bàn giao cho quận vương gia? Ta tuyệt đối không để ngươi đi vào.

Tần Vi Mặc cũng nói khẽ:

- Mỹ Kiêu tỷ, không cần thiết đi mạo hiểm. Cho dù đạt được máu Chu Yếm, bệnh này của ta cũng không có cách nào cứu, nhiều nhất chỉ là trì hoãn một chút thời gian mà thôi. Nếu ngươi xảy ra chuyện, lương tâm Vi Mặc cả một đời đều khó có thể bình an. Tần gia ta cũng không cách nào bàn giao với quận vương gia.

Nam Cung Mỹ Kiêu nhìn hai người một chút, nói:

- Ta sẽ bảo vệ tốt mình, dì, Vi Mặc, không cần lo lắng cho ta. Ít nhất phải để cho ta thử một lần, nếu không cứ rời đi như vậy, trong lòng thực sự không cam.

Tống Như Nguyệt trực tiếp đi đến trước mặt nàng, bắt lấy cổ tay nàng nói:

- Mỹ Kiêu, ta nói, tuyệt sẽ không để ngươi đi vào.

Trong động phủ, rơi vào trầm mặc.

Thanh U đạo nhân đột nhiên nhìn thiếu nữ váy tím cao gầy mê người nói:

- Ngươi hẳn là luyện võ? Thuận tiện tiết lộ một chút ngươi bây giờ có tu vi gì?

Nam Cung Mỹ Kiêu nhìn về phía nàng nói:

- Võ Sư sơ kỳ.

Thanh U đạo nhân cười khổ lắc đầu, nói:

- Cho dù là võ giả Đại Võ Sư hậu kỳ tới, ở trước mặt con Chu Yếm kia, cũng là một chiêu đều tiếp không được.

Bình Luận (0)
Comment