Chương 265: Ta là người như vậy sao?
Chương 265: Ta là người như vậy sao?
Yêu ma loạn thế, bách quỷ dạ hành, nỗi sợ hãi đã sớm ăn sâu vào lòng người.
Trong tình cảnh này, Đại Càn Thần Vũ đương đạo, nhưng cho dù là vậy, võ giả cao phẩm vẫn là quá ít.
Nguyên nhân sâu xa là vì phần lớn võ giả cấp thấp không biết cách nào để nhanh chóng tăng tiến tu vi, không biết cách nào để lĩnh ngộ chân ý của khí đạo.
Nếu như các đại tông môn và võ học thế gia nguyện ý chia sẻ phương pháp tu hành ra ngoài, có lẽ có thể cải thiện hiện trạng này.
Tuy nhiên, tư tưởng giấu nghề đã sớm ăn sâu bén rễ trong lòng bọn họ, muốn thay đổi há có thể dễ dàng?
Chỉ có một số tông môn thế gia đứng ra làm gương, mới có thể phá vỡ thế cục bế tắc này!
Vậy xin hỏi, trên đời này có mấy nhà tông môn và võ học thế gia có thể so sánh với ba đại gia kiếm đạo về mặt làm gương?
Nhạc Hạc Hi�ên không giấu diếm, trực tiếp nói ra suy nghĩ trong lòng, cũng không khác biệt lắm so với suy đoán của Ly Tu Trúc.
Bạch Ngạn ngồi bên cạnh không nói gì, nhưng đáp án của hắn, sớm đã được đưa ra khi đưa Bạch Thu vào Vạn Kiếm Tông học kiếm!
“Vạn Kiếm Tông giỏi dạy đệ tử tăng tiến tu vi, có thể giúp đệ tử lĩnh ngộ kiếm ý.
Kiếm Đế Thành coi trọng kiếm kỹ, kiếm thuật xuất thần nhập hóa.
Hai nhà các ngươi quả thực có thể truyền thụ cho thế nhân, nhưng...... Môn đạo của Binh Vũ Ly Gia ta đều nằm trong kiếm hộp, mà kiếm hộp này là bí mật bất truyền của gia tộc ta.”
Ly Tu Trúc thản nhiên mở miệng, tuy hắn không trực tiếp cự tuyệt, nhưng ý tứ cũng rất rõ ràng.
Lúc này, Nhạc Hạc Hiên bổ sung: “Tu Trúc huynh, môn đạo của Binh Vũ Ly Gia các ngươi tuy nằm trong kiếm hộp, nhưng cũng rất am hiểu dưỡng kiếm chi đạo, và ngự kiếm chi pháp.
Nếu như có thể đem hai thứ này......”
“Ngạc Tông chủ, không cần phải nói nữa.” Ly Tu Trúc trực tiếp lên tiếng cắt ngang lời đối phương.
Hắn đứng dậy, thẳng thắn nói: “Ta kính trọng hai vị, có thể có tấm lòng lo cho thiên hạ như vậy.
Nhưng ta thân mang tổ huấn, chuyện truyền thụ võ học ra ngoài, cũng không phải ta một mình có thể quyết định.
Xin lỗi hai vị, ta còn có việc, xin phép đi trước.”
Nói xong, hắn liền uống cạn rượu trong chén, chắp tay cáo từ rời đi.
Trong cổ đình, chỉ còn lại Nhạc Hạc Hiên và Bạch Ngạn.
Hai người nhìn nhau, đều bất đắc dĩ lắc đầu.
“Cũng không thể trách Tu Trúc huynh, Binh Vũ Ly Gia truyền thừa đã lâu, mấy lão già trong gia tộc hắn rất cố chấp truyền thống.
Không giống như ngươi ta, hành sự có thể táo bạo hơn nhiều.” Bạch Ngạn nói.
Nhạc Hạc Hiên thở dài: “Ta làm sao không biết khó xử của hắn, nhưng muốn thay đổi, muốn làm gương cho thế nhân, ba đại gia kiếm đạo thiếu một cũng không được.”
“Ly Vấn Kiếm Chiến còn ba ngày nữa mới bắt đầu, có lẽ trong khoảng thời gian này sẽ xuất hiện chuyển biến nào đó khiến Tu Trúc huynh thay đổi suy nghĩ, chúng ta cứ chờ xem.” Bạch Ngạn bưng chén rượu lên.
“Cũng chỉ có thể như vậy.” Nhạc Hạc Hiên cụng chén với hắn.
“Đúng rồi, lần Vấn Kiếm Chiến này, ồn ào náo nhiệt như vậy, chẳng lẽ là do ngươi đứng sau tung tin?” Bạch Ngạn đột nhiên hỏi.
Nhạc Hạc Hiên gật đầu: “Không sai, ta vốn nghĩ nếu Tu Trúc huynh đồng ý, cũng có thể trực tiếp tuyên bố chuyện ba đại gia kiếm đạo truyền thụ võ học ra ngoài, để cho nhiều người biết đến.”
“Không có nguyên nhân nào khác?”
Nhạc Hạc Hiên thần sắc như thường: “Ngoại trừ chuyện này ra, còn có thể có nguyên nhân gì?”
Bạch Ngạn cười như có như không: “Ta còn tưởng, ngươi muốn cho thế nhân, được thấy phong thái phóng khoáng của Liễu Kiếm Ly một mình áp đảo Kiếm Đế Thành và Binh Vũ Ly Gia, cũng để thể hiện uy danh của Vạn Kiếm Tông.
Xem ra, là ta lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử rồi.”
Nhạc Hạc Hiên cười khan: “Hahaha, hiểu lầm này hơi lớn rồi, ngươi xem ta giống người như vậy sao?”
“Ngươi chính là.” Bạch Ngạn uống cạn rượu trong chén, chắc như đinh đóng cột đáp.
Nụ cười của Nhạc Hạc Hiên cứng lại, tên này, xem người quả nhiên là vẫn luôn chuẩn xác như vậy.
......
Tần Phong lúc này rất khó chịu.
Hắn vốn cho rằng lúc ở Tấn Dương Thành, dùng thần thức quan sát thiên khung, không nhìn thấy mệnh tinh màu lam phía trên màu xanh, là bởi vì vấn đề thiên thời địa lợi, chỉ cần đổi chỗ là có thể xuất hiện chuyển biến.
Thế nhưng, cho dù ở trong Vạn Kiếm Tông, nhìn lên bầu trời đầy sao, vẫn chỉ thấy bạch quang lấp lánh.
Thậm chí một ngôi sao màu lam cũng không có!
“Vấn đề rốt cuộc nằm ở đâu? Chẳng lẽ ta trời sinh đã không có vận khí như vậy?
Hay là thật sự phải giống như sư phụ nói, đi tiếp xúc với một số quan to quý nhân, hút chút âu khí trên người bọn họ?” Tần Phong bắt đầu tự nghi ngờ.
Sau đó hắn lại dùng thần thức quan sát tinh không thật lâu, xác định những ngôi sao nhìn thấy không xuất hiện bất kỳ biến hóa nào, mới đóng cửa sổ nằm xuống giường.
Đêm dài đằng đẵng, độc thủ không phòng.
Tận hưởng qua ôn nhu của đêm qua, Tần Phong có chút khát khao.
Hắn có chút nhớ thân thể mềm mại, thơm tho của nương tử.
Chỉ là hắn biết, Liễu Kiếm Ly vừa mới bước vào tam phẩm cảnh giới, còn cần thời gian thích ứng và củng cố tu vi, không thể nào cứ mãi chìm đắm trong nhi nữ tình trường.
Trong đầu nhớ lại quá trình quen biết, gặp gỡ, cho đến khi hiểu rõ Liễu Kiếm Ly, khóe miệng Tần Phong nhếch lên.
Hắn bắt đầu ảo tưởng đến tương lai, sau khi có con, cả nhà vui vẻ hòa thuận.
Hắn thậm chí còn bắt đầu suy nghĩ, nếu sinh con trai thì nên đặt tên gì, sinh con gái thì nên đặt tên gì.
Trong lúc suy nghĩ miên man, Tần Phong rốt cuộc cũng chìm vào giấc ngủ.
Hắn mơ một giấc mơ kỳ quái, mơ thấy một bộ phim truyền hình mình từng xem ở kiếp trước, nữ chính trong đó thản nhiên nói với nam chính: “Thứ ngươi để lại trong cơ thể ta, ta đã dùng nội lực bức ra ngoài rồi.”
......
Sáng sớm hôm sau, Tần Phong mở mắt ra, nghĩ đến giấc mơ đêm qua, hắn khẽ chậc một tiếng.
Biên kịch kỳ quái, hại người không ít!
Nương tử nhà mình sao có thể làm ra chuyện độc ác như vậy!
Đến đại sảnh, vừa nhìn liền thấy bóng dáng bạch y thướt tha kia.
Tần Phong ngồi xuống bên cạnh nàng, ánh mắt luôn không tự chủ được mà liếc nhìn bụng nàng.
“Sao vậy?” Liễu Kiếm Ly cảm nhận được sự khác thường, nghiêng đầu nhẹ giọng hỏi.
“Không...... Không có gì.” Tần Phong ho khan một tiếng, dời ánh mắt đi.
Mấy người đang dùng bữa sáng, Hắc Than Đầu uống một ngụm cháo, đột nhiên lên tiếng: “Sáng nay lúc dậy luyện công, vừa hay gặp người của Kiếm Đế Thành và Binh Vũ Ly Gia đang ở đó so tài......”
Hình Thịnh nói đến kiếm kỹ của Kiếm Đế Thành, lại nhắc tới kiếm hộp và ngự kiếm chi thuật của Binh Vũ Ly Gia, miệng không ngừng tán thưởng.
Lão đầu tử nhướng mày nói: “Có thể sánh ngang với ba đại gia kiếm đạo, tự nhiên mỗi nhà đều có sở trường.
Vạn Kiếm Tông tinh thông tu hành chi pháp, Kiếm Đế Thành kiếm thuật xuất thần nhập hóa, Binh Vũ Ly Gia môn đạo đều nằm trong kiếm hộp, am hiểu dưỡng kiếm ý và ngự kiếm chi thuật.”
Tần Phong nghe xong, như là nghĩ tới cái gì, cười khẽ nói: “Một nhà am hiểu tu hành, một nhà tinh thông kiếm kỹ, một nhà am hiểu dưỡng kiếm và ngự kiếm chi thuật.
Nếu ba nhà này liên thủ, truyền thụ võ học cho thiên hạ, vậy võ giả cao phẩm của Đại Càn nhất định sẽ nhiều hơn rất nhiều.
Nói không chừng, cũng có thể thay đổi thế đạo yêu quỷ hoành hành này.”
Thế nhưng ý nghĩ thì rất tốt đẹp, nhưng lại không hiện thực.
Bản thân Tần Phong cũng hiểu rõ, lời này của hắn chỉ có thể nói suông mà thôi.
Tình trạng giấu nghề của các đại tông môn và võ học thế gia, nếu dễ dàng bị phá vỡ như vậy, nhân tộc cũng không có khả năng bị động như thế......