Chương 348: Lần sau là khi nào?
Chương 348: Lần sau là khi nào?
“Ngươi đang nhìn cái gì?” Nhã An có chút đắc ý chú ý tới tầm mắt của Tần Phong, trong mắt xẹt qua một tia thẹn thùng, hai tay khoanh trước ngực, che chắn trước ngực.
Tần Phong giả vờ không hiểu: “Ta thấy chất liệu y phục trên người ngươi không tệ, muốn hỏi một chút là xuất xứ từ đâu, sau này cũng tốt sắm sửa cho bản thân và người nhà vài bộ y phục mới.
Nếu không ngươi cho rằng ta đang nhìn cái gì?”
“Ta...” Nhã An muốn nói lại thôi, nàng luôn cảm thấy ánh mắt vừa rồi của Tần Phong có chút không đứng đắn, thế nhưng lúc này nhìn thấy bộ dạng vô tội của đối phương, chẳng lẽ là nàng suy nghĩ nhiều rồi?
“Y phục này là tìm Đế Đô Dục Tú Phường may đó, nơi đó đều dùng loại vải thượng hạng, hơn nữa làm công tinh xảo tỉ mỉ.
Gần đây bọn họ mới cho ra mắt một loại la quần màu nhạt, rất được nữ tử yêu thích, sắp đến năm mới rồi, ngươi có thể sắm sửa cho nữ quyến trong nhà một ít.” Nhã An nghiêm túc đáp.
Vừa nhắc tới la quần của nữ tử, Lam Ngưng Sương lại hứng thú, cùng Nhã An thảo luận.
Hai người bọn họ hồi tưởng lại những năm trước tác phẩm tinh mỹ của Dục Tú Phường, lộ ra thần sắc hướng về.
Điều này nằm ngoài dự đoán của Tần Phong, hắn vốn cho rằng dựa theo tính cách của Ngưng Sương, hẳn là giống như nương tử, đối với những vật này của nữ tử không có hứng thú lắm.
Tần Phong nhìn hai người bộ dáng hứng trí bừng bừng, trêu ghẹo nói: “Nếu là người không biết, còn tưởng rằng hai người các ngươi là khuê mật tốt.”
Nhã An nghe vậy, như con mèo xù lông: “Ngươi đang nói bậy bạ gì đó, ta thế nhưng là nam tử hán đỉnh thiên lập địa.”
Giả bộ, tiếp tục giả bộ, ngươi dám đứng so với ta ai tè xa hơn không... Tần Phong nhướng mày.
Lam Ngưng Sương cũng là phản ứng lại: “Nhã An công tử đối với la quần của Dục Tú Phường hiểu biết như vậy, thật sự là nằm ngoài dự liệu của ta.”
Cho nên nói đầu óc người đọc sách tốt sử dụng đây mà, Nhã An khẽ giật mình, liền nghĩ kỹ câu chữ: “Gia muội thường ở trong khuê phòng, không bước chân ra khỏi cửa, bình thường y phục đều là ta sắm sửa.
Cứ như vậy, liền đối với những thứ này có nhiều hiểu biết, vừa rồi cùng Ngưng Sương cô nương nhắc tới những thứ này, giống như đang cùng gia muội trò chuyện, cho nên nhất thời quên mất, thất lễ rồi.”
“Thì ra là thế.” Lam Ngưng Sương đơn thuần tin lời giải thích này.
Tần Phong cố ý nói: “Nhã An huynh đệ sinh tuấn tú như vậy, muội muội trong nhà nhất định cũng là một vị mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành, chỉ là không biết có thể nào may mắn được tận mắt chứng kiến một phen hay không.”
Muội muội tự nhiên chỉ là lấy cớ, chẳng lẽ muốn mình đổi về thân nữ nhi... Nhã An nghe được lời này, khuôn mặt trắng nõn bỗng chốc đỏ lên, nàng trừng mắt liếc Tần Phong một cái rồi khẽ mắng.
Mà Lam Ngưng Sương cũng là cười gượng nói: “Cô gia, những lời này không thể nói bậy, đừng để tiểu thư biết được.”
“Đều là lời nói đùa thôi.” Tần Phong nuốt nước miếng một cái, tại chỗ nhận thua.
Không phải địa vị gia đình hắn không được, chỉ là võ lực nương tử quá cao.
“Nhã An huynh, hiện tại ta muốn ở Phụng Thiên thành mở một gian phân điếm của Vọng Nguyệt Cư, ngươi sau lưng có Thiên Bảo Các, chắc hẳn là có rất nhiều mối quan hệ, có thể cho ta một vài lời khuyên được không?” Sau khi dạo chơi một hồi, Tần Phong mở miệng hỏi.
Nhã An một thân bạch y, tay phải chống cằm: “Ta và ngươi cũng coi như là quan hệ hợp tác, chuyện tửu lâu tự nhiên phải ra một phần lực, gần đây vừa vặn nhìn thấy một gian cửa hàng, vị trí cũng coi như không tệ, chủ tiệm cũng có ý muốn bán ra.
Nếu như các ngươi tiếp theo không có việc gì, có thể cùng ta đi xem một chút.”
“Được, ngươi dẫn đường đi.”
Một canh giờ sau, Tần Phong nhìn cửa ra vào từ nội thành thông ra ngoại thành phía bắc, sắc mặt cứng đờ, đây đã là lần thứ hai mươi mốt Nhã An dẫn sai đường.
Hắn bỗng nhiên nhớ tới trải nghiệm lúc ở Tấn Dương thành, tên gia hỏa giả trang nam tử này, chính là một người mù đường không phân biệt được đông tây nam bắc a!
Cũng chính bởi vì nguyên nhân này, rõ ràng thiên phú của đối phương không tệ, lại không cách nào ở trên trận đạo có sở kiến thụ.
“Nhã An công tử, ngươi thật sự nhận biết đường sao?” Lam Ngưng Sương nhỏ giọng hỏi một câu, lúc ba người xuất phát, vẫn là ban ngày, hiện tại, mặt trời đều đã xuống núi.
Nhã An sắc mặt đỏ lên, nàng chỉ vào một hướng nào đó nói: “Hẳn là ngã tư đường vừa rồi chọn sai hướng, lúc đó đi về phía nam là được rồi, lần này nhất định sẽ không sai.”
“Chậm đã!” Tần Phong nhắc nhở: “Ngươi chỉ đó là hướng bắc.”
“A?” Nhã An lập tức lộ ra thần sắc kinh ngạc.
Cũng may không lâu sau, Vương Tự tìm được mấy người, Tần Phong ba người ở dưới sự dẫn dắt của hắn, rốt cục cũng tìm được đường đi chính xác, và với giá năm vạn lượng bạc, mua lại cửa hàng kia.
Với nhãn quang của hắn tự nhiên có thể nhìn ra, vị trí cửa hàng này bốn phương thông suốt, lượng người qua lại sẽ không quá kém, giá cả thấp như vậy thật sự là nằm ngoài dự liệu của hắn.
“Tửu lâu dự định khi nào thì khởi công?” Nhã An hỏi.
“Ta đã cùng người của Thần Công Phòng chào hỏi qua, ngày mai nói với bọn họ một tiếng, chắc hẳn không cần bao lâu nữa, phân điếm của Vọng Nguyệt Cư ở Phụng Thiên thành có thể khai trương.
Đương nhiên, mọi chuyện có thể thuận lợi như vậy, vẫn là nhờ có ngươi.” Tần Phong chân thành cảm kích.
“Thay vì nói những lời khách sáo này, chi bằng đến lúc đó lợi nhuận của tửu lâu chia cho ta thêm một thành.” Nhã An liếc mắt nói.
Tần Phong giả vờ như không nghe thấy, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời đêm: “Trời cũng đã muộn như vậy rồi, vốn còn muốn mời ngươi ăn bữa cơm, nhưng mà nương tử còn đang ở nhà chờ ta.
Lần sau nếu có cơ hội, lại mời Nhã An huynh uống một chén, hảo hảo tụ họp một chút.”
“Lần sau là khi nào, ngày mai hay là ngày kia?”
“Ặc...”
Ta chỉ là khách sáo một chút, muốn nhanh chóng thoát thân thôi, ngươi tên gia hỏa này sao lại coi là thật... Tần Phong sắc mặt cứng đờ: “Mấy ngày gần đây ta e là không rảnh, hay là năm ngày sau, lại xem xem có thời gian hay không?”
“Năm ngày sau.” Nhã An trầm ngâm một lát, lại nói: “Cũng được, vậy năm ngày sau là giờ ngọ hay là buổi tối.”
Tần Phong khóe mắt giật giật: “Ta cảm thấy buổi tối có thể.”
“Địa điểm ta định?” Nhã An lại hỏi.
“Ngươi định đi.” Tần Phong khóe miệng giật giật.
“Vậy thì năm ngày sau, Phụng Thiên thành Thiên Tuế Nhai Trích Tinh Lâu, đến lúc đó ngươi ta không gặp không về.”
Tần Phong hít vào một ngụm khí lạnh, mức tiêu phí của Trích Tinh Lâu, hắn cũng là có nghe nói qua, tên gia hỏa này rõ ràng là muốn hắn bỏ tiền ra a!
“Được rồi.”
Nợ đối phương một ân tình, Tần Phong cho dù có không muốn, cũng chỉ có thể nhịn đau đồng ý.
...
Chờ đến khi Tần Phong mang theo Ngưng Sương và A Ly rời đi, Nhã An nhớ lại biểu tình đau lòng của người trước, khóe miệng không tự chủ được nhếch lên.
Lúc này, chủ tiệm đi ra, đối với Nhã An chắp tay cung kính nói: “Đã dựa theo yêu cầu của ngài, bán rẻ cửa hàng cho Tần công tử.”
“Làm tốt lắm.”
“Thế nhưng công tử, ta không hiểu, vì sao phải làm loại mua bán lỗ vốn này.
Gian cửa hàng này vốn không phải là dự định dùng để mở phân điếm của Thiên Bảo Các sao?”
Nhã An cười nói: “Thần Công Phòng đoạn thời gian trước mở một gian tửu phường, ủ ra một loại rượu tên là Tiên Nhân Túy, ngươi có biết không?”
“Tiểu nhân tự nhiên là biết, nghe đồn Tiên Nhân Túy so với Túy Sinh Mộng Tử cũng là không kém cạnh, chưởng quầy của Trích Tinh Lâu đã nhiều lần muốn cùng Thần Công Phòng tìm kiếm hợp tác loại rượu này, nhưng đều bị Nguyên lão gia tử cự tuyệt.”
“Nguyên lão gia tử luôn coi trọng quy củ, tự nhiên là phải cự tuyệt, loại rượu kia vốn là Thần Công Phòng thay người nào đó ủ, làm sao có thể lại cùng Trích Tinh Lâu hợp tác?”
“Lại có chuyện này?”
Nhã An tiếp tục mở miệng: “Ta lại hỏi ngươi, nếu như có tửu lâu có thể độc chiếm Tiên Nhân Túy kia, có tư cách lay động địa vị của Trích Tinh Lâu ở Phụng Thiên thành hay không?”
Chủ tiệm sau khi suy nghĩ cẩn thận, đáp: “Chắc hẳn là có cơ hội, dù sao Tiên Nhân Túy ở Đế Đô đã sớm vang danh.
Chờ chút, chẳng lẽ tửu lâu mà công tử nói chính là...”
“Ngươi đoán không sai.” Nhã An khẽ gật đầu, nàng sớm đã đối với lợi nhuận của Trích Tinh Lâu ở Phụng Thiên thành hâm mộ đến mức thèm nhỏ dãi, hiện tại rốt cục cũng có cơ hội cùng bọn họ chia một chén canh!