Núp Lùm Trăm Năm Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch!

Chương 110

Editor: Kingofbattle

Xem xét thông tin về Truy Hồn Đạo Cung.

” Truy Hồn Đạo Cung, có thể dùng lực lượng đại đạo hoặc pháp tắc làm mũi

tên, mỗi một tên đều là một kích đỉnh phong, bỏ qua khoảng cách, bỏ qua không

gian……”

Sau khi xem hết thông tin, Sở Huyền mừng rỡ không thôi, rốt cuộc mình đã

có năng lực, chỉ cần ngồi một chỗ, giết địch ngoài không gian.

Cảnh giới sử dụng Truy Hồn Đạo Cung, yếu nhất cũng phải lấy lực lượng

pháp tắc thiên địa làm mũi tên, nếu tu vi đủ mạnh mẽ, có thể dùng lực lượng đại

đạo làm mũi tên.

Mỗi lần bắn ra một tên, đều là một kích đỉnh phong.

Hơn nữa, còn bỏ qua không gian, bỏ qua khoảng cách.

Quan trọng nhất là, nếu gieo truy hồn ấn lên người của địch nhân, cho dù

đối phương trốn trong không gian nào, hay bên trong bí cảnh nào, thì vẫn bị bắn

chết như thường.

Hơn nữa, nếu như cảnh giới đủ mạnh, thậm chí chỉ cần đọc thầm ra tên

người, Truy Hồn Đạo Cung liền có thể dung nhập trong đại đạo, khoá chặt đối

phương, bắn chết người đó!

Cũng không cần dùng tới truy hồn ấn khoá mục tiêu, càng không cần gặp

mặt.

Quả thực rất khủng bố!

Truy Hồn Đạo Cung tuy nhiên mạnh đến nổi không có thiên lý, Sở Huyền

hiện giai đoạn còn làm không được, ý niệm mặc niệm một người, có thể tập

trung, bắn chết.

Vũ khí càng mạnh, thì người sử dụng cũng phải có thực lực tương ứng.

Hiện tại Sở Huyền cần phải dùng truy hồn ấn ký khoá chặt địch nhân, hoặc

là bắt được một đám khí của địch nhân, hoặc là có phương pháp khác định vị

mục tiêu.

Chỉ bằng những cách này, mới có thể bỏ qua khoảng cách, bỏ qua không

gian, bắn chết đối phương.

Hơn nữa, nếu như thực lực đối phương quá mạnh mẽ, cũng có thể ngăn cản

được.

Dù sao thì uy lực của mũi tên, mạnh hay yếu đều liên quan đến thực lực

người sử dụng.

Hiện tại dùng tu vi Tôn cảnh tầng một của Sở Huyền, nếu muốn bắn chết

cường giả Thiên cảnh, nhất định là không được.

Sở Huyền vuốt ve Truy Hồn Đạo Cung trong tay, rất hài lòng cất đi.

Về sau, cho dù hắn nằm ở trong sân, cũng có cơ hội xuất thủ.

Định vị địch nhân, có rất nhiều cách, chẳng qua truy hồn ấn ký chỉ là một

loại trong đó mà thôi.

Môt khi bị truy hồn ấn ký khoá chặt, sẽ không thể nào trừ bỏ, xem như là

kết hợp với Truy Hồn Đạo Cung.

Sở Huyền quyết định, giao phương pháp định vị cho thuộc hạ của hắn.

Ví dụ như Đinh Việt, Tô Tiên Nhi.

Một khi hai người này ở bên ngoài gặp phải cường giả không đánh lại, lúc

cầu viện mình ra tay, có thể sử dụng truy hồn ấn ký, khoá chặt địch nhân.

Mình có thể nhanh chóng phát hiện, bắn chết đối phương.

Phần thưởng kỳ hạn ba năm, đã lợi hại như vậy, nếu như tròn 5 năm thì sao?

Thậm chí là kỳ hạn mười năm?

Sở Huyền rất mong chờ.

……

Một nơi nào đó thuộc Nam Châu.

Sở Vân đang đứng trên một đỉnh núi nhỏ, nhìn chằm chằm về một chỗ đang

dập dờn gợn sóng.

Nơi đó, có một di tích cổ sắp hiện thế.

Di tích cổ…, mỗi một di tích cổ, đều có nghĩa là cơ duyên.

Chẳng qua vấn đề là cơ duyên lớn hay nhỏ, từ trước tới nay ai cũng muốn

chiếm chỗ tốt.

Đương nhiên, có một vài di tích cổ cũng có nguy hiểm nhất định.

Sở Vân vừa đột phá Linh cảnh tầng bốn, dựa theo độ tuổi của nàng, có thể

nói là thiên phú trác tuyệt.

Dù sao thì pháp tắc ở Nam Châu không hoàn chỉnh, tài nguyên lại rất cằn

cỗi, tu luyện ở đây so với những châu khác còn chậm hơn.

Từ lúc pháp tắc thiên địa dần được khôi phục, kỳ thật tốc độ tu luyện đã

không ngừng tăng lên.

Sở Vân đã có thể luyện chế ra Hư Hợp đan tinh phẩm, dựa vào tu vi Linh

cảnh, đã có thể luyện chế ra đan dược cho võ giả Hư Cảnh, Hợp cảnh sử dụng,

đúng là thiên phú của nàng mạnh, ở Nam Châu đã vô cùng hiếm thấy.

“Cũng không biết hiện tại Sở gia như thế nào? “

“Bọn họ sẽ không làm khó thập tam ca? “

Tần quốc chi biến, tự nhiên Sở Vân đã biết, nàng chỉ lo lắng Sở Huyền bị Sở

gia đối xử tệ.

Tình cảnh của Sở gia, nàng cũng biết một chút.

Trong lòng cảm thán, cũng may Sở Nguyên không còn ở Sở gia, bằng không

thì rất xui xẻo!

“Sau khi dò xét di tích cổ này, ta sẽ trở về Sở Quận! “

Lại đợi một ngày, rốt cục di tích cổ kia đã mở ra.

Tựa hồ đây chính là một mảnh dược viên.

Sở Vân rất vui mừng, bất quá vẫn thận trọng tiến vào như trước, cảnh giác

nguy hiểm ở xung quanh.

Một ngày sau, Sở Vân thu hoạch rất nhiều.

Nàng liếc nhìn một tảng đá lớn ở phía trước, ở trên có mọc một cây dược

thảo có bảy lá màu tím xoè ra hình chiếc ô, lập tức mừng rỡ không thôi.

“Huyền Tâm Thảo! “

Không nén được vẻ kích động, bước tới hái Huyền Tâm Thảo xuống, thận

trọng lấy ra một cái hộp ngọc.

“Đã có gốc Huyền Tâm Thảo này, thập tam ca nhất định sẽ tu luyện tới

Huyền cảnh, Linh cảnh thậm chí là cảnh giới rất. “

Huyền Tâm Thảo, là một loại đan dược hiếm thấy có tác dụng đề thăng tư

chất của võ giả.

Khi Sở Vân nhìn thấy Huyền Tâm Thảo, ý nghĩ đầu tiên, chính là để dành

cho Sở Huyền.

Chỉ cần tư chất của Sở Huyền được tăng lên, thì sẽ có hy vọng đột phá

Huyền cảnh, Linh cảnh thậm chí là cảnh giới rất cao.

Sau khi hái Huyền Tâm Thảo, và một số linh dược nhiều năm ở trong tiểu

dược viên, đều bị nàng hái xong.

Sở Vân chuẩn bị quay trở về Sở Quận.

“Vị cô nương này, ngươi trộm linh dược của ta, có phải nên giải thích một

chút? “

Sở Vân biến sắc, quay đầu nhìn lại.

Một thanh niên nam tử có điệu bộ phóng đãng, cười híp mắt, đang từ lối vào

di tích đi tới.

Tu vi Linh cảnh tầng sáu!

“Cái gì mà linh dược của ngươi, vật trong di tích cổ này nên thuộc về người

hữu duyên. “
Bình Luận (0)
Comment