Núp Lùm Trăm Năm Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch!

Chương 125

Editor: Kingofbattle

Nhìn về phương hướng Sở Quận, Hồ Tuyền nghiến răng nghiến lợi, tất cả

mọi chuyện đều do Sở gia, mới khiến mình rơi vào hoàn cảnh thảm hại thế này.

Đều do Sở gia chết tiệt.

Hồ tuyền lại nghĩ tới tình cảnh, khi mình kích hoạt Ma Huyết châu, khiến

toàn bộ Sở gia bị ô nhiễm hóa ma, bị tất cả cường giả của mọi thế lực diệt sát.

Uy danh Hồ Tuyền của mình, tất nhiên sẽ truyền khắp Nam Châu.

Sở gia đã từng là một trong tam đại thế gia của Tần quốc, bị mình tiêu diệt,

khiến toàn bộ người trên dưới Sở gia đều hóa ma.

Chuyện này so với việc xông vào Tà vương cung, thì càng nổi danh.

Cho dù hắn có bị người đánh chết.

Thì hết thảy mọi chuyện đều đáng giá.

Hồ tuyền đã cảm nhận được thương thế trên người của mình, sẽ không sống

được bao lâu.

Dù có chết, cũng muốn kéo theo Sở gia chôn cùng.

Hồ tuyền đã có quyết định, bắt đầu ổn định thương thế, sau đó lại tiến vào

Sở Quận.

Hắn phải ẩn thân, lặng yên tiến vào tộc địa Sở gia, sau đó kích phát Ma

Huyết châu.

Ma Huyết sẽ làm ô nhiễm Sở gia, khiến cho toàn bộ người trong Sở gia ma

hóa.

Phàm là người bị ma hóa, đều bị người trong thiên hạ truy sát, đuổi cùng

giết tận.

Đây là luật lệ trong Nhân tộc!

Bất luận thế lực nào cũng phải thi hành, cho dù là Tà Vương Đình, khi phát

hiện người bị ma hóa, trước tiên cũng sẽ ra tay đánh chết.

Người bị ma hoá, chính là bị ma huyết vấy bẩn, đều trở thành người phụ

thuộc Ma tộc, hoặc là ma bộc, đã không còn được xem là Nhân tộc.

Nếu đã không còn là đồng tộc, tự nhiên là sẽ không được phép xuất hiện

trên địa bàn Nhân tộc.

Huống hồ, người bị ma hóa phần lớn đều hung ác, tính cách bị biến đổi, đã

không còn tính người.

Người tản ra ma huyết, cũng bị đuổi giết.

Trong lãnh địa Nhân tộc, không có thế lực nào, chứa chấp bất kỳ người nào

tản ra ma huyết.

Hồ tuyền cũng không quan tâm.

Hắn muốn trở thành người tản ra ma huyết đầu tiên ở Nam Châu.

Cho dù là lưu lại vết nhơ, vậy thì đã làm sao?

Ít nhất là trong lịch sử thế gian này, sẽ lưu lại cái tên Hồ Tuyền.

Thù cũng được báo, tên cũng nổi tiếng, còn thiếu gì nữa chứ?

Trên mặt Hồ Tuyền lộ ra vẻ điên cuồng, hắn muốn cho tất cả mọi người biết,

cho dù hắn chết cũng sẽ kéo theo một đám người.

Vì để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn, trên đường đi Hồ Tuyền rất cẩn

thận, nhất là tránh né Hắc Nguyệt Lâu.

Hắn sợ chuyện Ma Huyết châu bị lộ ra ngoài.

Sau nửa tháng, rốt cuộc, hắn đã đi tới Sở Quận, ngắm nhìn phương hướng

tộc địa Sở gia.

Đêm nay mình sẽ hành động!

“Đây là chuyện điên cuồng cuối cùng của Hồ Tuyền ta! “

Sau khi Sở gia trải qua chuyện Tống Nhất Minh bức hôn, đã ý thức được

tầm quan trọng của thực lực. Tất cả mọi người đều kìm nén áp chế, toàn tâm

toàn ý dùng thể xác và tinh thần vùi đầu vào tu luyện, cố gắng giúp cho Sở gia

nhanh chóng quật khởi.

Trong lãnh địa gia tộc, đã khôi phục lại bình thường, một gã đội trưởng hộ

vệ Linh cảnh, dẫn một đám hộ vệ phàm cảnh, tuần tra xung quanh.

Tà giáo đã không còn hành động gì.

Cơ bản thì uy hiếp từ bên ngoai đã loại trừ, cũng không còn đề phòng

nghiêm mật như trước.

Phòng hộ Tổ trạch, cũng được gia tăng nhân thủ.

Ít nhất cũng có một gã tộc lão Hợp cảnh, tuần tra xung quanh tổ trạch.

Dù sao thì truyền thừa của Sở gia rất hệ trọng, không được phép có nửa

điểm qua loa.

Những tộc lão còn lại, đều bế quan khổ tu bên trong không gian truyền thừa.

Cách mỗi ba ngày, sẽ thay phiên một lần.

Từ lúc Sở Vân luyện chế ra đan dược, và mở ra truyền thừa của Sở gia,

cường giả Hợp cảnh, lại tăng lên ba người.

Mọi người trong Sở gia, đều lờ mờ cảm nhận được Sở gia đang ngày càng

mạnh lên, chính thức trở thành một đại thế gia.

Ở bên ngoài bị Tần gia xa lánh, không xưng thần đối với Tần quốc, có lẽ

cũng là một chuyện tốt.

Tối thiểu, thì Sở Quận vẫn còn nằm trong khống chế của Sở gia.

Những tài nguyên tu luyện cần thiết, có thể dùng đan dược đổi lấy.

Sở Thiên Minh đã chọn ra vài người có thiên phú cao, theo Sở Vân học

luyện đan.

Không thể để toàn bộ đan dược, đều dựa vào một mình Sở Vân.

Đan dược cấp thấp, sẽ có người đứng ra luyện chế, dần dần hình thành một

cơ sở luyện đan, toả sáng vì sự quật khởi của Sở gia.

Bên ngoài tộc địa Sở gia, có một người đang âm thầm lặng lẽ tiến vào.

Trong tay của hắn, có một hạt châu.

Giờ phút này, tựa hồ hạt châu này đang hòa tan, đổi sang màu đỏ thẫm.

Dường như bên trong có tiên huyết đang chuyển động.

Nếu là nhìn kỹ, sẽ phát hiện, bên trong huyết dịch màu đen kia, mơ hồ có

một bóng người.

Ma huyết châu đã được kích hoạt.

Sau một phút đồng hồ, sẽ hóa thành ma huyết, ô nhiễm toàn bộ Sở gia.

Khuôn mặt Hồ Tuyền lộ ra vẻ dữ tợn, trong ánh mắt mang theo một tia điên

cuồng.

Bỗng nhiên, một cơn gió quét ngang, Hồ Tuyền còn chưa kịp phản ứng, đã

cảm thấy thân thể bị nhấc bỗng lên, sau một khắc lại xuất hiện bên trong một

tiểu viện.

Sở Huyền nhíu mày liếc nhìn Hồ Tuyền.

Thời gian dài như vậy, từ khi người này lấy được địa đồ của Sở gia, vẫn

chưa thấy hành động.

Sở Huyền cũng đã nhanh quên hắn rồi.

Không thể tưởng tượng, đột nhiên người này lại xuất hiện.

Hơn nữa có gì đó rất kỳ lạ.

Nhìn về phía Ma Huyết châu trong tay Hồ Tuyền, hắn cảm nhận được bên

trong truyền ra khí tức dơ bẩn. Cùng với ma khí đậm đặc.

Dùng máu của Ma tộc ngưng tụ ra huyết châu?
Bình Luận (0)
Comment