Núp Lùm Trăm Năm Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch!

Chương 309

Editor: Kingofbattle

Kế Tâm Hải vẫn không thể nào tin được đây là sự thật, lúc trước rõ ràng chỉ

là một đứa bé phế vật, vì sao hiện tại lại biến thành yêu nghiệt tuyệt thế rồi.

Đế Cảnh mười sáu tuổi…!

Toàn bộ Cửu vực, chỉ sợ tìm không ra người thứ hai giống hắn.

Sở Nguyên đang đi về phía Kế gia, nghe được những lời này, đầu óc liền

choáng váng.

Toàn thân không nhịn được mà bắt đầu run rẩy.

“Bình Phàm? “

Hắn không thể nào tin được, làm sao lại có thể ….

Sở Bình Phàm mới mấy tuổi….

Mười sáu tuổi …, đã có tu vi Đế Cảnh tầng ba?

Hắn giống như người điên, vọt tới trước cổng Kế gia, thấy được thân ảnh

thiếu niên trên lôi đài.

Hắn không kiềm chế nổi mà ứa lệ.

Đúng là Sở Bình Phàm!

Chiến đấu đã đến hồi gay cấn, Sở Bình Phàm dùng tu vi Đế Cảnh tầng ba,

quả thực là đang gánh chịu công kích từ Kế Thiên Thành

Hơn nữa càng đánh càng mạnh, khí thế trên người cũng bắt đầu trở nên

mãnh liệt.

Thậm chí, cả người hắn đều phát ra ánh sáng.

“Thiên kiêu Kế gia, bất quá chỉ là gà đất chó kiểng, không bằng phế vật! “

Sở Bình Phàm giận dữ hét to, một tiếng ầm vang.

Liền đột phá Đế Cảnh tầng bốn!

Ánh đao che ngập trời, khí thế mạnh mẽ, quét sạch bốn phương tám hướng.

Trong thiên địa, dường như xuất hiện một luồng đại đao muốn chém vỡ

thương khung.

Ầm ầm!

Đao kiếm vừa giao nhau, thì kiếm của Kế Thiên Thành suýt nữa bị đánh

bay, cả người đều té bay ra ngoài.

Nhưng mà, lại thấy Sở Bình Phàm hóa thành một tia chớp, lập tức đuổi theo

không bỏ.

Lại bổ ra một đao!

Phốc!

Thời điểm Kế Thiên Thành ngăn lại đao thứ hai, đã phun ra một ngụm máu

tươi.

Hắn không tài nào tin được, bản thân mình bị người cùng cảnh giới đánh

bại.

Đao thứ ba đã tới!

Đao này còn mạnh hơn trước đó, Kế Thiên Thành chỉ có thể cắn răng chống

đỡ.

“Đã đủ rồi! “

Một vị tộc lão Tôn cảnh của Kế gia đã xuất thủ, đã ngăn được công kích Sở

Bình Phàm, đánh bay hắn ra sau.

Thân hình Sở Bình Phàm liền hóa thành một đạo cực quang, chớp mắt đã

đến.

Ném ra một hạt châu từ trong tay.

“Lão bất tử, ỷ lớn hiếp nhỏ, đừng cho rằng ta dễ bắt nạt? “

Ầm ầm!

Hạt châu lập tức nổ tung, liệt diễm đã phóng ra, biến thành một con hoả

long, bay thẳng về phía tộc lão Kế gia.

“Không tốt! “

Thần sắc tộc lão Kế gia đại biến, cuống quít ngăn cản.

Phốc!

Cả người lão bay ngược ra sau, hoả diễm trên người còn chưa bị dập tắc, đã

bị thương không nhẹ!

Sở Bình Phàm đứng trước cổng Kế gia, cầm đao chỉ thẳng mặt bọn họ, lạnh

lùng thốt ra: “Thiên kiêu Kế gia, không bằng rác rưởi, không bằng phế vật! “

Toàn trường như chết lặng.

Những người vây xem, đều trợn mắt há mồm.

Không ngờ thiên kiêu mạnh nhất Kế gia bị đánh bại.

Hơn nữa, còn bị người vượt cấp đánh bại.

Đế Cảnh tầng bốn, mà đã có thực lực mạnh như vầy, một khi đột phá Đế

Cảnh tầng chín, chẳng lẽ không phải vô địch trong Đế cảnh sao?

Danh tiếng Sở Bình Phàm, nhất định sẽ truyền khắp Đông châu, thậm chí

toàn bộ Bắc Vực!

Đế Cảnh mười sáu tuổi, tuyệt thế yêu nghiệt!

Vượt cấp đánh bại Kế Thiên Thành.

Cho dù là tuyệt thế thiên kiêu của Lăng gia, chỉ sợ cũng chưa hẳn là đối thủ

của thiếu niên này?

Thiếu niên yêu nghiệt bực này, lại bị Kế gia vứt bỏ, coi là sỉ nhục, chính là

nhi tử của Kế Xảo Vi, tam tiểu thư Kế gia!

Tô Tiên Nhi cùng Sở Vân, đều chấn động trước thực lực mạnh mẽ của Sở

Bình Phàm.

Các nàng biết rõ thực lực Sở Bình Phàm rất mạnh, nhưng tuyệt đối không

ngờ được, vậy mà mạnh mẽ đến loại trình độ này.

Sở Huyền đối với chuyện này cũng không thấy bất ngờ, người tu cực đạo

vốn là rất mạnh so với cùng cấp, huống chi Sở Bình Phàm chính là tuyệt đỉnh

thiên kiêu bên trong cực đạo.

Cực đạo chi tài trời sinh!

“Sở Bình Phàm cháu ký chủ, bộc lộ uy thế của cực đạo, danh chấn Đông

châu, ban thưởng Diệt Chi Đạo Tắc thăng cấp. “

Đột nhiên hệ thống lại nhắc nhở.

Sở Huyền rất vui mừng, Diệt Chi Đạo Tắc lại thăng cấp.

Đạo tắc được thăng cấp, xem như ngày càng hoàn thiện, tương đương với

lực lượng đạo tắc của Đạo cảnh 2 quan.

Tuy là Sở Huyền vẫn là Đạo cảnh 1 quan, nhưng mà đạo tắc của hắn, đã đạt

tiêu chuẩn Đạo cảnh 2 quan.

Sở Huyền càng thêm vừa lòng đối với đứa cháu Sở Bình Phàm này, quả

nhiên hắn không có thương nhầm người, giúp Thập Tam thúc kích hoạt phần

thưởng.

Mà giờ khắc này, tình thế trước cổng Kế gia đã có sự thay đổi.

Gia chủ Kế Tâm Minh đã bước ra ngoài.

“Ngươi có vốn liếng để cuồng vọng, nhưng đây lại không phải là nơi mà

ngươi có thể cuồng vọng, trong thân thể ngươi đang chảy một nửa huyết mạch

Kế gia, thì không nên khiến Kế gia mất mặt. “

“Hôm nay, ta sẽ thay Xảo Vi dạy dỗ ngươi một chút! “

Ánh mắt Sở Bình Phàm liền trở nên sắc bén, không có biểu hiện gì là sợ hãi.

Hắn nhìn thẳng Kế Tâm Minh, lạnh lùng nói: “Kế gia có quan hệ gì với ta

sao? Ngươi có quan hệ gì với ta sao? Ngươi không có tư cách dạy dỗ ta! “

Đao phong bén nhọn, cho dù thực lực hai bên chênh lệch rất xa, nhưng hắn

không sợ chút nào.

“Phụ mẫu ta ở nơi nào? “

“Kế gia phải cho ta một câu trả lời, nếu phụ mẫu ta có mệnh hệ gì, Sở Bình

Phàm ta, ngày khác sẽ san bằng Kế gia! “
Bình Luận (0)
Comment