Núp Lùm Trăm Năm Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch!

Chương 423

Editor: Kingofbattle

Nghĩ như thế, Sở Huyền liền quyết định, mang Tịnh Thế Lưu Ly Tháp đưa

qua, xem như là chí bảo Phật Tộc.

Dù sao cũng không có ai cướp được Tịnh Thế Lưu Ly Tháp, Sở Huyền là

chủ nhân duy nhất của nó, lúc nào cũng có thể thu hồi.

Lúc này hắn mới hiện thân gặp mặt Ma Phật cùng Nam Vô Phật Đà, sau khi

khích lệ một phen, lại giảng kinh cho hai người nghe.

“Phật tộc mới thành lập ở Cửu vực, có lẽ cũng nên có chí bảo trấn tộc?Đây

là Tịnh Thế Lưu Ly Tháp, các ngươi cứ xem nó như chí bảo trấn tộc! “

Sở Huyền lấy ra Tịnh Thế Lưu Ly Tháp.

Đồng thời cũng trao quyền sử dụng Tịnh Thế Lưu Ly Tháp cho Ma Phật

cùng Nam Vô Phật Đà, cũng truyền thụ cho hai người cách sử dụng.

“Đa tạ sư tôn. “

Sau khi nhận lấy Tịnh Thế Lưu Ly Tháp, trước tiên Nam Vô Phật Đà vứt

Thần lão Ma tộc vào tầng thứ hai của Tịnh Thế Lưu Ly Tháp, bắt đầu trấn áp

cùng độ hóa.

Lưu Ly Tháp có tất cả tầng bảy, mỗi một tầng đều có uy lực cực kỳ mạnh

mẽ.

Tầng thứ hai vừa đủ độ hoá Thần cảnh Ma tộc.

Thật ra tầng thứ nhất cũng có thể độ hóa Thần cảnh Ma tộc, chẳng qua là

cần thời gian khá dài.

Sở Huyền lại để căn dặn Ma Phật và Nam Vô Phật Đà, bắt đầu mở rộng

Thông Tấn Phù ở Ma vực, giúp Thiên Đạo gầy dựng cơ sở để từng bước cắn

nuốt pháp tắc Ma vực.

Sớm muộn gì Thông Tấn Phù sẽ trải rộng Cửu vực, nhất là lúc đại kiếp đạo

nguyên bắt đầu, Thông Tấn Phù sẽ bộc phát mạnh mẽ.

Sau khi chấm dứt liên hệ, Sở Huyền ngẩng đầu nhìn về phía Tây Châu.

Thiên Đạo cũng phải thâu tóm cả Tây Châu.

Thời gian đại kiếp đạo nguyên càng gần.

Tiếp theo Sở Huyền chuyên tâm điều khiển pháp tắc Thiên Đạo, đồng thời

cũng thu lấy cảm ngộ từ trong đó, tiếp thu cảm ngộ của chúng sinh dưới Thiên

Đạo.

Thiên Đạo bao trùm một châu, rốt cuộc cũng có giới hạn, chỉ có thể ngăn

cản Đạo cảnh 1, 2 quan.

Thiên Đạo bao trùm một vực, mới có thể bảo hộ chắn chắn.

Huống chi Nam Châu rất yếu, khả năng giúp Thiên Đạo phát triển, cũng rất

có hạn.

Thứ chân chính có thể khiến Thiên Đạo phát triển, là số lượng võ giả Thiên

Cảnh, mà nếu võ giả Thiên cảnh dựa vào pháp tắc Thiên đạo đột phá tới Thần

cảnh, thì lợi ích mang đến cho Thiên Đạo cũng cực lớn.

Mục tiêu tiếp theo của Sở Huyền, chính là trợ giúp những võ giả Thiên cảnh

dưới pháp tắc Thiên Đạo, đột phá Thần cảnh, nhất là những võ giả đã đạt tới

cực hạn, thọ nguyên không còn nhiều, hết lần này tới lần khác vẫn không thể

đột phá Thần cảnh.

Những người này một khi đột phá, tuổi thọ sẽ tăng mạnh, thậm chí có thể

bởi vậy, mà thay đổi giới hạn thọ nguyên của võ giả!

Đây là điểm mấu chốt khi đột phá và tăng cấp.

Sở Huyền đang thao túng pháp tắc Thiên Đạo, cắn nuốt bốn châu còn lại,

khi nào rãnh rỗi xem quan sát đám đệ tử Đinh Việt.

Hạng gia, Đông Châu, Nam vực.

Hạng Tinh đã trở về.

Tin tức quái vật Hạng gia quay trở về, rất nhanh đã lan truyền khắp Hạng

gia.

Tất cả mọi người đều cho rằng hắn đã chết rồi.

Thế mà hiện tại lại quay trở về.

Lúc này Hạng Tinh đang ở trong thư phòng cùng gia chủ Hạng Bang, mà

Hạng Bang cũng là phụ thân của hắn

Vốn là trong kế hoạch của Hạng Tinh, sau khi trở về, sẽ trực tiếp trả thù

những kẻ đã làm khó dễ hắn trong Hạng gia.

Nhưng mà, sau khi biết được chuyện của mẫu thân, tựa hồ bên trong có ẩn

tình khác, hắn mới thay đổi suy nghĩ.

Mà chuyện trước tiên, chính là dò hỏi chuyện của mẫu thân.

Hạng Bang đưa mắt nhìn nhi tử trước mặt, trên mặt không có biểu lộ gì,

càng không có cảm giác kích động khi lâu ngày chưa gặp lại.

Ánh mắt vô cùng bình tĩnh.

Lúc này Hạng Tinh chỉ bộc lộ ra ngoài tu vi Linh cảnh mà thôi.

“Những năm này, ngươi đã đi đâu, không quan trọng, nếu như đã trở về, vậy

thì cứ ở trong Hạng gia, không cần để ý những lời đàm tiếu khác. “

Hạng Bang bình tĩnh nói.

Hạng Tinh liếc nhìn phụ thân của mình, sắc mặt có chút phức tạp.

Từ nhỏ đến lớn, thái độ của phụ thân đối với hắn, chỉ có bộ dạng này, không

có bất kỳ thay đổi gì, hắn cũng chưa từng cảm nhận được bất cứ sự quan tâm

nào từ trên người phụ thân.

Cho dù hắn gặp phải trào phúng và ức hiếp tại Hạng gia, cũng chưa từng ra

mặt giúp đỡ một lần.

Danh tiếng quái vật truyền ra ngoài, cũng không có khích lệ mình.

Về phần tìm kiếm nguyên nhân hắn bị quái bệnh, tựa hồ cũng chưa từng có.

Chỉ vì mình là con thứ, nên không được coi trọng?

Hạng Tinh không nghĩ ra.

Xa cách đã lâu, lúc gặp lại, phụ thân hắn vẫn giữ bộ dáng bình tĩnh, trên mặt

không chút biểu tình, còn mang theo một ít lạnh lùng.

“Ta trở về, tính toán một ít sổ sách, tra xét một chuyện. “

Ánh mắt Hạng Tinh lộ ra một tia lạnh lùng, nói ra.

Hạng Bang im lặng một chút, sau đó mở miệng nói: “Ngươi có năng lực

sao? Đừng có tự rước lấy nhục, muốn làm gì thì làm, tùy ngươi. “

Kế tiếp lại bổ sung một câu: “Tại Hạng gia, không thể giết người. “

Hạng tinh cũng đã cân nhắc chuyện này.

Hắn đang muốn phát tiết lửa giận, nếu là người đáng giết, mới có thể hả

giận, hắn sẽ không quan tâm, muốn giết cứ giết.

Nếu như Hạng gia không cho, vậy thì cắt đứt quan hệ với Hạng gia!

“Chưa biết là có giết người hay không, nếu giết thì thế nào? “

Hạng Tinh bình tĩnh nói.

“Gia quy của Hạng gia, không thể tự giết lẫn nhau, bọn hắn cười nhạo

ngươi, khi nhục ngươi, nếu có năng lực thì có thể trả lại cho bọn hắn, nhưng

không thể giết người! “

Lần đầu tiên giọng nói của Hạng Bang trở nên nghiêm túc.
Bình Luận (0)
Comment