Núp Lùm Trăm Năm Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch!

Chương 542

Editor: Kingofbattle

Có sự trợ giúp không nhỏ đối với sự phát triển của Thiên Đạo.

Quỷ Chi Đạo, cũng sẽ nhanh chóng nâng cao.

Chỉ cần Quỷ Chi Đạo đủ mạnh mẽ, hoàn toàn có thể liên thông toàn bộ Cửu

vực, chủ động hấp thu ý chí tinh thần võ giả chết đi hoặc là thần hồn, để tiến

vào Quỷ giới.

Sở Huyền giữ lại một đám tàn hồn Thần cảnh thu vào Quỷ giới, cũng không

có gạt Hắc Nguyệt, cho nên Hắc Nguyệt đã nhận ra.

Nàng hơi sửng sờ, sư tôn lại nhúng tay?

Là cảm giác mình giết quá nhiều Thần cảnh, không tốt lắm?

Cũng không phải….

Sư tôn không phải loại người nhân từ mới đúng.

Tiếp đến lại cảm thấy, những tàn hồn kia bị một cỗ lực lượng thu lấy, thoát

khỏi phạm vi Cửu vực.

Hắc Nguyệt giật thót mình, Sư tôn muốn thu những tàn hồn Thần cảnh kia,

hóa thành quỷ tộc, gia tăng thự lực quỷ tộc.

Hơn mười vị Thần cảnh, đều chết dưới Thiên Phạt.

Một ít cường giả không có tham gia, giờ khắc này tất cả đều hoảng sợ biến

sắc.

Thiên Phạt?

Tại sao lại có Thiên Phạt giáng xuống?

Đột phá Thiên Cảnh sẽ có thiên địa kiếp, nhưng mà cũng không có khủng

bố như Thiên Phạt….

Chẳng lẽ, bởi vì đối phương giết chết Huyết Sát, tranh được đại khí vận, bị

mọi người vây giết, cho nên dẫn tới Thiên Phạt?

Thiên Phạt chỉ tồn tại trong truyền thuyết.

Đến tột cùng là từ khi nào, cũng không có người nào biết rõ.

Bên trong sách cổ, cũng chỉ ghi chép rải rác.

Nhưng mà, trong ý thức của sinh linh Cửu vực, Thiên Phạt chỉ có trong

truyền thuyết.

Chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy.

Nhưng mà, vậy mà hiện giờ Thiên Phạt lại xuất hiện!

Mới chớp mắt đã giết chết hơn mười vị Thần cảnh, quá kinh khủng.

Những cường giả không có tham dự vào, tất cả đều điên cuồng trốn chạy, sợ

bị ảnh hưởng đến.

Thiên Phạt…!

Truyền thuyết đã trở thành sự thật.

Chẳng lẽ là nguyên nhân là do đại kiếp đạo nguyên, cho nên mới xuất hiện

Thiên Phạt ư?

Trong truyền thuyết, Thiên Phạt là sự kiện rất xa xưa, đến tột cùng là bao

lâu, không có một ai biết.

Trước khi nhân tộc quật khởi, vẫn truyền lưu về truyền thuyết Thiên Phạt.

Hơn nữa, Thiên Phạt trong truyền thuyết, cũng không phải chỉ lưu truyền

mỗi nhân tộc.

Một ít chủng tộc còn lại, cũng có ghi chép lại.

Truyền thuyết, Thiên Phạt chính là Thiên Lôi giáng lâm, diệt sát bị người bị

thiên khiển.

Lại có truyền thuyết, người vượt qua được Thiên Phạt, chắc chắn là thiên

kiêu một đời, tuyệt thế cường giả trong tương lai.

Chẳng qua đây chỉ có trong truyền thuyết….

Vậy mà hôm nay lại xuất hiện!

Hắc Nguyệt đứng ở đỉnh núi, nhìn xem bốn phía đã vắng lặng.

Thần sắc không có chút thay đổi nào, trên mặt cũng không lộ ra tia cảm xúc

gì.

Chương Quang vẫn còn chìm trong rúng động, chưa thể bình tĩnh lại.

Hắn biết rõ Hắc Nguyệt có thủ đoạn, bởi vậy mới không sợ mấy chục vị

cường giả Thần cảnh bức ép.

Nhưng mà thế nào lão cũng không nghĩ ra, thủ đoạn của Hắc Nguyệt, thật là

khủng bố, vừa ra tay đã giết chết mấy chục Thần cảnh.

Thiên Phạt?

Thiên Phạt trong truyền thuyết?

Ánh mắt Tô Tiên Nhi lộ ra vẻ khác thường, nhìn về phía Hắc Nguyệt, một

lúc lâu vẫn chưa thể định thần lại.

Nữ đệ tử duy nhất của tiên sinh, vừa giết người, mà mắt không thèm chớp

lấy một cái….

Trên mặt cũng không biểu lộ ra cảm xúc gì.

Phảng phất như vừa giết chết mấy con kiến.

Giọng nói Sở Huyền truyền vào đầu Hắc Nguyệt.

“Trước tiên đi tới Trung Vực, ngươi trở về một chuyến. “

“Vâng, thưa sư tôn! “

Sau khi giết chết một đám cường giả Thần cảnh, Hắc Nguyệt bắt đầu thu về

mấy trụ đá đã chôn dưới đất ở ba châu.

Mỗi một trụ đá đều biến thành đỏ như máu.

Đưa mắt nhìn qua, sẽ khiến cho người ta có cảm giác giật mình.

Những trụ đá hấp thu huyết sát chi khí này, đều có chỗ hữu dụng, Hắc

Nguyệt thu từng huyết sát trụ lại.

Chuyện ở Hỗn Loạn Vực vẫn chưa kết thúc, Hắc Nguyệt cần tiếp tục ở đây

thêm một đoạn thời gian, để tiến hành bố cục.

Tiểu Tà Vương tại Hỗn Loạn Vực, cũng có danh khí không nhỏ, hắn cũng

đang quật khởi rất nhanh.

Hắn muốn báo thù!

Tất nhiên đối tượng báo thù là Tà tử.

Bất quá Tà tử đã mất tích, hơn nữa hắn cũng biết, tựa hồ Tà tử chỉ là chuyển

thế chi thân của Tà tổ Đại Tà Cung.

Cho nên nói một cách chính xác, kẻ thù của hắn là Tà tổ Đại Tà Cung.

Thế nhưng Tà tổ đã mất tích.

Không biết tin tức.

Đại Tà Cung cũng đã giải tán.

Tiểu Tà Vương chỉ có thể tạm thời buông tha, dốc sức nâng cao tu vi.

Nếu không, cho dù Tà tổ không mất tích, dựa vào chút thực lực của hắn, thì

không thể nào báo thù được.

Đại kiếp đạo nguyên lần này, đúng là cơ hội của hắn.

Những chiến trường kia, nói không chừng có sinh trưởng linh dược mọc ra

chi thứ năm.

Đỗ Nguyên cũng ở Hỗn Loạn Vực, thực lực của hắn cũng được gia tăng.

Tranh được một ít khí vận trong đại kiếp.

Tuy là kém xa so với đám người Đinh Việt, nhưng mà nếu so với mấy

cường giả khác, thì xem như hắn thu được lợi ích không nhỏ.

Sở Huyền cũng không quá chú ý tới Tiểu Tà Vương.

Đương nhiên, cũng không thể mặc kệ sống chết của hắn, thêm một chân

chạy, cũng có thể làm nhiều chuyện hơn.

Đỗ Nguyên tiếp tục ở lại Hỗn Loạn Vực.

Dựa vào thiên phú của Đỗ Nguyên, nếu không tranh được khí vận trong đại

kiếp, nâng cao tư chất, thì hắn sẽ vô duyên với Đạo cảnh.

Trừ phi Sở Huyền tự mình ra tay, cho hắn một ít trọng bảo.
Bình Luận (0)
Comment