Editor: Kingofbattle
Đều là thành viên trong hội, không thể tương tàn!
Ở bên ngoài thì phải giúp đỡ lẫn nhau.
“Tất cả mọi người đều chưa từng gặp qua, cho dù nhìn thấy cũng không
nhận ra…. “
Có thành viên trong hội mở miệng nói.
Long Quân vội vàng đứng ra, nói: “Chuyện này thì đơn giản, ta sẽ cho các
ngươi mỗi người một mảnh ngọc thời gian, bên trên có lưu lại ấn ký đặc thù,
phàm là người cầm mảnh ngọc này, chính là thành viên của hội. “
“Mỗi người dùng một ấn ký, nếu như người cầm mảnh ngọc không hợp với
ấn ký trên mảnh ngọc, chính là vật phẩm bị cướp, khả năng cao là thành viên
kia đã chết, chúng ta liền ra tay đánh chết người cướp mảnh ngọc. “
Ma Đồ cũng cho một đề nghị.
Đám võ giả bên trong Đại Đạo Hội đều rất kích động.
Nếu có mảnh ngọc thời gian, chính là người của mình.
Hơn nữa, đây còn là vật phẩm do Khai Đạo giả luyện chế ra, chính là chí
bảo….
Dựa theo một ý nghĩa nào đó, xem như bọn hắn đã có Khai Đạo giả làm chỗ
dựa!
Long Quân bắt đầu truyền tống mảnh ngọc thời gian cho mấy thành viên
trong hội, đây chính là chí bảo đối với những Đạo cảnh này.
Ứng Không càng kích động muốn khóc.
Dù sao thực lực của hắn cũng đứt chót trong hội.
Hôm nay đã nhập kiếp.
Khắp nơi đều là nguy hiểm….
Toà thành ở trên không kia, hai gã yêu nghiệt ở bên trong, nếu là cùng cảnh
giới, hắn tuyệt đối không đánh lại.
Sở Huyền thấy một màn này liền suy nghĩ, nếu như Đạo cảnh trong hội
nhập kiếp, lỡ như phát sinh xung đột cùng đệ tử của mình, chẳng phải là lũ lụt
cuốn trôi miếu long vương sao?
( lũ lụt cuốn trôi miếu long vương: ám chỉ người cùng một phe đánh nhau)
Có lẽ…, nên cho đám đệ tử một ít ấn ký, để tránh phát sinh xung đột với
đám gia hỏa trong Đại Đạo Hội.
Những người này về sau đều là chân chạy của Sở Huyền.
Không thể để bọn hắn trở mặt thành thù.
“Ở Cửu Vực, có một vài người làm việc cho ta, chớ xung đột với bọn hắn,
khi nào nhìn thấy người thì các ngươi sẽ nhận ra. “
Sở Huyền cũng không nói là đệ tử của mình.
Miễn cho đám người kia, vừa nhìn thấy người, sẽ bắt đầu nịnh nọt mấy đệ tử
của mình.
“Tuyệt đối sẽ không phát sinh xung đột với người của Sở tiền bối. “
Nguyên một đám gia hoả trong Đại Đạo Hội đều vỗ ngực cam đoan.
Mấy người Hồng Nguyên Sơ cũng thấy bất ngờ, người làm việc?
Làm chuyện gì?
Cũng không có nghĩ nhiều, ít nhất là không xung đột với bọn hắn.
Dựa vào tình hình trước mắt, Sở Huyền muốn bảo vệ trật tự Cửu Vực.
Phòng ngừa một ít cường giả nhúng tay vào.
Đây là chuyện tốt.
Bọn họ là Khai Đạo giả Cửu Vực, hơn nữa thực lực không mạnh, chưa thể
chống lại đám cường giả từ bên ngoài.
Có Sở Huyền ở đây, có thể giảm bớt một ít nguy cơ.
Huống hồ, muốn vượt qua Đạo Kiếp Đại Đạo, còn phải dựa vào Sở Huyền
chống đỡ.
Sở Huyền dùng đạo vận của Nguyên Sơ Đạo Tinh, lưu lại ấn ký trên người
đám môn nhân đệ tử, có thể tránh bộc phát xung đột cùng đám người trong Đại
Đạo Hội.
Ba năm sau.
Tô Tiên Nhi sắp đột phá Đạo cảnh.
Ngày hôm qua, Sở Bình Phàm đã phản sát một gã Đạo cảnh 1 quan.
Tranh đoạt trong toà thành trên không, cũng tiến vào giai đoạn kết thúc, sắp
có kết quả.
Chuyện đáng nhắc tới, chính là trước đó một năm rưỡi, Đinh Việt tiến vào
toà thành trên không.
Đến cuối cùng, các đệ tử đều liên thủ.
Gia hoả Ứng Không này, là người đầu tiên lựa chọn gia giập phe mấy người
Đinh Việt, thái độ cực kỳ kiên định ủng hộ.
Hắn đi theo ăn mảnh là được rồi.
Sở Huyền không thể không nghi ngờ, gia hoả này chính là nhờ vào năng lực
thiên phú phán đoán tình thế, quyết đoán chọn phe, mới có thể trở thành võ giả
Đạo cảnh.
Chí bảo sau cùng của toà thành trên không, dĩ nhiên là một đoàn hỗn độn
chi khí, có thể rèn luyện đạo tắc, giúp đạo tắc mau chóng lột xác.
Chính là chí bảo trong mắt Đạo cảnh.
Ngoại trừ hỗn độn chi khí ra, còn có một đầu đạo tắc đặc thù.
Đối với đầu đạo tắc này, mấy người Đinh Việt cũng không để vào mắt,
không phải đạo tắc tự mình lĩnh ngộ, bọn hắn cũng không quá để tâm.
Cho dù có đoạt được, cũng đánh vỡ vụn rồi uẩn dưỡng đạo tắc của mình.
Huống hồ, ai biết được bên trong đạo tắc này, có chỗ nào dị thường hay
không?
Mục tiêu của bọn hắn, chính là hỗn độn chi khí, chỉ cần một đoàn là đủ cho
bọn hắn phân chia.
Sở Huyền quyết định, sau khi Khai Đạo, sẽ truyền lại Đại Thiên Nạp Đạo
Pháp cho đám đệ tử.
Thuận tiện, tinh lọc những khí tức không sạch sẽ trong cơ thể đám đệ tử, do
một vài gia hoả lưu lại.
“Đệ tử của ký chủ, giành được thắng lợi cuối cùng, đoạt được bảo vật, khí
vận tăng vọt, tu vi tăng vọt, ban thưởng một trăm đạo tắc. “
Hỗn độn chi khí trong toà thành trên không, đã rơi vào tay mấy người Đinh
Việt.
Đầu đạo tắc kia, một nửa thuộc về Ứng Không, một nửa còn lại thì do đám
cường giả Đạo cảnh phân chia.
Ứng Không là người đầu tiên chọn phe, bất kể như thế nào, cũng nên tặng
cho hắn một chén canh.
Cho nên, Ứng Không nhận được một nửa đạo tắc.
Về phần một nửa còn lại, thì giao cho mấy Đạo cảnh còn lại.
Không có thể quá tham lam.
Sau khi mấy người Đinh Việt phân chia hỗn độn chi khí, liền bắt đầu trốn
chạy.
Ứng Không cũng chạy.
Chí bảo trong tay, nhất định sẽ bị người khác để mắt tới.
Đã có một nửa đạo tắc, hắn có thể đột phá Đạo cảnh 5 quan.