Editor: Kingofbattle
Chỉ có Khai Đạo giả cực kỳ đặc biệt, mới có thể mở ra một đạo không đơn
độc, dựa vào cảm ngộ nhiều đạo tắc làm trụ cột, sau đó mở ra đại đạo, tự nhiên
sẽ sở hữu nhiều pháp tắc Đại Đạo.
Bất luận ngươi có mở ra đạo gì, đều không thể thoát khỏi Đại Đạo.
Đều dùng Đại Đạo làm căn nguyên để Khai Đạo.
Về phần Khai Đạo trong Hỗn Độn, kỳ thật cũng không phải là chưa từng có
người thử qua.
Khai Đạo trong Hỗn Độn, giống như là lục bình không có rễ, đạo không ổn
định, hơn nữa cũng cực kỳ khó mở.
Chỉ cần Hỗn Độn hơi chấn động, đạo sẽ sụp đổ, thực lực cũng tương đối yếu
ớt.
Bởi vì Đại Đạo rất khó phát triển.
Hơn nữa Khai Đạo trong Hỗn Độn, dường như luôn luôn phải gánh chịu
trùng kích từ Hỗn Độn, sức chống đỡ của đạo cũng yếu hơn.
Dùng Đại Đạo làm căn cơ, cho dù đạo của ngươi có bị đứt một đoạn, thì vẫn
có khả năng phục hồi.
Nhưng mà, nếu Khai Đạo trong Hỗn Độn, thì sức chịu đựng rất kém, một
khi có chỗ bị nứt toác, sẽ sụp đổ ngay lập tức, nặng thì đại đạo sẽ sụp đổ vẫn
lạc, nhẹ thì cảnh giới bị rớt xuống, không còn khả năng Khai Đạo.
Chính bởi vì nguyên nhân này, mới không có người lựa chọn Khai Đạo
trong Hỗn Độn.
Trừ phi, ngươi có thể củng cố Đại Đạo tại Hỗn Độn, có chí bảo tiếp tục mở
ra Đại Đạo, nhưng mà chí bảo bực này rất hiếm gặp, hơn nữa nếu muốn đại đạo
lớn mạnh trong Hỗn Độn, cần phải trải qua thời gian rất dài.
Ở giai đoạn sơ kỳ và trung kỳ, thực lực không thể bằng Khai Đạo giả dùng
Đại Đạo làm căn cơ.
(dịch giả: tóm tắt đoạn này là Khai Đạo dựa trên Đại Đạo Cửu Vực sẽ mạnh
hơn Khai Đạo trong Hỗn Độn)
Sở Huyền có Hỗn Độn Tử Quang, theo lý thuyết thì hắn có thể tự do Khai
Đạo trong Hỗn Độn mà không gặp bất kỳ tai hại gì.
Huống hồ, cũng không phải hắn mở ra một đạo duy nhất, mà là Đại Đạo
chính thức, Đại Đạo bản thu nhỏ.
Chẳng qua là hắn sẽ không rời khỏi Cửu Vực, tiến vào Hỗn Độn để Khai
Đạo, quá nguy hiểm.
Hắn còn muốn tiếp tục trạch ở đây.
Ngoài ra, mục tiêu của hắn là Thiên Đạo sẽ thôn tính Đại Đạo Cửu Vực, đến
lúc đó đạo của hắn sẽ tách rời, trở thành một cái Đại Đạo.
Cho nên, hắn cũng dùng Đại Đạo Cửu Vực làm căn cơ để Khai Đạo.
Đại Đạo ở khắp mọi nơi, cũng không cần thiết tiến vào Đại Đạo mới có thể
Khai Đạo.
Lúc ngươi Khai Đạo, Đại Đạo sẽ tự xuất hiện.
Một đoàn tử quang bắt đầu hiện ra, khí tức trên người Sở Huyền tăng dần,
dần dần phát sinh lột xác.
Trong lúc mơ hồ, dường như Đại Đạo vô hình đang ở dưới chân Sở Huyền.
Dưới sự dung hợp của tử quang, tất cả đạo tắc biến thành một Đại Đạo nhỏ
bé, bất quá kích thước chỉ dài vài mét.
Luân Hồi Chi Đạo, Quỷ Chi Đạo, Phật Chi Đạo, Uy Chi Đạo, Sở Huyền
cũng không dung nhập vào, những Đại Đạo này đều thuộc về tồn tại độc lập.
Sở Huyền cũng không có ý định dung nhập tất cả vào trong đạo do mình mở
ra.
Những đại đạo này xem như một trong những thủ đoạn bí mật của hắn.
Tử quang lan tràn, không ngừng di chuyển dọc theo Đại Đạo, theo tử quang
tiến lên, một Đại Đạo giống như bản thu nhỏ, cũng bắt đầu lan tràn, mở rộng
liên tục.
Khí tức trên người Sở Huyền vẫn tăng cường, đang trong quá trình lột xác.
Lực lượng đạo tắc đang lột xác thành lực lượng Đại Đạo.
Đại Đạo đang mở rộng, liên tục kéo dài, không ngừng bành trướng, hơn nữa
không ngừng được củng cố, từ vô hình hóa thành hữu hình, giống như một con
đường trải dài trên Đại Đạo.
Chẳng qua, con đường này vẫn chưa đủ kiên cố, không đủ cường đại.
Bất kỳ một Khai Đạo giả nào, thời kỳ đầu sẽ không quá mạnh.
Trong chớp mắt, đã Khai Đạo dài mười dặm, rộng một dặm, mà tử quang
vẫn tiếp tục kéo dài lan tràn ra, liên tục đánh xuống trụ cột giúp Khai Đạo.
Đạo tắc lột xác, chính thức biến thành Đại Đạo.
Từng luồng đại đạo chi lực, liên tục dũng mãnh tràn vào Đại Đạo của Sở
Huyền, tựa hồ muốn đánh lên ấn ký, hoặc là giúp cho căn cơ càng thêm vững
vàng.
Ầm ầm!
Đại Đạo ba mươi dặm.
Sở Huyền cảm thấy có chút áp lực, theo Đại Đạo kéo dài, tựa hồ bắt đầu yếu
đi, nếu tiếp tục kéo dài thêm, sẽ xuất hiện tình huống không ổn định.
Hắn cũng không biết, những Khai Đạo giả khác, lần đầu Khai Đạo, đến tột
cùng là Khai Đạo được bao xa.
Khai Đạo ba mươi dặm, đã cảm thấy Đại Đạo suy yếu.
Chắc chắn những người khác không thể Khai Đạo xa như vậy, mười dặm thì
đã tính nhiều.
Nếu gặp Khai Đạo giả khác, xác định lúc này đã dừng lại, bắt đầu củng cố
đạo đã mở, đợi đến lúc đạo được củng cố, mới có thể tiếp tục Khai Đạo.
Quá trình Khai Đạo, chính là tiến hành lặp lại như vậy.
Tất nhiên là Sở Huyền không cam lòng dừng lại.
Tâm niệm vừa động, ầm ầm, liền xuất hiện một tòa núi cổ màu đen.
Trực tiếp trấn áp trên Đại Đạo.
Vốn là Đại Đạo đang bất ổn, lập tức trở nên vững chắc.
Một tòa Hỗn Độn Cổ Sơn lớn như vậy, có lẽ sở đủ củng cố Đại Đạo mở ra
ngàn dặm đi?
Sở Huyền nghĩ như vậy, Hỗn Độn Tử Quang tiếp tục lan tràn, Đại Đạo tiếp
tục kéo dài.