Editor: Kingofbattle
Bí cảnh cơ duyên là một tòa cung điện có phong cách cổ xưa, Sở Huyền
cũng không có kích hoạt Bí cảnh cơ duyên này, mà chỉ thuận tay đặt nó vào một
góc trong tiểu viện.
Cho dù không kích hoạt, vẫn có thể thu hút người có đại khí vận tới đây?
Sở Huyền tràn đầy mong chờ.
“Ký chủ trạch được một năm lẻ một ngày, ban thưởng một rương Đế Huyền
đan.”
Không ngoài dự liệu của hắn, vào ngày thứ hai, đan dược dành cho Đế cảnh
đã tới.
Đế Huyền đan, vừa là đan dược đột phá và là đan dược tu luyện ở Đế cảnh,.
Mặt hàng do Hệ thống cung cấp đều là tuyệt phẩm.
Sau khi đột phá Đế cảnh, khoảng thời gian này Sở Huyền càng thoải mái
hơn.
Hắn cũng không cảm thấy buồn chán.
Cảm nhận được thực lực ngày càng mạnh, trong lòng hắn chỉ còn lại sự
sung sướng.
Sở Huyền gọi Trương Khôi tới một chuyến, mang theo một phần đan dược
Đế cảnh cho Sở Vân.
Trương Khôi đã đột phá tới Hợp cảnh.
Trừ khi Sở Huyền cung cấp tài nguyên, bằng không thì đời này của hắn chỉ
có thể dừng lại ở Hợp cảnh.
Có thể đột phá tới Hợp cảnh tầng ba hay không, cũng là một ẩn số.
Nếu như bồi dưỡng cũng không ổn lắm, Sở Huyền không muốn lãng phí tài
nguyên.
Võ giả Hợp cảnh, tạm thời làm chân chạy là dư xài rồi.
Thiên phú luyện đan của Sở Vân là vượt ngoài dự đoán của Sở Huyền, chỉ
trong thời gian ngắn, Sở Vân đã luyện chế ra Linh đan.
Tuy là tỉ lệ thất bại hơi cao, nhưng nàng mới học luyện đan được bao lâu?
Sở Vân đã đột phá tới Huyền cảnh tầng sáu, chính là nhờ vào đan dược mà
chính nàng luyện chế ra.
Sở Huyền lấy mấy phần Linh đan cùng với một phần thuật luyện đan, ra
lệnh cho Trương Khôi giao cho Sở Vân.
Đồng thời, cũng bảo Trương Khôi cung cấp linh dược cần thiết để nàng
luyện đan.
Dù sao thì hắn cũng là Phó Giáo chủ của Tà giáo, chắc hẳn là tài nguyên
không thiếu thốn.
Dưới tình huống Giáo chủ Lư Vọng trọng thương chưa lành, Trương Khôi
đã nắm toàn bộ Tà giáo Tần quốc vào trong tay, sau khi đột phá Hợp cảnh thì
hắn là người mạnh nhất trong Tà giáo Tần quốc.
Sở Huyền từ trong miệng Trương Khôi biết được, một khi Tà tu đột phá
Hợp cảnh đều phải đi Tà Vương đình hiệu lực, không được cao tầng cho phép
thì không thể rời khỏi cảnh nội Tà Vương đình.
Mục đích là vì tập trung cường giả để đối phó những nguy cơ trong tương
lai.
Sở Huyền liền phong bế khí tức Hợp cảnh của Trương Khôi, đồng thời trong
người hắn vẫn còn giữ Nặc Hình phù, nếu hắn không báo danh cho Tà Vương
đình, thì cũng không có ai phát hiện ra hắn.
Sau khi đột phá tới Đế cảnh, Sở Huyền đã không coi Tà Vương đình là mối
uy hiếp nữa.
Về phần Sở Vân sau khi nhận được thuật luyện đan cùng tài liệu luyện chế.
Thậm chí bao gồm mấy phần Linh đan có chất lượng rất cao để quan sát
nghiên cứu, nàng ta càng tin tưởng, bản thân mình được một cao nhân nào đó
coi trọng và khảo nghiệm.
Nàng rất cao hứng, toàn bộ thể xác và tinh thần đều tập trung trên việc luyện
đan.
…
Tà Vương đình.
Đã trôi qua một tháng kể từ khi Côn Vũ dũng cảm xông vào Tà Vương
cung.
Tà Vương đã nổi trận lôi đình, lập tức phái người điều tra lý do Côn Vũ
xông vào Tà Vương cung, có phải là bị người khác sai khiến hay không.
Những ai muốn xúc phạm uy nghiêm của Tà Vương, cũng không cần thiết
phải sống nữa.
Kết quả sau khi điều tra được một tháng, cũng không có tra ra được đầu mối
gì.
Tất cả dấu hiệu đều chỉ ra đầu óc Côn Vũ có vấn đề, cho nên muốn xông
vào Tà Vương cung.
Kết luận sau cùng là quy về thọ nguyên của Côn Vũ sắp hết, đầu óc trở nên
điên cuồng, muốn nổi danh thiên hạ, nên mới liều mạng xông vào Tà Vương
cung.
Quả thực Côn Vũ đã một đêm thành danh.
Không chỉ trong giới Tà tu biết hắn, trước khi hết thọ nguyên thì quyết chí
xông vào Tà vương cung.
Mà ngay cả những thế lực lớn khác, thậm chí là toàn bộ giới tu luyện ở Nam
châu đều biết có một mãnh nhân dũng cảm xông vào Tà Vương cung.
Những kiến trúc đã sụp đổ ở Tà Vương cung đều được sữa chữa lại, thủ vệ
cũng được thay đổi.
Vẫn giống như thường ngày, hai tên thủ vệ Hư cảnh đứng gác.
Cũng không có ai cho rằng lại có một Côn Vũ thứ hai tới xông vào Tà
Vương cung.
Người không sợ chết, chung quy vẫn chỉ là số ít.
Thủ vệ cũng không có đặc biệt cảnh giác, cho dù là có người đi ngang qua
trước Tà Vương cung thì cũng không thèm để ý.
Nói cho cùng, người đi ngang qua trước cổng thì cũng là chuyện rất bình
thường, có rất nhiều Tà tu đi tới đi lui, nhìn vào Thánh địa Tà tu.
Một lão đầu chống quải trượng, bước về phía Tà Vương cung.
Thủ vệ nhìn thoáng qua rồi dời mắt, không thèm để ý.
Lão đầu này liền bước tới trước cửa cung, rồi bất ngờ xuất thủ.
Ầm ầm!
Cửa cung lập tức đổ một mảng.
Thủ vệ không kịp phản ứng, nên chưa bày ra phòng ngự thì đã chết ngay tại
chỗ.
Thực lực Hư cảnh đỉnh phong của lão già này bộc phát rất nhanh.
Sau khi lão đầu này đánh sập cửa cung, thân hình đã lướt vào bên trong Tà
Vương cung, đồng thời quát lớn một tiếng, khiến cho vô số Tà tu xung quanh
đều kinh hãi.
“Lão phu tên là Phiền Khai, hôm nay xông vào Thánh địa Tà tu, muốn thăm
thú phong cảnh Tà Vương cung một lần!”
Một đám Tà tu: “…”
Đây là điên rồi sao?
“Lão phu Phiền Khai, trong mấy ngàn năm qua, chính là Tà tu thứ hai xông
vào Tà Vương cung, chết cũng không hối tiếc, ha ha ha!”
Phiền Khai xông vào bên trong Tà Vương cung.
“Khốn nạn!”
Đã có cường giả Hợp cảnh xuất thủ.
Chỉ có điều, do lần trước Côn Vũ ném ra Thiên Lôi thiểm bạo chết vài tên
thủ vệ Hợp cảnh, cho nên khi thủ vệ Hợp cảnh bay tới, lộ ra vẻ bó tay bó chân,
dáng vẻ chuẩn bị chạy trốn bất cứ lúc nào.
Bọn hắn đang kéo dài thời gian, chờ đợi cường giả Chân cảnh chạy tới đây