Editor: Kingofbattle
Sở Huyền ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời Cửu Vực, ở bên trong Hoang Cổ
Sơ Địa, đều ẩn núp một vài tồn tại đặc thù.
Thiên Chi Vực đã từng là “Thượng giới”, há có thể không có bí mật?
Ngay cả tàn thi Thần tộc cũng xuất hiện, có thể thấy được có một vài tồn tại
vẫn ẩn núp để kéo dài hơi tàn.
Rất có thể bọn hắn đang đợi thời cơ để khôi phục.
Sẽ có tồn tại vượt qua Cửu Cực ư?
Sở Huyền suy tính cẩn thận, tình huống hiện tại của Cửu Vực, kết hợp với
biến cố kỷ nguyên Đại Đạo trước đó, khả năng cao là không tồn tại cường giả
bực này.
Cho dù thực lực đã vượt qua Khai Đạo Cửu Cực, thì thực lực hiện nay cũng
không thể đạt đến Cửu Cực.
Bởi vì bị Đại Đạo hạn chế!
Chỉ cần không có tồn tại ẩn núp nào vượt qua Cửu Cực, thì Sở Huyền không
cần phải lo lắng.
Đến nay Cửu Vực, vẫn không lộ ra tung tích của cường giả nào, đã nói rõ tất
cả.
Về phần một tia ý niệm cực đạo kia, bất quá là một tia ý niệm mà thôi, chỉ là
duy trì truyền thừa cực đạo tại Cửu Vực mà thôi.
Bản thân không có thực lực quá mạnh.
Miễn cưỡng cũng là cấp độ mới bước vào Khai Đạo.
Đương nhiên, nguyên nhân bởi vì đối phương là ý niệm cực đạo, tương đối
đặc biệt.
Nếu không, ngay cả cấp độ Khai Đạo cũng không có.
Sở Huyền quan sát Cửu Vực một lần, không thấy có chuyện gì đặc biệt.
Vì vậy, hắn tiếp tục đặt trọng tâm vào mở rộng thế giới cùng với bên trên
khai đạo.
Luân Hồi Đại Đạo đang tiếp tục tăng lên.
Luân Hồi Cửu Vực, cũng gần như hoàn thiện.
Theo Luân Hồi trở nên hoàn thiện, Sở Huyền có thể phát giác được một ít
biến hóa của Thiên Đạo, cùng với một ít biến hóa của Cửu Vực.
Dường như lực lượng sinh linh tạo hóa, dần dần chuyển dời đến bên trên
Thiên Đạo, hơn nữa có lấy Luân Hồi làm tuần hoàn.
Đây là một quá trình khá dài, trong thời gian ngắn, thì không thể nào hoàn
toàn chuyển dời đến trên Thiên Đạo.
Tựa hồ Đại Đạo cũng xuất hiện một ít biến hóa, mơ hồ muốn sinh ra pháp
tắc giống Luân Hồi.
Chỉ là, thứ này cùng loại với pháp tắc Luân Hồi, thời điểm vừa sinh ra, đã bị
Luân Hồi Đại Đạo đồng hóa, tiếp đó chuyển hoá thành một phần của Thiên
Đạo.
Dùng Luân Hồi làm cầu nối, thẩm thấu vào Đại Đạo Cửu Vực, quả nhiên là
có thể thực hiện.
Sở Huyền đắm chìm trong khai đạo, khoảng cách đột phá bình cảnh Cửu
Cực, chỉ kém một chút xíu, cho dù dựa vào công phu mài nước, hắn cũng muốn
phá vỡ lớp gông xiềng này.
Dù hao phí thời gian rất dài hắn cũng không tiếc.
Lúc Sở Huyền vội vàng khai đạo, thế cục ở Cổ Giới Hỗn Độn lại xuất hiện
biến hóa.
Khai Đạo giả Tự Tại chém giết lẫn nhau, dưới tình huống bị thương không
nhẹ, dần dần trở nên lắng xuống.
Thực lực hai bên chênh lệch không nhiều, nếu chiến đấu tới cùng cũng
không đáng giá.
Bọn hắn cũng không có ý định quyết đấu đến chết.
Bất quá đôi bên đã kết thù hận, là loại không thể nào giảng hoà.
Thực lực của ai tăng lên trước, xem như chiếm cứ ưu thế.
Thắng bại ở tương lai, thậm chí là sinh tử, đều quyết định bởi tại hai bên,
xem thực lực của ai có thể tăng lên trước.
Người nào có thể đạt được đại cơ duyên tại Cửu Vực, cảm ngộ thêm pháp
tắc Đại Đạo, tiếp tục khai đạo.
Chỉ cần một bên dẫn đầu, thì chính là thời khắc phân ra thắng bại, phân định
sinh tử.
Cường giả các tộc đến từ Cửu Vực, đều hy vọng tạm thời xoá bỏ hiềm
khích, chủng tộc nguyên thủy trong Cổ Giới Hỗn Độn, đã có chí cường giả trở
về.
Đã mang đến áp lực rất lớn cho các tộc Cửu Vực.
Đó là một vị Khai Đạo giả tồn tại rất lâu đời.
Thực lực cực mạnh, vượt qua tất cả Khai Đạo giả Tự Tại của các tộc Cửu
Vực.
Có cường giả đi gặp tam tộc Tiên Thần Ma, hỏi thăm chí cường giả của tam
tộc, có trở về hay không?
Cũng có người đi gặp Long tộc, hỏi thăm chí cường giả của bọn hắn có trở
về hay không.
Chỉ có những chủng tộc bá chủ chính thức Cửu Vực, mới có chí cường giả
có thể đối kháng cùng chí cường giả của chủng tộc nguyên thuỷ trong Cổ Giới.
Biến cố cuối kỷ nguyên Đại Đạo trước đó, các tộc bị Đại Đạo bài xích, chỉ
có thể trốn chạy khỏi Cửu Vực, đến Cổ Giới Hỗn Độn ăn nhờ ở đậu.
Sau đó lại bạo phát chiến đấu không nhỏ cùng chủng tộc trong Hỗn Độn.
Dù sao thì Cổ Giới Hỗn Độn chính là địa bàn của các tộc Hỗn Độn, há lại để
cho người bên ngoài tới xâm chiếm?
Cho dù các tộc đến từ Cửu Vực, tỏ ý sẽ chuyển đến Hỗn Độn Sơn, mở rộng
Cổ Giới Hỗn Độn, cũng không được phép.
Sau đó chủng tộc hai bên đại chiến một hồi, cuối cùng đến lúc các loại chí
cường giả của tam tộc ra tay, mới có quyền được nơi sống yên ổn trong Cổ Giới
Hỗn Độn.
Các tộc Cửu Vực đã sớm kết giao cùng các tộc Hỗn Độn, nhưng mà lần đó
cũng là lần đầu hai bên đại chiến.
Cũng bởi vậy, khiến cho hai phe đều ý thức được, thực lực hai phe ngang
ngửa, không thể khinh thường.
Hôm nay, có một vị chí cường giả của các tộc Hỗn Độn trở về, nếu như phe
bên Cửu Vực không có chí cường giả đứng ra tọa trấn, thì cuối cùng khí thế sẽ
yếu đi một bậc.
Gương mặt Dương lộ vẻ tiếc nuối, vậy mà không có phe nào đánh chết
người.
Thật là đáng tiếc!
Cái đám chủng tộc Hỗn Độn kia cũng không phải thứ tốt lành gì.
Trong đầu Dương đang suy tính, xem có biện pháp nào, kích phát hai phe
đại chiến thêm lần nữa?
Một vị chí cường giả bên chủng tộc Hỗn Độn trở về, có lẽ tam tộc Tiên
Thần Ma cũng sắp có chí cường giả trở về đi?
Có nhằm vào nhân tộc hay không?