Editor: Kingofbattle
Sở Huyền cũng không gấp gáp nhận lấy tu vi trăm năm và Bách Đoán
Luyện Thần thuật (quyển trung), mà trước tiên truyền thụ Âm Dương Hợp Thần
chương cho Nhậm Trường Hà.
Nếu mà hắn nhận lấy tu vi và Bách Đoán Luyện Thần thuật trước, thì phải
cần thời gian để hấp thu.
Lúc này mà cắt đứt luồng linh lực đang truyền, thì sẽ chấm dứt kết nối tới
Nhậm Trường Hà, chỉ sợ Nhậm Trường Hà sẽ cho rằng hắn là kẻ lừa đảo.
“Ngươi đã trở thành đệ tử của bản tôn, vậy thì bản tôn sẽ truyền cho ngươi
một môn đại thuật, đại thuật này có tên là Âm Dương Hợp Thần Chương, khi
nào tu luyện có thành tựu, thì có thể sinh tử luân chuyển, nghịch tử thành sinh,
hóa sinh thành tử, thấy được âm dương đại đạo.”
Nhậm Trường Hà cung kính quỳ xuống nói: “Đa tạ sư tôn!”
“Được rồi, ngươi nghe cho kỹ.”
Thần quang trên người Sở Huyền càng sáng rực, tôn lên vẻ uy nghiêm của
hắn, giống như thần tiên hạ phàm.
Mỗi một chữ mỗi một câu giống như âm thanh của đại đạo, truyền qua chỗ
Nhậm Trường Hà.
Sở Huyền đã lĩnh ngộ hoàn toàn Âm Dương Hợp Thần Chương, tuy rằng
thực lực của hắn không bằng Nhậm Trường Hà, nhưng nói về cảm ngộ thì chắc
chắn sẽ vượt xa Nhậm Trường Hà tới mười con phố.
Nhậm Trường Hà liền tập trung cảm ngộ Âm Dương Hợp Thần chương,
cảm xúc cuộn trào, quả nhiên lựa chọn của mình là chính xác.
Đúng là đại tạo hoá.
Môn Âm Dương Hợp Thần Chương này, vô cùng huyền ảo, nối liền với âm
dương đại đạo.
Cho dù là lấy thiên tư của hắn cũng không thể lĩnh ngộ ngay được.
Sở Huyền truyền thụ Âm Dương Hợp Thần Chương xong thì hỏi: “Ngươi
lĩnh ngộ được bao nhiêu?”
Nhậm Trường Hà lập tức xấu hổ nói: “Bẩm sư tôn, đệ tử ngu dốt, chỉ lĩnh
ngộ không tới một thành.”
Sở Huyền có chút bó tay.
Là do khả năng lĩnh ngộ của Nhậm Trường Hà quá kém, hay là Âm Dương
Hợp Thần Chương quá huyền ảo?
Hắn có cảm giác, Âm Dương Hợp Thần chương cũng không quá huyền ảo.
Tuy rằng hắn có hệ thống hỗ trợ, giúp hắn lĩnh ngộ hoàn toàn, nhưng bản
thân hắn lại cảm thấy cũng không khó mấy.
Cho dù không được hệ thống trợ giúp, Sở Huyền thấy mình chỉ cần dùng
thời gian ngắn là có thể lĩnh ngộ xong.
Tốt xấu gì Nhậm Trường Hà cũng là Thiên cảnh đỉnh phong, vậy mà lại lĩnh
ngộ chưa tới một thành?
Người có thể tu luyện tới Thiên cảnh, làm sao thiên phú lại kém vậy?
Huống hồ, Nhậm Trường Hà chỉ dùng vạn năm là đã tu luyện tới Thiên
cảnh, lúc đó hắn rất kiêu ngạo, có thể thấy trước đó được thiên phú của hắn rất
xuất sắc, chính là thiên kiêu tuyệt đỉnh.
Chỉ có thể xác định một điều, Âm Dương Hợp Thần Chương còn thâm ảo
hơn so với tưởng tượng của hắn.
Nhậm Trường Hà thấy qua một lúc lâu mà Sở Huyền không nói gì, trong
lòng có chút lo lắng, không phải sư tôn đang hối hận khi nhận mình làm đồ đệ
chứ?
Trong lòng hắn âm thằm hạ quyết định, bản thân nhất định phải cố gắng tu
luyện, tuyệt đối không thể để sư tôn thất vọng!
“Trước tiên ta sẽ giảng giải cho ngươi sự huyền diệu trong công pháp này”
Một lúc sau Sở Huyền mới mở miệng nói, cũng không biết là hắn vui hay là
không hài lòng.
“Tạ ơn sư tôn!”
Trong lòng Nhậm Trường Hà thoáng thả lỏng một hơi.
Sau đó, Sở Huyền bắt đầu giảng giải cho Nhậm Trường Hà, nên luyện hóa
tử khí làm sinh cơ như thế nào.
Hao tốn hơn nửa canh giờ, Nhậm Trường Hà mới nắm giữ hoàn toàn.
“Ngươi cố gắng tu luyện đi, đừng phụ lòng bản tôn.”
Sau khi giảng giải cho Nhậm Trường Hà, Sở Huyền liền cắt đứt linh lực,
đóng Vạn Thiên kính lại.
“Cung tiễn sư tôn!”
Nhậm Trường Hà quỳ xuống đưa tiễn.
Một lúc sau, mới ngẩng đầu lên, trong ánh mắt đã trở nên kiên định hơn
trước, bản thân mình đã từng là thiên kiêu tuyệt đỉnh trong chín vực năm mươi
châu, gần như là vô địch trong cùng thế hệ.
Nhậm Trường Hà ta sẽ không thua bất luận kẻ nào!
Ta sẽ không để cho sư tôn phải thất vọng.
Nhậm Trường Hà bắt đầu tu luyện Âm Dương Hợp Thần chương, chỉ cần
luyện hóa tử khí thành sinh cơ thành công, thì hắn sẽ không cần phải lo lắng vấn
đề hiện tại.
Một khi tu luyện sinh tử luân chuyển xong, có thể đơn giản thoát ra chỗ này,
đồng thời thực lực cũng sẽ tiến thêm một bước.
Có hy vọng đột phá tới Thần cảnh trong truyền thuyết!
Sau khi Sở Huyền đóng Vạn Thiên kính, trước tiên hắn nhận lấy phần
thưởng.
Tu vi trăm năm được truyền vào người.
Ầm!
Tu vi của hắn bắt đầu tăng nhanh.
Đế cảnh tầng ba, Đế cảnh tầng bốn, Đế cảnh tầng năm!
Cuối cùng, thực lực tăng lên tới Đế cảnh tằng năm mới dừng lại.
Sở Huyền cảm thán không thôi, cảnh giới càng cao thì tốc độ tu luyện lại
càng chậm.
Tu vi trăm năm, mà chỉ đột phá được ba tầng.
Sau đó hắn lại nhận lấy Bách Đoán Luyện Thần thuật (quyển trung), so với
bản thiên, bản trung này ngoại trừ phương pháp tu luyện thần hồn được tăng
cường, còn có tăng cường công kích và phòng ngự của thần hồn.
Trước tiên Sở Huyền ngưng tụ ra một Thần Hồn chi mâu ( ngọn giáo bằng
thần hồn).
Ngọn giáo này không tổn thương nhục thân, chỉ gây tổn thương tới Thần
hồn, rất khó phòng bị!
Đến lúc này, phương diện phòng ngự và công kích Thần hồn của Sở Huyền
đã đầy đủ.
Trước đó hệ thống đã ban thưởng Luyện Thần đồ tăng cường, hiện tại tác
dụng cũng giảm mạnh.
Sở Huyền phải nhìn mấy canh giờ mới cảm thấy hơi mê muội, đối với công
dụng hỗ trợ tu luyện Thần hồn đã không còn hiệu quả rõ rệt.
Cường giả Đế cảnh khác gặp được thì xem như chí bảo, nhưng mà hiện tại
đối với Sở Huyền thì lại giống như gân gà.
Phương pháp hắn tu luyện không giống với những người khác, không cần
phải bế quan tu luyện.