Ô Che Nắng - Mang Mang Bất Mang

Chương 58

Nụ hôn của cô nhẹ nhàng in lên rồi Dạngh chóng rời đi. Trái tim Lâm Việt Hành cũng theo động tác nhẹ nhàng của cô mà đập Dạngh liên hồi. Thủ phạm sau khi hôn xong thì mở to mắt nhìn anh, hàng mi cô dài, làn da trắng nõn sạch sẽ, dường như phát ra ánh sáng.

Lâm Việt Hành giơ tay, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt cô, ánh mắt anh tràn đầy nóng bỏng, hơi thở gấp gáp. Anh không có động tác gì thêm, chỉ nhẹ nhàng cọ xát khuôn mặt cô. Quý Tri Duyên không biết là do bị động tác này của anh làm cho ngứa hay sao mà khẽ cười.

Mà khuôn mặt anh cũng theo nụ cười của cô, dần dần đỏ bừng, dừng động tác trên tay, anh vội vàng cúi đầu. Im lặng vài giây, cuối cùng không nói một lời, sải bước rời khỏi nhà cô.

Quý Tri Duyên còn chưa kịp phản ứng, anh đã đi xa.

Lâm Việt Hành Dạngh chóng về đến nhà mình, đóng cửa lại thở ra, sắc đỏ trên mặt vẫn chưa tan, anh từ từ ngồi xổm xuống, vừa nghĩ đến việc cô là bạn gái của mình, cô chỉ hơi hôn một chút mà anh đã như vậy, sau này phải làm sao, chẳng lẽ trước mặt cô, phải luôn căng thẳng như vậy sao?

Quý Tri Duyên nhìn phòng khách trống không, vừa định ngồi xuống thì cửa mở ra, Quý Văn Danh và Trịnh Di trở về.

Cô đi tới nói: “Bố mẹ, hai người ra ngoài mà không mang theo điện thoại sao?”

Quý Văn Danh nói: “Bố với mẹ con đi dạo dưới lầu, mang điện thoại làm gì.”

Trịnh Di nhìn đống đồ trên ghế sofa nói: “Con đi công tác hay đi du lịch vậy? Mang nhiều đồ thế?”

“Ừm… Đây là… Đây là…” Quý Tri Duyên có chút khó nói, không phải ngại nói mình có bạn trai, chỉ là bạn trai của mình ở ngay đối diện, quá gần, lại là người mà họ quen biết và còn khá quen thuộc, đều là hàng xóm hơn một năm rồi, hơn nữa, nhà ai mới yêu đương đã gặp phụ huynh ngay, quá Dạngh.

Tóm lại, vẫn nên tìm hiểu thêm một thời gian nữa, đợi thích nghi rồi hãy nói, hơn nữa, vừa rồi Lâm Việt Hành căng thẳng như vậy, chắc cũng chưa chuẩn bị sẵn sàng.

Cô nói: “Đây là Lâm… Việt Hành mua, anh ấy đi chơi rồi mua một số quà đặc sản địa phương. Bố mẹ mở ra xem có thích không.”

Quý Văn Danh nghe xong vui vẻ đi tới ghế sofa, “Ôi, Tiểu Lâm này thật chu đáo.”

Ông cầm lấy trà nói: “Con xem, đồ mua toàn là thứ bố thích, bố thích uống trà Phổ Nhĩ nhất.”

Quý Văn Danh lại nhìn bộ đồ sứ bên cạnh, mở ra, Dạngh chóng bị chiếc chén trà nhỏ xinh tinh xảo thu hút, họa tiết trên đó là đặc trưng của địa phương, ông nói: “Vẫn là nó biết điều, con xem nó, đi chơi còn nghĩ đến chúng ta. Không làm con trai của chúng ta thì thật đáng tiếc.”

“Mẹ.” Quý Tri Duyên nói: “Còn có bình hoa cho mẹ nữa, mẹ xem có thích không, lần trước mẹ còn nói trong nhà thiếu một cái bình hoa đẹp mà. Mẹ thích nhất những đồ sứ đẹp này rồi.”

Trịnh Di đẩy xe lăn lại gần, hai bình hoa, một cái màu trắng hồng, trang trí trên đó là một hàng hoa tulip nhỏ, một cái là hình đại dương.

Bà cầm lên nhìn,  mỉm cười, “Nó thật tinh tế, toàn chọn thứ mẹ thích, đại dương và hoa tulip, vừa vặn để một cái ở nhà, một cái để ở cửa hàng.”

Quý Tri Duyên nhếch khóe miệng, “Mẹ thích là tốt rồi.”

“Ừm.” Bà nói: “Lúc nào Tiểu Lâm rảnh thì nhớ gọi nó đến nhà ăn cơm.”

“Dạ.” Quý Tri Duyên chậm rãi nói: “Sau này anh ấy rảnh sẽ thường đến nhà ăn cơm, dù sao cũng tiện mà.”

Trịnh Di không nói gì thêm, vẫn đang chăm chú nhìn bình hoa, “Ngày mai đến cửa hàng chọn mấy bó hoa tulip nở đẹp nhất cắm vào.”

Đợi bà về phòng, trong phòng khách chỉ còn lại cô và Quý Văn Danh, cô đi tới nói: “Bố, dạo này mẹ thế nào rồi?”

Quý Văn Danh đặt đồ xuống, “Thời gian là thứ tốt, có thể xoa dịu rất nhiều thứ, bố sợ nhất là mẹ con không cãi nhau, không giận dỗi với bố. Con biết đấy, bà ấy như vậy, bố đều có thể chấp nhận, bố biết tính khí của bà ấy, bà ấy thỉnh thoảng hay làm nũng vô lý, nhưng bố lại thích nhất điều này, bố đều có thể nhìn thấu, nhưng bố vẫn thích bà ấy. Đừng thấy bố mẹ bây giờ hay cãi vặt, nhưng tụi bố cũng nói chuyện nhiều hơn, con xem hôm nay bố mẹ đi dạo, không mang theo điện thoại, chỉ có hai người yên tĩnh, bố con, thật sự rất hạnh phúc.”

Quý Tri Duyên cười: “Ừm, con cũng rất hạnh phúc.”

Quý Văn Danh xoa đầu cô, giọng điệu ôn hòa, “Con gái của bố, bố yên tâm rồi, sẽ có người đàn ông yêu con như bố yêu mẹ con xuất hiện.”

Buổi tối, Quý Tri Duyên về phòng mở điện thoại gửi một tin nhắn WeChat cho Lâm Việt Hành: 【Ngủ chưa?】

Lâm Việt Hành vừa lái xe đến nhà Tôn Dạng, anh ngã xuống ghế sofa, Tôn Dạng rót cho anh một cốc nước, dụi mắt nói: “Sao lần nào cậu đến tôi cũng đang bận vậy?”

“…”


“Ai bảo cậu là tôi hay đến thế.” Anh nhận lấy nước uống một hơi cạn sạch, “Tôi đến nói với cậu một chuyện.”

“Chuyện gì? Cậu đến tìm tôi không phải là chuyện Quý Tri Duyên, thì là cô ấy lại tìm trai bao hoặc lại làm cậu tức giận, dù sao thì trước mặt cô ấy cậu cũng chẳng có chút cốt khí nào, tức chết cũng phải lại gần cô ấy.” Tôn Dạng cả người uể oải nói.

Lâm Việt Hành dừng lại một chút rồi nói: “Quý Tri Duyên, bây giờ là bạn gái của tôi rồi, tôi đến chỉ là để nói với cậu, tôi thoát ế rồi.”

Tôn Dạng ngẩn ra vài giây, mới phản ứng lại được, “Cái quái gì? Thật hay giả? Cậu bị cô ấy ngủ rồi à?”

Lâm Việt Hành nhíu mày, “Trong đầu cậu ngoài chuyện giường chiếu ra thì không còn gì khác sao?”

Tôn Dạng nghiêm túc nói: “Chẳng phải cậu tỏ tình với cô ấy, cô ấy không có phản hồi gì sao?”

Nói đến đây, trên mặt Lâm Việt Hành hiện lên một nụ cười, “Cô ấy là muốn nghiêm túc chịu trách nhiệm với tôi cho nên suy nghĩ mấy ngày, suy nghĩ kỹ thôi. Dù sao yêu đương là chuyện rất nghiêm túc, không thể tùy tiện đối đãi, phải có hoa tươi, phải có một lời tỏ tình nghiêm túc, phải có một ngày kỷ niệm rõ ràng mới được. Những điều này, cô ấy đều dành cho tôi.”

“Phức tạp vậy, tôi thường chỉ hỏi một câu, rồi hôn một cái, sau đó ngủ một giấc là xong.” Tôn Dạng vò đầu nói.

Lâm Việt Hành tốt bụng nhắc nhở cậu ta, “Cho nên, vẫn nên nghiêm túc một chút, đừng cứ nghĩ đến chơi bời, yêu đương không phải chỉ là ngủ một giấc đơn giản như vậy. Cậu có hiểu cảm giác tâm hồn hòa hợp, loại thích thú cả về tâm lý lẫn sinh lý, loại cảm giác chỉ cần nhìn cô ấy một cái, cả đời này đã định hình rồi không?”

Tôn Dạng không hiểu nói: “Còn tôi, theo đuổi sự kích thích, không chơi trò tình yêu thuần khiết đâu.”

Lâm Việt Hành dừng lại một chút rồi nói: “Tôi đến đây là có chuyện chính sự, tôi lần đầu yêu đương không có kinh nghiệm, nhưng bây giờ, chỉ cần nhìn cô ấy một cái tôi đã rất căng thẳng, nghĩ đến việc cô ấy là bạn gái, có thể làm rất nhiều chuyện với cô ấy, tôi liền không nhịn được tim đập nhanh, căn bản không kiềm chế được mặt đỏ bừng. Loại cảm xúc đó khiến tôi không thể giao tiếp bình thường với cô ấy, tôi sợ cô ấy cảm thấy yêu đương với tôi khác xa so với trước đây, thật sự sợ mình dọa cô ấy.”

Tôn Dạng thở dài, “Cậu còn nói tôi, chính cậu thì đầu óc toàn nghĩ đến chuyện đó? Nhưng mà, cậu căng thẳng cũng là bình thường, Quý Tri Duyên đấy, từ khi tôi quen cậu, cậu toàn nghĩ đến cô ấy, lại còn yêu đơn phương nhiều năm như vậy, bây giờ vất vả lắm mới được ở bên nhau, cậu mà kiềm chế được mới là lạ.”

“Cho nên, tôi không thể quá nhiệt tình, đợi cô ấy quen với mối quan hệ này với tôi, tôi mới tự do hơn một chút.” Lâm Việt Hành ngữ trọng tâm trường nói: “Bây giờ phải kiềm chế một chút.”


Tôn Dạng cho anh một kế, “Vậy thì cậu cứ đối xử với cô ấy như bạn bè trước đây, thậm chí còn xa cách hơn, đối với mọi thứ đều tỏ ra nhạt nhòa. Sau đó cô ấy chắc chắn sẽ không vui, tưởng cậu không thích cô ấy nữa, rồi sau đó ôm cô ấy vào lòng, hôn lên môi cô ấy.”

“…”

“Cuối cùng tôi cũng hiểu tại sao mỗi cuộc tình của cậu chỉ duy trì được một tháng, hỏi cậu hình như thật thừa thãi.” Cậu ta nói.

Tôn Dạng lại mặc kệ, “Tôi nói thật đấy, cậu thật sự phải kiềm chế một chút, đừng có bám cô ấy quá chặt, dọa cô ấy chạy mất, cậu thích cô ấy, thích lắm đấy, đừng có để sau này cô ấy chịu không nổi, nếu chia tay với cậu, cậu sẽ phát điên.”

Lâm Việt Hành ho khan một tiếng, cũng không biết có nghe lọt tai hay không, ngồi trên ghế sofa im lặng một lúc lâu, mới đứng dậy, “Đi đây.”

Anh đứng dậy cầm điện thoại, mới thấy có một tin nhắn WeChat, là của Quý Tri Duyên, anh mở ra xem, chuẩn bị trả lời, Tôn Dạng nói: “Cứ nói là cậu chuẩn bị đi ngủ.”

“Ngủ cái gì mà ngủ, biết đâu cô ấy muốn video call với tôi thì sao?” Lâm Việt Hành nói.

“Video call kiểu này không phải là chuyện của những người mới yêu nên làm, các cậu bây giờ đang trong giai đoạn yêu đương nồng nhiệt, vậy sau này sẽ thế nào?” Tôn Dạng nói: “Nghe tôi này, hãy nói cậu chuẩn bị đi ngủ, chúng ta là con trai thì phải kiềm chế một chút.”

???

Anh cũng không quá để ý đến lời của Tôn Dạng, thời gian đã muộn, cũng không gọi điện cho cô, trả lời một tin nhắn WeChat: 【Ở nhà Tôn Dạng, lát nữa chuẩn bị về. Chú dì về rồi à?】

Tôn Dạng thấy anh gửi xong, ngồi xuống nhàn nhạt nói: “Không nghe lời người già, thiệt thân đấy, kiềm chế một chút.”

Lâm Việt Hành cười, trêu chọc cậu ta, “Không còn cách nào khác, bạn gái là Quý Tri Duyên, không kiềm chế nổi.”

Anh lạnh lùng vẫy tay về phía cậu ta, “Đi đây. Gần đây đừng có tìm tôi nữa, thời gian đều dành cho bạn gái.”

Tôn Dạng không nói gì ném một cái gối ôm về phía anh, “Vốn dĩ thời gian của cậu đều dành cho cô ấy, đầu óc toàn là Quý Tri Duyên, chúc cậu sớm gả cho cô ấy!!”

Lâm Việt Hành nghe xong dừng bước, nghiêng đầu, khóe miệng khẽ nhếch lên, “Cảm ơn, tôi sẽ cố gắng.”

“Nhanh!! Cút!!”

Lâm Việt Hành lái xe về nhà, Quý Tri Duyên tắm xong, vừa ra ngoài trả lời tin nhắn của anh: 【Em vừa tắm xong, bố mẹ về nhà rồi, đồ anh mua họ rất thích, còn nói mời anh đến nhà ăn cơm.】

Lâm Việt Hành ngồi trên ghế sofa, từng chữ từng chữ chậm rãi trả lời: 【Ừm, thích là tốt rồi, ăn cơm xem thời gian của mọi người, anh ngày nào cũng được.】

Quý Tri Duyên lau tóc nằm trên giường: 【Vậy anh với tư cách là bạn trai của em đến nhà em ăn cơm có căng thẳng không?】

Lâm Việt Hành nhìn đoạn chữ này hai lần mới trả lời: 【Căng thẳng hay không cũng phải đi, bây giờ với sau này không khác gì nhau.】

Quý Tri Duyên suy nghĩ một chút rồi trả lời: 【Hay là trước tiên đừng nói cho họ biết chúng ta yêu nhau, anh lại ở ngay đối diện nhà em, anh với tư cách là bạn trai của em đến nhà em ăn cơm, bố mẹ em chắc chắn sẽ hỏi đông hỏi tây, hơn nữa còn thường xuyên gọi anh đến nhà, dù sao anh với bố mẹ em cũng coi như quen biết rồi, nếu hoàn toàn không quen biết, chưa từng gặp mặt, thì cũng không cần phải nghĩ nhiều như vậy, cho nên chúng ta cứ yêu đương trước được không? Đợi quan hệ của chúng ta tìm hiểu một thời gian, rồi hẵng nói?】


Lâm Việt Hành nhìn hộp thoại, nghĩ đến lời Tôn Dạng nói, đúng là không nên bám cô quá chặt, có lẽ họ vừa mới yêu đương đã nói thẳng cho bố mẹ cô biết anh là bạn trai của cô, có lẽ rất nhiều chuyện sẽ diễn ra rất nhanh, cô ấy hẳn là sẽ rất áp lực. Anh không muốn cô ấy có chút áp lực hay không thoải mái nào, mặc dù anh rất muốn công khai với cô, đường hoàng bước vào gia đình cô, nhưng quá nhanh rồi, phải từ từ.

Anh nhẹ nhàng ấn vào điện thoại, 【Ừm.】

Quý Tri Duyên thở phào nhẹ nhõm, 【Ngủ đi, muộn rồi.】

Cô suy nghĩ một chút lại gửi thêm một tin nhắn: 【Ngày mai anh mấy giờ dậy?】

Lâm Việt Hành: 【Em mấy giờ dậy?】

【8 giờ.】

【Vậy anh sẽ dậy lúc 8 giờ.】

Quý Tri Duyên khẽ cười một tiếng, 【Vậy ngày mai chúng ta cùng ăn sáng.】

【Ừm, đến nhà anh, anh nấu cho em ăn.】

Kết thúc cuộc trò chuyện, anh nằm trên ghế sofa, nhìn đèn trên trần nhà, một lúc lâu mới về phòng lấy đồ đi tắm.

Sáng hôm sau, Quý Tri Duyên vệ sinh cá nhân xong, chào bố mẹ một tiếng, ra khỏi cửa, đứng đối diện nhà anh, định trực tiếp nhập mật mã vào, nhưng suy nghĩ một chút, vẫn lịch sự gõ cửa.

Nhưng rất nhanh điện thoại có một tin nhắn WeChat, là Lâm Việt Hành gửi cho cô, 【Tự nhập mật mã vào.】

Cô liếm môi, nhập sáu chữ số mật mã.

Khóa cửa mở ra, cô từ từ đi vào, thấy anh đang ở trong bếp làm bữa sáng, anh cũng không nhìn cô.

Nhưng Quý Tri Duyên lại bị bóng dáng nấu ăn này mê hoặc, anh cao ráo, dáng người đẹp, khí chất xuất chúng, chỉ cần đứng đó một bóng lưng đã có thể nhanh chóng thu hút sự chú ý của người khác.

Cô từng bước về phía anh, rồi từ phía sau nhẹ nhàng ôm lấy anh.

Tay vòng qua eo anh, dựa vào lưng anh, tay Lâm Việt Hành nhanh chóng dừng lại, như thở dài bất đắc dĩ, “Sáng sớm đã chiếm tiện nghi của anh?”

Khuôn mặt cô cọ xát vào lưng anh, giọng điệu có chút ngọt ngào khác thường, “Em nhớ anh rồi.”

Editor: Kites
Nguồn: Bán Hạ

Bình Luận (0)
Comment