Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 105

Cha Tân Lãng gật đầu nói: "Được, cứ làm vậy đi."

“Vậy ông ra ngoài trước, tôi đi làm cơm trưa. Trong hai ngày này chúng ta đi xem một chút đồ gia dụng, sắp xếp lại mọi thứ trong nhà”

- --------------------------

Thượng Hải.

Sau khi Tân Lãng cúp điện thoại, hẳn nói với Tô Thi Hàm bên phía nhà mình không có ý kiến gì. Những lời dặn dò của cha, hẳn cũng nói với Tô Thi Hàm.

Tô Thi Hàm nói: "Tất nhiên là không có vấn đề. Vậy chúng ta tìm thời gian rảnh đi xem xe. Từ hôm nay tới ngày mùng sáu cũng chẳng còn mấy hôm nữa, những ngày gần đây hai chúng ta đều bận thi cuối kỳ, cho nên phải sắp xếp thời gian một chút”

Tân Lãng suy nghĩ một chút, nói: “Ngày mai thì em thi xong rồi, anh thì tối ngày 30 mới có buổi thi đầu, ngày 1 và ngày 2 đều có môn thi. Muốn đi xem xe chắc hắn cũng không thể nhanh được, xử lý thủ tục cũng căn thời gian. Vậy nên chúng ta phải đi xem xe thật sớm, ngày 30 chúng ta cùng nhau đi xem đi.”

“Được! Để em nói với Tiêu Tiêu một tiếng. Ngày 30 không phải là ngày cuối tuần, để em bảo cô ấy sắp xếp thời gian một chút”

Tô Thi Hàm nói xong lập tức gọi điện thoại cho. Lâm Tiêu.

Mặc dù ngày 30 không phải là cuối tuần, công việc của Lâm Tiêu phần lớn thời gian đều là đi công tác, bình thường ở công ty cũng không có nhiều việc. Cho nên không đi công tác thì xin nghĩ cũng khá dễ dàng. Huống hồ chuyện Tô Thi Hàm và Tân Lãng mua xe là một chuyện lớn, vì thế cô đồng ý rất nhanh. Nói sẽ xin nghỉ một ngày đi cùng bọn họ xem xe, chắc chắn sẽ giúp họ làm chuyện này ổn thỏa,

Chuyện đi xem xe đã quyết định, Tô Thi Hàm và Tần Lãng cũng đã nói xong, Tân Lãng vào bếp nấu cơm.

Bữa trưa hôm nay Tân Lãng tốn chút công phu.


Trong vòng một tiếng đồng hồ làm khoảng bốn món ăn. Tô Thỉ Hàm rửa tay xong nhìn đồ ăn bày trên bàn, không khỏi nói: “Trong nhà dì Vương có khách nên trưa nay không ăn cơm ở đây. Chỉ có hai người chúng ta thôi, sao anh làm cơm trưa thịnh soạn như thế?"

Tân Lãng mỉm cười, chỉ vào một món ăn và giới thiệu.

Món đầu tiên là móng heo hãm đậu nành.

“Món ăn này ngụ ý là: Đề nào cũng biết, tên lên bảng vàng”

Món thứ hai là thịt hầm nhồi cà chua.

“Món này ngụ ý là: thi cử như ý”

Món thứ ba là đậu bắp xào, ngụ ý vừa làm đã đoạt giải nhất.

Cuối cùng là món thịt bò xào mướp, ngụ ý khí thế, ngút trời

Mỗi một món đều mang điềm lành.

Tô Thi Hàm nghe vậy, vẻ mặt càng thêm nét dịu dàng. Cô và Tân Lãng đều là người trẻ tuổi, từ nhỏ đã được giáo dục theo hướng chủ nghĩa duy vật. Thế nhưng cũng có lúc, những thứ có phần phong kiến mê tín này cũng mang tới một loại mong đợi tốt đẹp.

Tần Lãng hy vọng cô có thể đạt được thành tích cao, phí tâm tư làm cho cô những món ăn này, vừa cẩn thận lại vừa quan tâm.

Tô Thi Hàm tràn đầy mong chờ đối với sinh hoạt rong tương lai cùng với Tân Lãng, rất hạnh phúc....

Hai người ăn cơm trưa xong, Tô Thi Hàm và Tân Lãng cùng nhau dỗ bọn nhỏ đi ngủ, đặt bọn chúng vào. giường nhỏ bên cạnh giường to trong phòng ngủ chính. Tô Thi Hàm lần lượt hôn lên má bọn chúng.

Bởi vì Tô Thi Hàm nộp bài thi sớm hơn người khác một giờ, sau khi về nhà lại vì chuyện mua xe mà chậm trễ một hồi. Nhưng ăn cơm trưa xong thì vẫn còn thừa khá nhiều thời gian, chiều nay thi lúc hai giờ, vì thế hiện tại có thể ngủ được một giấc.

Một ngày thi bốn môn, cường độ hơi cao nên Tần Lãng để Tô Thi Hàm nghỉ ngơi một lát

Tô Thi Hàm cũng không gắng gượng, gật đầu vào. phòng tắm thay quần áo ngủ. Vừa mới nằm xuống. giường thì bên cạnh đột nhiên lõm xuống một chút, Tần Lãng cũng theo cô năm xuống bên cạnh cô ngủ trưa.

Bình thường Tân Lãng rất ít ngủ trưa, kể cả những ngày phải thức đêm trông chừng bọn nhóc hắn cũng không ngủ trưa. Buồn ngủ thì chỉ ngồi trên sô pha nhầm mắt một lúc, tinh thăn và thể lực khỏe kinh người.

Cho nên đây vẫn là lần đầu tiên, hai người bọn họ nằm trên giường nghỉ ngơi vào ban ngày.

Tô Thi Hàm không nhịn được mà trợn tròn hai mắt, lúc nãy có hơi buồn ngủ nhưng bây giờ đã bay biến mất tiêu.

Lúc nãy cô nghĩ chỉ có một mình bản thân đi ngủ, cho nên nằm nghiêng người mặt hướng vẽ phía cũi của ba đứa nhỏ.


Tần Lãng nắm ở sau lưng cô, Tô Thi Hàm vốn dĩ đang hồi hộp. Mà lúc này Tân Lãng còn vươn tay tới, nhẹ nhàng nhấc đầu cô gối lên tay phải mình. Sau đó vòng cánh tay trái qua eo Tô Thi Hàm, ôm cả người cô vào trong lòng.

Tô Thi Hàm hoàn toàn ngây dại, cơ thể cứng đờ không dám cử động một chút nào.

Tân Lãng đã chuyển vào phòng ngủ chính được. vài ngày. Buổi tối hôm đầu tiên hai người ngủ chung với nhau vẫn có chút ngượng ngùng, nhưng đến ngày thứ hai, thứ ba thì Tân Lãng đã cất chăn đệm dưới đất đi, không về căn phòng ngủ kia nữa.

Mỗi ngày đến lúc đi ngủ, hai người đều ngầm hiểu với nhau. Ai cũng không nói tới chuyện này, cứ ôm mấy đứa nhỏ cùng nhau ngủ ở giường lớn trong phòng ngủ chính.

Thế nhưng ở giữa đều có các con ngăn cách.

Tình huống như ngày hôm nay quả thật là lần đầu tiên.

Mặt Tô Thi Hàm thẹn thùng đỏ bừng lên, ngược lại Tăn Lãng ở sau lưng cô thì rất thả lỏng.

Ngày hôm nay, bắt đầu từ buổi sáng Tân Lãng đã tặng cho cô một nụ hôn sâu, đưa mối quan hệ của hai người kéo gần trong nháy mắt. Bây giờ thì đột nhiên ôm cô, Tô Thi Hàm cảm thấy tầng giấy mỏng ngăn cách giữa bọn họ bỗng nhiên bị phá bỏ.

Nhưng cô không ghét cảm giác này, trong lòng. thậm chí còn có một chút kích động và chờ mong.

Cô và Tân Lãng không phải từ sớm đã là loại quan hệ này sao?

Tần Lãng cảm thấy Tô Thi Hàm đang ngượng ngùng, hẳn cúi đầu hôn vào bên mặt cô một cái, nói “Đừng nghĩ linh tỉnh, mau ngủ đi. Anh chỉ muốn em ngủ thoải mái một chút, không làm những chuyện khác”

Tô Thi Hàm buổi chiều còn phải đi thi, hẳn không muốn cô bị phân tâm.

Tô Thi Hàm nghe hẳn nói vậy, hai lỗ tai lập tức đỏ bừng.

Tuy nhiên cơ thể cũng đần đần buông lỏng, nhưng buông lỏng rồi thì phát hiện tư thế này hơi nóng bức. Tô Thi Hàm hơi động đậy cơ thể, kết quả cơ thể bỗng. nhiên cứng đờ.


“Tân.. Tân Lãng. Anh, anh cấn vào người em. Tiếng của cô nhỏ tới mức gần như không nghe thấy gì.

Thế nhưng Tân Lãng lại nghe được rất rõ, hẳn không hề thẹn thùng một chút nào, cười nói: "Thi Hàm! Đây là chuyện bình thường, em phải biết anh là thanh niên trai tráng, dương khí đồi dào."

Dương khí dồi dào....

“Được rồi, nhanh ngủ đi”

Tô Thi Hàm xấu hổ nhằm chặt hai mắt lại

Cô còn tưởng rằng tư thế này sẽ khiến mình khó ngủ, thế nhưng là ngược lại. Sau khi Tân Lãng nói xong câu đó thì chỉ một lát là cô đã ngủ mất.

Đúng là nghỉ ngơi trong ngực hắn thì sẽ có cảm giác an toàn hơn.

Ngủ một giấc đến một giờ bốn mươi, Tân lăng nhẹ nhàng nhéo má Tô Thi Hàm: "Thi Hàm! Nên dậy thôi”

Tô Thi Hàm đang say ngủ, mơ mơ màng màng bĩu môi, miệng nói mà mắt không mở: “Để em ngủ một lúc nữa”

Nghe giọng ngái ngủ của cô, Tân Lãng ngứa ngáy trong lòng.

Hắn cười khẽ một tiếng, nói: “Chiều nay em còn phải đi thi đấy”

Nghe được hai chữ đi thi, Tô Thi Hàm ngay lập tức tỉnh táo lại. Cô vừa ngủ một giấc quá thoải mái, quên mất là chiều nay có sư vụ quan trọng gì.

Bình Luận (0)
Comment