Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 109

Bảo vệ ở cổng trường cũng để ý đến bọn họ. Nhìn Tần Lãng đi tới, người bảo vệ liếc mắt nhìn ba đứa nhỏ, trên mặt lộ ra một nụ cười, hỏi: “Cậu đến tìm Tô Thi Hàm khoa thiết kế hoạt hình đúng không?”

Tân Lãng hơi bất ngờ, gật đầu nói: "Đúng vậy, sao anh biết?”

Người bảo vệ cười nói:“Nhân viên bảo vệ trong trường đều thuộc một công ty, giường trên trong ký túc xá của tôi là một bảo vệ trong trường cậu. Chuyện của cậu và Tô Thi Hàm bên trường tôi hẳn đã từng kể qua Tin tức lớn như thế, ký túc xá bảo vệ đều truyền khắp.”

"Cậu họ Tần đúng không? Bạn học Tần, cậu cũng thật là lợi hại. Có thế cua được hoa khôi giảng đường trăm năm khó gặp của Thượng Hải. Lại còn một lần sinh ra ba đứa. Trâu bò, thật sự quá trâu bò. Quá nhiên là trò giỏi hơn thầy”

“Hôm nay trường học đang thi, quản lý tương đối nghiêm ngặt. Nhưng nếu là cậu thì có thể vào, để tôi mở cửa cho cậu”

Bảo vệ nói xong lập tức mở cửa bên cạnh, Tân Lãng gật đầu với hắn một cái, đưa dì Vương và bọn nhỏ vào trong trường học.

Ở bên ngoài, mấy người thanh niên và thiếu nữ nhìn thấy cảnh này, lập tức đều ồn ào lên.

Một gã thanh niên lớn tiếng hỏi bảo vệ: “Chuyện gì vậy? Không phải nói là lúc kiểm tra không cho người bên ngoài trường đi vào sao? Làm sao hắn lại có thể đi vào? Cũng không kiểm tra thẻ học sinh!"

“Đúng thế! cũng là tới đón người dựa vào cái gì hắn có thể vào, mà chúng tôi chỉ có thể đứng bên ngoài đợi? Mở cửa mở cửa, tôi cũng muốn vào đón bạn gái!


Người bảo vệ cầm cây gậy trong tay, dùng sức gõ lên một cây cột inox bên cạnh, tiếng vang ăm ầm khiến đám người an tĩnh trở lại.

Hắn khôi phục vẻ nghiêm nghị trên mặt, cau mày nói: “Ồn ào cái gì mà ồn ào? Trong lúc kiểm tra không cho phép người bên ngoài vào trừ nhân viên của trường, đây là quy định của trường học. Các người không tuân thủ quy định, chính là muốn người đang thi bị phạt hay sao?"

Đám người bị nghẹn lại, nhưng vân có một gã nam sinh không phục nói: "Vậy người kia vì sao lại được đi vào?”

Người bảo vệ liếc mắt nhìn bóng lưng của Tần Lãng, nói: "Hắn không giống các người, hắn là người nhà của sinh viên”

“Chúng tôi không phải là người tới đón sao? Hắn là người nhà, vậy chúng tôi cũng là người nhà! Chẳng lẽ, hẳn đã có giấy hôn thú sao?”

“Đúng thế! Anh cũng không yêu cầu hẳn đưa giấy hôn thú ra! Anh rõ ràng chính là đối đãi khác biệt”

Người bảo vệ lườm họ một cái, nói: "Người ta đẩy ba đứa nhỏ tới, các người không phải cũng nhìn thấy sao? Đều đã có ba đứa nhỏ, còn phải xem chứng nhận hôn thú nữa ư!”"

Đám người không có cách nào phản bác lại, rõ ràng nguyện vọng tiến vào trường đã rơi vào khoảng không, có người nhịn không được cảm thấy vô cùng ghen tị.


Bỏ đi! Có cái gì mà đặc biệt chứ! Có con thì ghê gớm lắm sao? Kết hôn là ghê gớm lắm sao? Ai mà không yêu đương kết hôn cơ chứ!”

“Ở đại học mà đã kết hôn, vậy mà còn nhận được sự ưu ái, đúng là hết nói nổi!"

Nhóm người ghen tị không phục tiếp tục nói.

............

Lúc này nhóm người Tân Lãng cùng dì Vương cũng không đi quá xa. Dì Vương là lần đầu tiên đến đại học Thượng Hải, bà vừa đi vừa quan sát cho nên bước chân cũng không nhanh. Lời nói của những người ở bên ngoài, vừa vặn đều rơi vào trong tai bọn họ.

Dì Vương cười nói: “Mấy đứa nhỏ này, đúng là quá ghen tị. Bọn họ rõ ràng là ghen ghét người ta có thể đi vào. Cậu Tần! Cậu đúng là lợi hại, cả mấy người bảo vệ đều quen bi biết. Nếu không phải là đến đây cùng cậu, có lẽ tôi cũng đã không vào được”

Tần Lãng mỉm cười, cũng không nói gì. Trong lòng đang suy nghĩ việc mấy người bảo vệ nói mình là người nhà của Tô Thi Hàm.

Người nhà.


Ừm! Điều này đúng là không tệ, khiến trong lòng người luôn vui vẻ.

Hai ngày thi này, Tô Thi Hàm đều viết lại số phòng thi lên ghi chú. Để cho tiện, ở trong nhà còn ghi chú lại một phần. Tân Lãng đương nhiên biết, Tô Thi Hàm hiện tại đang ở tòa nhà nào. Cho nên hắn trực tiếp mang theo dì Vương cùng bọn nhỏ đi tới dưới lầu đợ cô.

Lúc trước không có cùng cô nói qua chuyện tới đón, đây là môn thi cuối cùng. Vì vậy Tân Lãng muốn cho cô một niềm vui lớn.

Lúc này, Tô Thi Hàm còn đang ở trước máy vi tính thao tác cùng chinh sửa, bài thi viết đối với cô mà nói đều rất đơn giản. Giải bài là việc học bá mạnh nhất, cho nên bài thi lúc trước cô cũng chỉ mất hơn một giờ là đã nộp bài. Nhưng hôm nay là môn thi thực hành, hiện tại đề bài là vẽ một bộ phim hoạt hình, việc này chính là cần thời gian nhiều hơn. Khi thời gian kết thúc bài thi còn hơn hai mươi phút, cô đã vẽ xong. Hiện tại chỉ là chỉnh sửa lại một vài chỉ tiết.

Trên màn ảnh máy vi tính, đang phát một bộ phim hoạt hình 30 giây. Mặc dù chỉ ngần ngún có 30 giây, thế nhưng để làm được thì rất khó. Đề thi hôm nay có tên là du thuyền thiếu nữ trong ao seri. Tổng thế có rất nhiều chỉ tiết, hơn nữa muốn làm phim hoạt hình sống động thì những chỉ tiết như sóng nước cùng gió đều phải xem xét tỉ mi.

- Tô Thi Hàm làm rất tỉ mi. Trong hồ nước phủ kín lá sen, mấy đóa hoa sen màu hồng sinh động giống như thật. Một chiếc thuyền gỗ nhỏ trong ao sen nhẹ nhàng đi xuyên qua, ở trên thuyền có một vị thiếu nữ mặc một bộ đồ màu xanh lục. Thiếu nữ có mái tóc dài xõa xuống sau lưng, phía trên chải hai cái búi tóc nhỏ, văng trán nhô cao nhẹ nhàng lắc lư theo cơn gió.

Tấm hình ngắn ngủi chỉ trong mấy giây, có thể thấy cơn gió nhẹ nhàng lay động sợi tóc, còn có trên mặt nước thì sóng nước lấp loáng. Kỳ thực những hiệu ứng này đều là do nhiều tấm hình gộp lại, mỗi tấm hình đều có rất nhiều chỉ tiết căn chinh sửa, nhờ vậy khi xuất ra ảnh động mới có thể đạt hiệu quả cao.

Phim hoạt hình này của Tô Thi Hàm, người xem bình thường đều có thể thấy được sự tỉnh tế. Ngày cả sợi tóc cũng được chăm chút cẩn thận từ chân tơ đến kẽ tóc.

Sau khi làm xong cùng một hồi tinh chỉnh, Tô Thi Hàm quan sát lại một lần từ đầu đến đuôi phim hoạt hình. Sau khi xác định không có vấn đề, mới tiến hành sao lưu lại một lăn nữa bài thi. Lúc này thời gian thi cũng đã kết thúc, tiếng chuông vừa vặn cũng vang lên.

Bạn học chung quanh đều thở dài một hơi, ngón tay nhanh chóng điều khiển con chuột lưu lại bài thi Rất rõ ràng, bài thí của bọn họ còn không đạt đến hiệu quả mà họ mong muốn.


Thế nhưng lúc này Tô Thi Hàm đã nộp lên video, đang tiến hành tắt máy tính.

Đúng lúc này thầy cô gác thi mới yêu cầu nộp bài, nếu không thành tích sẽ không được công nhận, do đó mọi người nhanh chóng nộp bài

Nộp bài thi xong, mọi người cuối cùng cũng có thể trò chuyện với nhau.

Lương Tiểu Khiết lộ ra vẻ bất lực, hơn nửa người gác lên thân của Lưu Hi, cô quay người về phía bên cạnh Lưu Hi chính là Tô Thi Hàm và Lâm Tĩnh nói: "Quá khó rồi! Khoa thiết kế đúng là ác mộng mài!”

Lâm Tĩnh cũng không tốt hơn là bao, cô đưa tay xoa xoa mồ hôi trên trán, nói: “Đề thi năm nay quả thật rất khó! Hiệu ứng quá nhiều, vẽ hoa sen đều khiến mình muốn điên luôn, vậy mà còn phải chú ý đến hiệu ứng sóng nước lắc lư. Mình có cảm giác lúc chỉnh sửa lại gợn nước vẫn còn gặp vấn đề, dường như gợn nước vẫn còn quá cứng..."

Lưu Hi là người ít nói nhất, bây giờ cũng không nhịn được tham dự cái đề tài này: "Còn nước của mình thì quả thật giống xi măng hơn... còn có tóc của nhân vật, nhìn giống như tranh ở thập niên 90. Hy vọng thầy cô sẽ giơ cao đánh khẽ, cho mình 60 điểm cũng được.”

Lương Tiểu Khiết nghe xong thành tích của mọi người, vẻ mặt cô lập tức như biến thành trái khổ qua.

Cô định đứng lên định khởi động cơ thể một chút, thế nhưng khi mới cử động một cái, cái cổ của cô lập tức đau khiến cô không khỏi gào lên.

“Ái, đau đau đau! Cổ của mình bị trẹo rồi”

Lưu Hi ở bên cạnh lập tức nói: “Mọi người nên hoạt động một chút, tập trung làm việc mất 3 tiếng đồng hồ, coi chừng treo cổ”

Bình Luận (0)
Comment