Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 12

Vị chủ nhiệm khoa nói: “Anh Tần, có phải anh lo lắng bữa ăn trong trung tâm chúng tôi nấu không tốt? Việc này Anh Tần có thể yên tâm, tất cả bữa ăn trong trung tâm chúng tôi đều do một đội ngũ chuyên gia dinh dưỡng phụ trách, không chỉ có ngon miệng mà còn rất tốt cho cơ thể, rất thích hợp cho người mẹ phục hồi cơ thể và bổ sung dinh dưỡng.”

Tần Lãng nói: “Tôi không có ý kiến gì về bữa ăn, chỉ là tôi muốn nấu cơm cho mẹ tụi nhóc thôi, không cần mọi người bận tâm đâu.”

Chủ nhiệm khoa vẫn còn có chút do dự, cười nói: “Anh Tần, chuyện này thật sự làm khó tôi, nếu không anh đợi một tý để tôi gọi giám đốc qua...”

Dù sao thì bữa ăn của trung tâm chăm sóc rất quan trọng, nếu để cho khách hàng tự nấu thì họ cũng rất lo lắng, món ăn của khách hàng nấu ra nếu không đủ chất dinh dưỡng, bị truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của trung tâm.

“Nhanh gọi đi, tôi sẽ làm một bữa ăn cho các người xem.” Tần Lãng có thể hiểu được sự lo lắng của cô, nói xong hắn lập danh sách nguyên liệu giao cho chủ nhiệm khoa, bản thân thì đi vào phòng bếp để chuẩn bị.

Chủ nhiệm khoa điều dưỡng lần đầu tiên gặp phải chuyện như vậy, họ lại là khách VIP, cô không dám nói thêm nữa, ra lệnh cho cô y tá đi đến nhà bếp lấy nguyên liệu mà Tần Lãng cần, bản thân mình thì nhanh đi gọi giám đốc.

Nữ giám đốc vừa bước vào cửa liền nhìn thấy Tần Lãng cầm dao một cách điêu luyện đang chế biến món ăn, hắn cúi đầu bộ dạng chuyên chú thao tác, không thua gì vị đầu bếp chuyên nghiệp Michelin. Dù là món mặn hay món chay, đều được hắn xử lý một cách gọn gàng ngay ngắn.

Nữ giám đốc ngạc nhiên, nói nhỏ vói chủ nhiệm khoa điều dưỡng: “Kỹ thuật của anh Tần không phải tầm thường, không chừng là đầu bếp chuyên nghiệp, cũng không biết bữa ăn này sẽ như thế nào, cô mời một chuyên gia dinh dưỡng qua đây nhìn xem một chút đi.”

Không tới bốn mươi phút, bữa ăn của Tần Lãng đã chuẩn bị xong.

Một chén canh cá chép.


Hai ngày nai Tô Thi Hàm đều cho con bú sữa mẹ, nhưng ba nhóc tì sức ăn nhiều hơn, cho nên bữa ăn nhất định phải bổ sung các nguyên liệu giúp tiết sữa.

Món chính là cơm gạo lức tốt cho sức khỏe, món phụ gồm có đậu phụ hầm tôm, thịt bò shacha, hạt thông xào bắp còn có một ít cải ngọt.

Các món thịt và rau phối hợp, dinh dưỡng đều cân đối.

Còn chưa nếm thử mà mùi thơm của thức ăn đã tràn ra khắp phòng khách.

Nữ giám đốc trong lòng đã đoán được kết quả, nhưng vẫn tươi cười nói: “Bữa cơm của anh Tần nhìn rất chuyên nghiệp, nhưng mong anh thông cảm một chút, để cho chuyên gia dinh dưỡng của chúng tôi kiểm nghiệm hương vị món ăn, điều này anh không ngại chứ?”

Tần Lãng gật đầu, đưa tay ra làm tư thế cứ tùy ý.

Chuyên gia dinh dưỡng của trung tâm bước tới, cẩn thẩn dùng đũa gắp một ít thức ăn nếm thử.

Sau khi nếm thử, trong mắt cô tràn đầy kinh ngạc, liên tục gật đầu nói: “Mùi vị ngon tuyệt! Đặc biệt là món thịt bò shacha này, trong thời gian ngắn mà có thể ninh nhừ, vào miệng liền tan ra, thật không thể tin được.”

"Anh Tần, anh đúng là chuyên gia!"

Nữ giám đốc nghe bình luận này, lập tức nói xin lỗi: “Anh Tần, thật xin lỗi, chúng tôi đúng là có mắt mà không thấy Thái Sơn, bữa cơm của anh chuẩn bị quả thật so với chúng tôi càng ngon miệng hơn, về sau bữa cơm anh có thể tự do an bài, chúng tôi hằng ngày sẽ cung cấp cho anh một mẻ nguyên liệu để nấu ăn mà anh cần.”

Tần Lãng hài lòng gật đầu, mang theo bữa cơm cho Tô Thi Hàm.

Tô Thi Hàm vẻ mặt lúc này đầy tự hào, mấy ngày nay khẩu vị của cô đều bị Tần Lãng làm cho kén ăn, để cho cô ăn bữa ăn do người khác nấu tất nhiên sẽ không bằng Tần Lãng.

Vị Chuyên gia dinh dưỡng vẫn chưa hết cao hứng, hai mắt sáng ngời nhìn Tần Lãng nói: "Tay nghề của anh Tần thật sự rất tuyệt. Không biết anh Tần có nguyện ý gia nhập đội của chúng tôi không? Có anh hướng dẫn và chỉ đạo, tôi tin tưởng bữa ăn của trung tâm chúng tôi chắc chắn có thể làm tốt hơn!”

Tần Lãng đang nhìn Tô Thi Hàm ăn, nghe vậy liền quay đầu lại nói: “Không được, tôi chỉ làm cơm cho mẹ tụi nhóc thôi.”

Hắn hoàn toàn cự tuyệt.

Nữ giám đốc nhanh chóng khiển trách vị chuyên gia dinh dưỡng, liền nói: “Cô hồ đồ rồi phải không? Anh Tần là khách hàng VIP, anh ấy yêu thương vợ con nên mới làm bữa ăn, sao có thể làm cơm cho người khác được chứ!”

Vị chuyên gia dinh dưỡng gật đầu lia lịa, nói: “Thực xin lỗi anh Tần, là tôi quá đường đột.”


Nhóm người nhanh chóng rời khỏi gian phòng, không làm gián đoạn bữa ăn của Tô Thi Hàm nữa. Vị nữ giám đốc cho người tặng một bộ chương trình học yoga cho Tô Thi Hàm, xem như là đền bù vì đã làm phiền cả buổi sáng.

Sau bữa ăn trưa, Tô Thi Hàm nhanh chóng chợp mắt, kể từ sau khi nuôi con bằng sữa mẹ, ban đêm cô thường xuyên phải thức dậy nhiều lần, ban ngày rất dễ mệt mỏi.

Hiện tại mấy nhóc con đều được nhân viên điều dưỡng chuyên nghiệp chăm sóc, Tần Lãng có rất nhiều thời gian rảnh rỗi.

Lúc này hắn ngồi trong phòng làm việc, cố gắng hoàn thành công đoạn cuối cùng điêu khắc hạch đào. Mấy ngày nay ở bệnh viện thời điểm nhàn rỗi liền lấy ra điêu khắc một chút, trải qua mấy ngày cố gắng, hiện tại hai món đồ chơi văn hóa hạch đào cơ bản đã hoàn thành.

Hôm nay, hắn mất nửa giờ để ngồi nghiên cứu và kiểm tra, cuối cùng cũng hoàn tất. Tần Lãng đem hai món này đặt trong một chiếc hộp nhỏ, đợi Tô Thi Hàm tỉnh lại sẽ lấy ra cho cô xem.

Trung tâm chăm sóc mẹ và bé đều chuẩn bị đầy đủ, tuy nhiên cha mẹ vẫn cần chuẩn bị những thứ cần thiết hàng ngày như tã lót mà em bé thường dùng, Tần Lãng tranh thủ lúc này đi đến một khu mua sắm gần đó.

Hiếm khi một chàng trai trẻ tuổi đến cửa hàng mẹ và bé một mình, đặc biệt lại còn là một chàng đẹp trai soái ca.

Tần Lãng vừa vào cửa, nữ nhân viên trẻ tuổi liền thấp giọng thảo luận.

"Wow... anh chàng đẹp trai này ở đâu ra vậy!"

"Anh chàng đẹp trai đến cửa hàng mẹ và bé chắc là mua thứ gì đó cho em bé của anh ta. Chậc chậc chậc, thật tiếc khi anh chàng đẹp trai như vậy mà đã có em bé rồi."

“Khách hàng đến không chào hỏi khách, các người không muốn làm nữa, đúng không?” Quản lý cửa hàng khiển trách, sau đó mỉm cười đi về phía Tần Lãng.


Cô nhân viên trẻ tuổi phía sau nghịch ngợm nói: "Quản lý, anh chàng này đẹp trai như vậy, dù có sinh con cũng chỉ có một đứa bé... tiềm năng khách hàng này không lớn.”

Quản lý cửa hàng mặc kệ bọn họ, cười nói với Tần Lãng: "Xin chào, tôi có thể giúp gì cho anh?"

Đứng ở trước kệ tã, Tần Lãng nhìn dãy nhãn hiệu rực rỡ chói mắt, trong lòng liền không biết nên chọn cái nào cho tốt.

"Tôi muốn mua tã cho bé, trẻ sơ sinh mới được tám ngày tuổi thôi. Chúng cần có độ thoáng khí tốt, chất liệu thân thiện với da và thấm hút nước tốt. Cô có thể giới thiệu vài loại tã cho tôi không".

"Tã trong cửa hàng của chúng tôi đều là thương hiệu lớn, chất lượng rất tốt. Về độ thoáng khí và chất liệu thân thiện với da, dĩ nhiên Hoa Vương là tốt nhất, Mama Bảo Bối cũng không tệ, đây đều là hai loại các bà mẹ lựa chọn nhiều nhất.”

Tần Lãng chọn mấy nhãn hiệu cô giới thiệu và xem kỹ so sánh các thành phần.

Quản lý cửa hàng nhìn anh do dự, cho rằng giá của mấy nhãn hàng đề xuất hơi cao, hơn nữa giá bỉm tốt cũng không rẻ nên cô nói tiếp: "Thưa anh, trong cửa hàng còn có các sản phẩm khác giá rẻ hơn một chút... "

“Lấy cái này đi, tôi thấy loại này vừa mỏng lại hút nước tốt.” Tần Lãng chọn lấy loại tả đắt tiền nhất cho các tiểu bảo.

Quản lý cửa hàng ngây ra một lúc, lập tức nở nụ cười: "Được rồi, anh lấy một bao phải không?"

"Không, tôi muốn lấy hai mươi túi."

Bình Luận (0)
Comment