Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 218

Tiểu Ngô Phụ trách chuyển phát nhanh, bà Tân thông báo với mọi người trong nhóm rằng đồ ăn đã tới, và sẽ dùng xe máy điện giao đồ cho ai đặt giao tới nhà.

Tân Lãng ở bên cạnh, vừa uống nước vừa bàn chuyện làm ăn với Lương Quảng Lai.

Giữa chừng Tô Thi Hàm đi xuống, đưa hợp đồng đã in lúc sáng cho Tần Lãng.

Lương Quảng Lai nói chuyện với Tô Thi Hàm được một lúc, sau đó nhìn qua hợp đồng và mọi thứ đều không có vấn đề. Hơn nữa đều là người quen, cho nên một lăn thanh toán hết hai chục triệu là không thành vấn đề.

Chỉ có yêu cầu duy nhất là Tần Lãng phải hoàn thành sản phẩm trước 12 âm lịch.

Do đây là quả sinh nhật ông sẽ tặng cho cha của ông.

Ngày 19 tháng 12 âm lịch là sinh nhật lần thứ 70 của cha ông.

Để làm ra được một thành phẩm đòi hỏi quá trình và sự tỉ mỉ đến từng chỉ tiết, đưa ra một bản thảo hoàn chỉnh đã mất rất nhiều thời gian, chưa tính tới lúc điêu khắc sẽ còn tốn thời gian hơn nữa.

Hôm nay đã là mùng 8 tháng 6 âm lịch, nửa năm nữa là đến sinh nhật ba anh ta rồi.

Thời gian đúng là rất gấp.

Ông cũng đang rất sốt ruột, rất mong có thể giải quyết xong hợp đồng. Tiếp đó chốt cho xong bản thiết kế để Tân Lãng nhanh chóng bắt tay vào làm.

Tân Lãng xua tay nói: “Vẽ chuyện thanh toán cứ dựa như trước đó, đối với ông cũng tốt mà tôi cũng thấy vậy là ổn, ông cứ yên tâm."

Đây là lần đầu hẳn nhận đơn hàng lớn tới vậy, cho. nên không căn vội lấy tiền. Hắn muốn thông qua đơn hàng lớn này để củng cố danh tiếng của bản thân.

Để bản thân chính thức bước vào ngành nghề điêu khắc, cũng như tìm cho mình một chỗ đứng trong ngành.

Sau này kiếm tiền nuôi gia đình cũng dễ dàng hơn.

Bởi vì không phải khách hàng nào cũng sẵn sàng trả trước 20 triệu như vậy, cho nên hẳn mới đưa ra các điều kiện thanh toán. Như vậy thì khách tới mua sẽ cảm thấy thoải mái hơn.

Lương Quảng Lai bất ngờ, ông không nghĩ tới Tân Lãng lại thẳng thản như vậy.


Tân Lãng hoàn toàn khác với những gì Lương Quảng Lai đã tưởng tượng, theo ông ấy Tân Lãng không phải là một thương nhân chỉ biết trục lợi, mà rõ ràng là một đại sư trong ngành điêu khắc!

Bởi vì đối với cương vị là một người bán mà nói, tốt hơn hết là có thể thanh toán hết tiền trong một lần.

Cũng giống như mấy công ty trang trí nội thất, còn chưa thi công mới chỉ là ký hợp đồng thôi là bạn đã phải đặt cọc trước 90%. Chưa nói đến nếu dùng đồ nội thất đặc biệt, họ còn muốn bạn phải thanh toán 100% thì mới đồng ý làm.

Điều đó quả thật không công bằng với người mua cho lắm, bởi vì sau khi mua thì người mua sẽ phát sinh yêu cầu trong quá trình sử dụng. Thế nhưng đã không thể thay đối, bởi vì tiền đã giao cho người ta rồi.

Bạn của ông ấy từng bị gạt như vậy. Bạn ông cứ. nghĩ đó là một đạo diễn nổi tiếng, cho nên đã thanh. toán hết 100% tiền để ông ta quay một bộ phim điện ảnh chiếu trên mạng. Kết quả cuối cùng, phim điện ảnh đúng là có, thế nhưng là quay cái gì?? Cái tên đạo diễn này tùy tiện thuê hai người mặc quần áo xanh rồi lên núi quay một đoạn. Cứ như vậy mà xem như nó là một bộ phim điện ảnh.

Đến cuối cùng nộp đơn kiện cũng vô ích. Bởi vì bạn ông là mua phim, đối phương đúng là đã làm ra bộ. phim. Thế nhưng bộ phim này chẳng kiếm ra được một xu nào...

Trước đây ông ấy đã đề nghị những điều khoản mà đều có lợi cho cả hai bên, cũng hy vọng sản phẩm. cuối cùng có thể khiến ông hài lòng.

Bởi vì có một số người ỷ mình có chút danh tiếng, nên muốn dùng nó để trục lợi mà không coi trọng danh tiếng của mình. Họ tiếp nhận đơn hàng, nhưng sẽ không tự mình ra tay làm mà đưa xuống cho học viên. Hiển nhiên chất lượng làm ra sẽ không được hoàn hảo, đây chính là hiện thực của việc Treo đầu dê, bán thịt chó.

Vì vậy, khi nhìn thấy Tân Lãng từ chối đề nghị trả trước toàn bộ số tiền của mình và vẫn giữ phương án thanh toán mà mình đề xuất trước đó, ấn tượng về Tàn Lãng trong lòng của ông lại tốt hơn một bậc.

Lần này mình không tìm lăm người mà!

Thời điểm ký hợp đồng, Tân Lãng đảm bảo hoàn thành tác phẩm vào ngày 20 tháng 12 tức ngày 17 tháng 11 âm lịch.

Hắn tính trước sẽ hoàn thành trong ba tháng tới, nhưng thỏa thuận lại nhiều hơn vài ngày để thoải mái hơn.

Nếu trong thời gian làm xảy ra chuyện gì đột xuất, còn có thể kịp thời ứng phó.

Phương thức thanh toán cũng ghi đầy đủ trong hợp đồng. Vì vậy sau khi ký kết xong, Lương Quảng Lai dựa theo hợp đồng, đặt cọc trước 2 triệu tệ cho Tân Lãng, chờ đợi bản thảo thiết kế.

Phần nguyên liệu gỗ đang chờ bên phía Tân Lãng thông báo. Bởi vì điêu khắc gỗ căn phải biết hình dáng. kích thước cụ thể mới có thể mua được khối gỗ phù hợp để làm.

Đối với vật liệu gỗ, Tân Lãng đề nghị dùng gỗ Lim. Đây là một trong những loại gỗ tốt nhất để làm.


Ký hợp đồng xong, Lương Quảng Lai rời đi, bà Tân cũng đã trở về, cả nhà đều rất vui vẻ. Bữa trưa hôm nay chuẩn bị mở một bữa tiệc nhỏ để chúc mừng, Tô Thi Hàm bảo mình muốn xuống bếp làm.

Bởi vì hôm nay bà Tần bận việc ở cửa hàng chuyển phát nhanh, còn tay của ông Tân lại bị thương không thể nấu ăn. Tăn Lãng vừa nhận đơn hàng lớn phải bắt đầu vào thiết kế bản thảo, rồi mua mấy dụng cụ đặc biệt để khắc gỗ, kế đó còn phải chọn gỗ.

Ai cũng bận việc riêng của mình nên cô xung phong xuống bếp, trổ tài nấu nướng mời mọi người

Vừa đúng lúc mấy ngày trước khi ở nhà, mẹ cô. bảo cô học tập tay nghề nấu ăn của Tân Lãng. Cô tự. nhận là mình đã học được mấy phần, có thể trổ tài thử một chút.

Gòn có thể tranh thủ thể hiện một phen trước mặt. cha mẹ chồng nữa.

Tân Lãng nhìn quyết tâm muốn thể hiện của vợ mình, hẳn mim cười rồi giao nhiệm vụ nấu ăn lại cho vợ.

“Vậy để em tranh thủ lúc mấy đứa nhỏ còn đang ngủ, đi mua đồ ăn”

“Được, để anh lấy xe đưa em đi.”

"Không cần đâu, siêu thị nằm ở găn đây thôi. Em đi bộ một cái là tới rồi, anh cứ về phòng nhanh chóng. nghĩ bản thiết kế đi. Đây là đơn hàng đầu tiên của. chúng ta, nếu làm tốt thì danh tiếng của anh cũng trở. nên nổi tiếng, về sau chúng ta cũng không cần phải lo về khoản chỉ tiêu của gia đình nữa” Tô Thi Hàm phấn khích nói.

"Rồi, nghe hết theo lời của bà xã, em đi ra ngoài nhớ cẩn thận."

"Em biết rồi mà, Tân Lãng anh cứ coi em như một đứa con nít vậy. Dì và Chú nghe được thì lại chê cười em” Tô Thi Hàm ngại ngùng nói.

Tần Lãng mỉm cười, cưng chiều nói: "Được! Em chính là cô bé lớn nhà chúng ta”

"Anh này! Thôi em đi đây!" Tô Thi Hàm đỏ mặt, chạy ra ngoài.

Ông bà Tân bị nhét cho một bát cơm chó, bà Tân cười ha hả nói: "Thi Hàm thật là đáng yêu."

Nhìn thấy mối quan hệ hòa thuận giữa con trai và con dâu như thế, ông Tần nở nụ cười mãn nguyện.


Tần Lãng đi lên lầu, đầu tiên là nhìn mấy bé cưng đang say giấc nồng. Hôn mỗi đứa một cái, còn nói cho mấy đứa nhỏ biết, ba ba của mấy đứa mới nhận một đơn hàng lớn. Sau này mấy đứa sẽ là những hoàng tử công chúa nhỏ của baba.

Nói xong với mấy bé cưng, Tần Lãng bước thẳng về phía bức bình phong, ở đằng sau chính là phòng đọc sách.

Mở máy tính xách tay của mình ra, hắn bắt đầu tìm kiếm tư liệu vẽ Tam Anh Chiến Lữ Bố trên Internet để tìm cảm hứng.

"Từ nhỏ hẳn đã thích coi Tam Quốc Diễn Nghĩa cho nên có ấn tượng rất sâu về cốt truyện, đặc biệt là cuộc chiến giữa Tam Anh và Lữ Bố.

Bối cảnh diễn ra chính là Lúc Tào Tháo liên hợp. mười tám lộ chư hầu thảo phạt Đổng Trác. Sau khi thượng tướng quân Lữ Bố liên tiếp đánh bại chúng. tướng. Ba anh em Lưu Bị, Quan Vũ, Trương Phi ở Hổ Lao Quan cùng Lữ Bố đại chiến.

“Tam anh" chỉ Lưu Bị, Quan Vũ, Trương Phi.

Để có thể chạm khắc ra một tác phẩm hoàn chỉnh, không chỉ phải khắc họa ra hình tượng nhân vật, mà còn phải khắc ra linh hồn của nhân vật. Cho nên phải tìm hiểu thật kỹ về mọi thứ của cả bốn nhân vật này, ví dụ như là chiều cao, cân nặng, tính cách, và diện mạo vân vân.

Chỉ có như vậy mới có thể tạo ra một tác phẩm mang đúng phong cách, sống động như thật. Trở thành một tác phẩm điêu khắc gỗ có giá trị lưu truyền.

Lúc Tô Thi Hàm trở về, bà Tân thấy cô xách hai túi đồ ăn trông rất nặng. Bà mỉm cười tiến lên giúp cô, nhưng Tô Thi Hàm chỉ đưa cho bà một túi, sau đó nói: "Dì! Dì cứ để con"

Bà Tân bất đắc dĩ cười, nếu là những cô gái cùng tuổi Tô Thi Hàm có lẽ đã không thể hai tay xách hai túi lớn như vậy được. Thế nhưng con dâu nhà bà thì lại rất khỏe nha.

Đúng là làm mẹ rồi thì có khác.

Bởi vì cân nặng của em bé sẽ không ngừng tăng lên theo từng ngày, đặc biệt là mấy bé trai. Tính sơ thì bây giờ Huyên Huyên cũng đã được 7 - 8 kg rồi

Hai người cầm hết đồ đi lên phòng bếp ở trên lầu, bà Tân dặn Tô Thi Hàm chỉ căn làm ba món là được. rồi, không nhất thiết phải làm quá nhiều.

Vì nếu làm nhiều thì sẽ rất một.

Mà bà thì lại không muốn con dâu mình quá mệt

"Di, Dì cứ xuống trước đi ạ. Ở đây giao cho con, con có thế làm được” Tô Thi Hàm nhìn phòng bếp, vẻ mặt háo hức muốn thể hiện.

"Được rồi.”

Bà Tân đi xuống lầu. Ở trên này, trước tiên Tô Thi Hàm rửa tay rồi lấy từng món đồ ăn từ trong bọc ra, sau đó chạy lên lầu để xem mấy đứa nhỏ.


Lúc này tụi nhỏ đã tỉnh, Tân Lãng để chúng nằm chơi bên cạnh mình. Hắn ở một bên xem tư liệu, lâu lâu lại quay sang nói chuyện với mấy bé cưng.

Tuy mấy bé cưng tuổi còn nhỏ nói còn chưa được, nhưng mà thật sự là một đám nhiều chuyện.

Suốt ngày cứ y nha nhàrồi lại cứ ê ê a a lẩm bẩm.

"Ô, ô xem ai tới nè? Là mama đó nha” Tân Lãng thấy Tô Thi Hàm đi vào, quay sang cười nói cùng với các bé cưng.

Mắt của bọn nhỏ nhìn tới hướng cửa phòng, quả nhiên là nhìn thấy là Tô Thi Hàm, thế là vui vẻ kêu "a a a a" càng dữ dội.

Tô Thi Hàm mỉm cười, hai tay cô giấu ở sau lưng rồi đi qua.

"Thi Hàm! Trong tay em căm cái gì vậy?"

“Anh đoán xem.”

Tân Lãng đứng dậy, hai tay ôm chặt Tô Thi Hàm. Tiếp đó một tay mò ra sau lưng cầm lấy đồ vật, hắn nói:" Giấy? Còn có bút?”

Tô Thi Hàm nở nụ cười, lấy ra là một cuộn giấy và một hộp bút đưa cho Tần Lãng, nói: “Anh muốn thiết kế bản thảo nên em mua cho anh loại giấy chuyên dụng dùng trong thiết kế, toàn bộ đều là kích cỡ 781mm x 1086mm còn có một hộp bút chì, đủ các loại bút vẽ.”

Tô Thi Hàm từng học vẽ tranh cho nên biết nên mua loại giấy nào để dùng trong thiết kế. Nếu là người khác có lẽ chỉ có thể mua được giấy A4, bởi vì giấy A4 quá nhỏ nên không phù hợp để thiết kế.

Loại giấy dùng trong thiết kế đồ họa thường có kích thước rất lớn để thuận tiện cho việc thể hiện các bản vẽ thiết kế.

Tân Lãng thưởng cho sự ân cần của vợ mình bằng một nụ hôn, mà một khi hai người đã hòa vào nhau thì một nụ hôn là không cách nào dứt ra được.

Mãi không được cha mẹ chú ý cả ba bé cưng đều Oa lên một tiếng khóc.

Tiếng khóc vang lên giống như là đang kể lễ: Người ta đã muốn ôm mà mẹ còn không chịu ôm người ta, còn bắt người ta ăn thức ăn chó của hai người hu hu hu.

Nghe được tiếng con khóc, Tô Thi Hàm ngại ngùng đẩy Tần Lãng ra rồi chạy qua ôm các bé cưng.

Tân Lãng nhớ tới lần đó khi mình thưởng thức qua mấy món ăn của Tô Thi Hàm làm, lần đó cô ấy làm còn có sự trợ giúp của đì Vương. Ngồi nhìn tư liệu một lúc, hẳn bế mấy đứa nhỏ xuống tầng dưới. Đặt chúng lên nệm trong khu vui chơi, sau đó cũng đem xe đẩy trẻ em xuống.

Việc bế em bé đúng là việc rất tốn thể lực, nhất là cách theo xe đẩy trẻ em xuống dưới lầu.

Có một em bé thì còn tốt, còn hẳn phải mang theo 3 em bé cùng với ba chiếc xe đẩy trẻ em. Đây đúng là lúc kiểm tra lực tay của người cha như hẳn.

Bình Luận (0)
Comment