Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 237

Khi tầm cho thỏ cần phải chú ý không để nước vào trong tai, nếu không sẽ rất dễ dẫn tới viêm tai giữa, sau đó khiến thỏ chết.

Tân Lãng tìm được vài cách tắm cho thỏ ở trên tiktok thế nên bắt đầu tắm cho nó.

Sau khi tắm xong còn dùng khăn đã được khử trùng lau qua người, sau đó tiếp tục khử trùng một lần nữa.

Tiếp theo còn sấy khô lông dưới ánh nắng.

Bây giờ đã là mùa hè rồi, nhiệt độ vào khoảng rên dưới 35 độ. Chỉ mất một lúc sau lông thỏ đã được thổi khô rồi.

Sau khi thu xếp cho thỏ con xong.

Ba đứa nhỏ đã liếc nhìn ra bên ngoài rất nhiều lần rồi, nhìn thấy baba mang theo thỏ nhỏ thế nên hưng phấn kêu “a a a a”.



Người hưng phấn nhất vẫn phải nói tới mẹ của mấy đứa nhỏ Tô Thi Hàm.

Tân Lãng mim cười đưa thỏ con cho cô, để cô đưa tới cho bọn nhỏ chơi. Tiếp đó hẳn đi tới nhà bếp rửa sạch rau sau đó bỏ vào trong tủ lạnh.

Cuối cùng thì đi lên tăng vẽ bản thảo thiết kế.

Hai ngày nay vì chuyện mấy đứa nhỏ sốt cao không dứt mà hẳn vẫn còn chưa động bút.

Vừa hay lúc này đi làm việc một chút

Các con dần dần lớn lên, cũng đã đến lúc suy nghĩ tới việc mua nhà ở Thượng Hải rồi


Ngày sinh nhật của hẳn vào tháng 10 năm sau có thể đăng ký kết hôn cùng với Tô Thi Hàm. Sau đó thì có thể mua nhà ở Thượng Hải rồi.

Đến lúc đó các con cũng đã hơn 1 tuổi có thể ở riêng một phòng.

Vì kế hoạch tương lai thế nên Tân Lãng vô cùng có tỉnh thần.

Vẽ tới 11 giờ trưa hẳn đã vẽ ra được kha khá hình của Lữ Bố, vừa hay hiện lên được hình ảnh đầy đủ của nhân vật này.

Tần Lãng vô cùng hài lòng nhìn Lữ Bố ở trên giấy, hẳn thu dọn sau đó xuống tầng chơi với các con, cũng đã tới lúc nấu bữa trưa rồi.

Hôm nay cha mẹ vợ tới chơi, trước đây cha vợ còn

đặc biệt gửi tin nhản cho Tô Thi Hàm nói rằng không cần hân đích thân xuống bếp. Nhưng thực ra là muốn nếm thử tay nghề nấu nướng của hắn.

Lúc hẳn chơi cùng bọn nhỏ, Tô Thi Hàm nhận điện thoại của Phương Nhã Nhàn.

“Mẹ! Hai người đến thành phố Trường Sa rồi sao?”

"Đến rồi đến rồi! Đến ga tàu cao tốc rồi, mẹ đang đợi tàu đây. Hôm nay mọi chuyện đều rất thuận lợi, cha mẹ cũng mua vé tàu xong rồi” Phương Nhã Nhàn cười ha ha nói.

Nói rồi Phương Nhã Nhàn còn cho Tô Thi Hàm xem hai tấm vé trong tay mình.

Tô Thi Hàm thấy bên trên viết 12 giờ trưa bắt đầu khởi hành, 12 giờ 40 là tới trạm thành phố Thiệu.

“Vâng ạ! Mẹ, con đã biết giờ rồi, lúc nào tới nơi mẹ gọi trước cho con và Tân Lãng, để bọn con tới đón hai người nhé” Tô Thi Hàm nói.

“Nhớ mang theo mấy đứa nhỏ đấy” Phương Nhã Nhàn đáp.

Sau khi nói xong Tô Vĩnh Thẳng cướp lời: “Đừng mang theo! Ga tàu có nhiều người lắm, một mình hai đứa đi qua đây là được cứ để mấy đứa nhỏ ở nhà đi.”

“Đúng nhỉ! Không cần mang theo mấy đứa nhỏ. đâu. Dù sao thì đến ga tàu rồi, rất nhanh có thể gặp được bọn Huyên Huyên thôi.” Phương Nhã Nhàn nói.

Tô Thi Hàm chuyển ống kính về phía mấy đứa nhỏ, Phương Nhã Nhàn chỉ nhìn thấy một chú thỏ con ở cạnh, ba đứa nhỏ nằm trên sàn sau đó vây quanh một chú thỏ con.

Cảnh tượng này thật là đáng yêu.

Nhìn thấy Phương Nhã Nhàn hận không thể xuyên qua màn hình mà bế từng bé con một

“Huyên Huyên, Vũ Đồng, Khả Hinh nhìn về phía mẹ này, bà ngoại đang video call với các con đó”

Lực chú ý của Huyên Huyên bị thỏ con thu hút, bé con đang đưa tay ra sờ lông thỏ. Khả Hinh và Vũ Đồng nghe thấy lời mẹ nói đều nhìn về phía chiếc điện thoại Tô Thi Hàm đang cầm.

Sau đó cười toe toét.

Điều này làm trái tìm Phương Nhã Nhàn trở nên ấm áp: “Ôi ôi! Không thể nhìn nữa, không thể nhìn nữa, bà ngoại muốn đi qua cánh cửa thần ki tới chỗ các con quá."

Lời Phương Nhã Nhàn vừa dứt, Tô Vĩnh Thẳng lập tức ho khụ khu một tiếng, sau đó nói: "Thi Hàm à! Thức ăn ở ga thành phố Trường Sa không ngon gì cả, cha và mẹ còn chưa ăn gì cả. Lúc sáng vì đi quá sớm mẹ con lại không có khẩu vị, nên bây giờ đã đói rồi.”


“Vậy để con hỏi Tân Lãng một chút ở bên thành phố Trường Sa có gì ngon không.”

“Không cần hỏi nữa đâu, cái đó..."

Lời của Tô Vĩnh Thẳng còn chưa nói hết, Phương Nhã Nhàn đã che miệng cười: "Thi Hàm à! Không cần hỏi Tân Lãng nữa đâu, là cha con muốn nếm thử đồ ăn Tần Lãng nấu đấy.”

“Cha mẹ đã ăn chút đồ trên máy bay rồi, bây giờ cũng không đới lắm, con đừng nghe cha con nói.”

Tô Vĩnh Thẳng lúng túng tránh khỏi ống kính.

Tô Thi Hàm nhìn về phía Tân Lãng, che miệng cười: "Vâng ạ! Mẹ, mẹ cứ yên tâm đi ạ. Mới sáng sớm hôm nay con và Tân Lãng đã đi mua thức ăn rồi, có rất nhiều đó ngon đấy. Chắc chắn có thể khiến hai người ăn uống no nê.”

Sau khi nói một lúc thì cúp điện thoại.

Tần Lãng xuống dưới tầng lấy rau mà tối hôm qua

Tô Thi Hàm chọn mua trên app Hưng Thịnh Ưu Tuyển, lúc đi vào lập tức bắt tay vào làm bữa trưa.

Tan Lãng định làm 5 món Quảng Châu, và 5 món của thành phố Thiệu.

12:20 thì Tân Lãng đã làm xong 10 món ăn, hắn bày tất cả lên trên bàn sau đó chụp lồ ng giữ nhiệt lên.

Tần Lãng cởi tạp đề ra rồi đi rửa tay.

Lúc này ông bà Tần cũng đã tới nơi, những khách hàng hôm nay mua rau cũng đã đưa qua rồi, trưa nay chuyển phát nhanh Cainiao tạm thời đóng cửa, ngày mai mới tiếp tục mở cửa.

“Cha, mẹ, bây giờ con và Thi Hàm sẽ đi đón cha mẹ cô ấy, hai người trông bọn nhỏ giúp con nhé." Tần Lãng nói

“Được, hai đứa mau đi đi, trong nhà cứ giao cho mẹ, còn món nào cần nấu nữa không?” Bà Tân bày trái cây ra xong thì cười hỏi.

“Con đã nấu xong hết rồi ạ, mẹ vậy bọn con đi nhé” Tân Lãng vừa dứt lời thì đúng lúc Tô Thi Hàm thay quăn áo xong đi xuống tăng.


“Được”

Từ nhà Tân Lãng tới ga tàu chỉ lái xe mất 20 phút khá là tiện.

Lúc Tần Lãng và Tô Thi Hàm tới ga tàu thì tàu cao tốc của Phương Nhã Nhàn và Tô Vĩnh Thẳng vừa mới tới ga thành phố Thiệu, hai người đi xuống tàu sau đó đi về phía cổng.

Tô Thi Hàm không hiểu rõ nhà ga cao tốc ở thành phố Thiệu, cho nên cô đưa điện thoại cho Tần Lãng, để cho Tăn Lãng nói chuyện.

“Dì! Hai người trước tiên theo đoàn người đi tới cửa soát vé, cháu và Thi Hàm đang ở đó đợi hai người ạ."

“Được được.” Phương Nhã Nhàn cười haha gật đầu.

Sau đó không bao lâu, Tô Thi Hàm nhìn thấy bóng đáng Phương Nhã Nhàn và Tô Vĩnh Thẳng trong nhóm người. Lúc này Phương Nhã Nhàn và Tô Vĩnh Thẳng đang nhìn xung quanh.

“Cha, mẹ!" Tô Thi Hàm vẫy tay gọi hai người

Phương Nhã Nhàn nhìn thấy con gái và con rể mình lập tức đánh vào Tô Vĩnh Thẳng, sau đó chỉ về phía Tô Thi Hàm và Tân Lãng đang vẫy tay với hai người.

Hai người đi qua cửa soát vé.

Tô Vĩnh Thắng nhìn con gái: “Thi Hàm! Mới mấy ngày không gặp mà con đã có da có thịt hơn rồi, xinh đẹp phúc hậu, phúc khí đầy người”

“Trước đây con gầy quá, cứ như thể một cơn gió có thể thối bay đi vậy.”

Tô Thi Hàm híp mắt mỉm cười nhìn Tần Lãng: “Tần Lãng và Dì Tân bảo con ăn nhiều một chút, quả thực là con có tăng mấy cân. Cha sao trông cha gầy đi rồi."

Phương Nhã Nhàn nói: “Sau khi cha con ăn đồ ăn Tần Lãng nấu thì không ăn nổi món chị Trương nấu nữa, cha con còn bảo chị Trương học tập đầu bếp nâng cao tay nghề. Thế nên mấy ngày gần đây đều là chị Lưu nấu ăn, do đó hương vị có kém một chút, vì thế cha con cũng không ăn được nhiều”

Bình Luận (0)
Comment