Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 315

Tô Thi Hàm hỏi: "Anh xem vừa ý rồi sao?”

Bà Tân cũng tò mò hỏi: “Con vừa ý căn nhà nào. rồi? Là căn 523 mét vuông sao?”

Tần Lãng gật gật đầu. Bà Tần muốn nói thêm gì đó chỉ là lúc này đang ở bên ngoài nên bà vẫn nhịn được, nên không nói nhiều lời.

Ông Tần đi tới, nhà tư vấn bất động sản biết nhà Tân Lãng sắp bàn bạc chuyện mua nhà nên đặc biệt gọi tài xế cùng đi uống nước giải khát.

Cho cả nhà Tần Lãng có không gian riêng để bàn bạc thêm.

Sau khi thấy bọn họ đi xa, bà Tân mới thấp giọng hỏi Tăn Lãng: "Lãng Lãng! Con có chắc muốn mua không? Căn nhà 523 mét vuông lận, ít nhất phải hơn 40 triệu, rất đắt đó nha!"

Tô Thi Hàm cũng nói: “Chồng à! Nếu không húng. ta có thể mua một căn hộ lớn nhà phố hoặc biệt thự song lập cũng được. Em nghĩ 523 mét vuông là quá lớn rồi, cộng với tầng hầm thì nó cũng phải gần 700 mét vuông”

Ông Tần nói: "Lãng Lãng! Mặc dù cái nhà đó quả thật không tệ, hoa viên có tám trăm mét vuông nhưng mà thật sự quá mắc. Cho dù giá tiền ở vị trí đấy có ít hơn những ngôi nhà khác nhưng ước chừng cũng phải mất gần 40 triệu."

"Bốn mươi triệu không phải là một số tiền nhỏ."

“Hơn nữa chúng ta cần đặt cọc trước 200.000 tệ. Nếu đến thời điểm đó mà chúng ta không muốn mua thì cũng không được trả lại tiền đặt cọc”.

Tần Lãng nói: “Cha! Ngôi nhà đó quả thật là rất tốt, con có hiểu một chút về Phong Thủy. Căn nhà đó là căn có Phong Thủy tốt nhất trong số những biệt thự này."

"Những người có thể mua biệt thự ở đây về cơ bản đều là những ông chủ lớn. Họ nhất định sẽ nhờ các thầy Phong Thủy đến xem nhà giúp."

"Nếu quả thật bọn họ mời được một thầy Phong 'Thủy lợi hại thì nhất định sẽ nhìn trúng căn nhà kia. 'Vậy đợi đến lúc chúng ta đến mua thì căn nhà đấy đã không còn để bán rồi."


“Cho nên chúng ta nhất định phải đặt cọc ngay hôm nay, quyết định mua căn nhà này.

“Về phần tiền bạc thì cha không phải lo lắng, con có thể xử lý."

Về tình hình của hắn và Tô Thi Hàm thì ngay khi gặp mặt chuyên viên bất động sản thì họ đã nói rõ ràng là phải đến tháng 10 năm sau thì họ mới có thể mua nhà.

Chuyên gia tư vấn bất động sản cho biết không có vấn đề gì, bởi vì căn nhà của họ phải đến tháng 9 năm sau mới chính thức mở bán.

Còn một năm nữa, hắn tự tin rằng mình có thể kiếm được hơn 40 triệu.

Bởi vì bây giờ hắn không chỉ có kỹ năng chạm khắc mà còn có dầu gội đầu và kiến thức phong thủy vừa mới học được.

Tất cả những điều đó đều có thể kiếm tiền.

Ông Tần ngạc nhiên: “Lãng Lãng! Con còn biết về Phong Thủy nữa sao?"

“Vâng! Con có biết một chút” Tân Lãng cười nói

“Không phải con thường xuyên nghe cha nói vẽ Phong Thủy sao? Cho nên con cũng tự học được một chút”.

||||| Truyện đề cử: Tổng Tài Mặt Lạnh Cưng Sủng Vợ Yêu |||||

Bà Tần nghĩ tới một chuyện, nói: "Nhưng mà Lãng, Lãng, quyển Chu Dịch trên giá sách trong phòng của con đều dính đầy bụi rồi. Con thực sự biết về Phong Thủy thật ư"

"Đó là bởi vì con đã đọc xong cuốn sách đó từ lâu rồi. Nhưng những điều viết trong sách Chu Dịch dùng được thì không nhiều lắm cho nên không nói tới. Ngoài cuốn sách đấy thì con còn đọc qua các sách khác như "Tử Bình Chân Thuyên, “Quả Lão Tinh Tông,,'Dịch Mạo', 'Dịch Ẩn', cùng các loại Bát Tự cùng Thất Chính Tứ Dư.


Sau khi ông Tân nghe những cuốn sách mà Tần Lãng nói thì hai mắt của ông đều sáng lên. Bởi vì những cuốn sách này rất ít người biết, chỉ những người thực sự đi học Phong Thủy mới biết được.

Ông cũng chỉ nghe những người bạn làm đại sư. Phong Thủy cũ của mình nói về Bát Tự và Thất Chính Tứ Dư nhưng họ lại không cho ông biết những thứ này rốt cuộc là chỉ những cuốn sách nào.

Xem ra trong hai năm học đại học thì con trai của mình đã thực sự tự học được rất nhiều điều.

Tô Thi Hàm nghe vậy có chút choáng váng, cô vậy mà lại hoàn toàn không biết chuyện này.

Nhưng cô nhớ lúc trước khi ông Tăn nói đến chuyện này thì Tân Lãng đổi với Phong Thủy giống như không hiểu rõ lâm, nhưng sao hiện tại lại hiểu rồi?

Cô còn không thấy Tần Lãng đọc mấy cuốn sách này mà?

Chồng cô thực sự khiến cô càng ngày càng tò mò.

Trong lòng cô có nghỉ ngờ nhưng cô không hỏi.

Cô nói: "Tân Lãng! Anh đã quyết định chọn mua căn nhà này vậy thì chúng ta mua đi. Em tin tưởng vào con mắt của anh. Đúng rồi! Anh có chụp ảnh lại không?"

"Cha đã chụp ảnh rồi gửi cho anh. Để anh cho em xem” Tân Lãng lấy điện thoại ra rồi đưa cho Tô Thi Hàm xem.

Mặc dù hiện nay bốn phía xung quanh ngôi nhà đều có đầy giàn giáo, thế nhưng có thể thấy được hình dáng tống thể của ngôi nhà và cũng có thể thấy rõ được vườn trước, vườn phụ hai bên và cả vườn sau.

Bởi vì là biệt thự ở phía ngoài cùng, cho nên bên hông có vườn hoa tất rộng.


Tổng diện tích sân vườn là 800 mét vuông, phần lớn diện tích tập trung ở vườn sau và vườn bên.

Căn nhà thực sự rất lớn, mặc dù Tô Thi Hàm ngoài miệng nói rằng nó quá lớn và quá đắt. Thế nhưng trong lòng cô cũng muốn mua một căn nhà lớn như vậy.

Như vậy thì họ có thế sống ở đây cho đến khi già đi mà không cần phải đổi căn nhà khác.

Sau khi ba bọn nhỏ lớn lên thì cũng có phòng riêng của chính mình.

Ngoài ra còn có nhiều phòng giải trí, phòng xem phim và quan trọng nhất là phòng giặt rất lớn, cũng như nhà bếp, phòng vẽ tranh.

Nếu như năm sau, khi đến lúc đó mà tài khoản của họ vẫn chưa đủ thì cô có thể mặt dày mượn tiền của cha mẹ một chút, hoặc chọn cách trả góp, hoặc thế chấp.

Bà Tân nhìn về phía ông Tân, ông Tân cũng gật đầu với bà: "Nếu Lãng Lãng và Hàm Hàm đều đã quyết định muốn mua cái nhà này thì chúng ta cũng đừng nói nhiều nữa”

Bà Tần cuối củng cũng gật gật đầu.

Lúc trước, khi gia định họ chưa phá sản thì họ sống trong một ngôi biệt thự lớn. Ban đầu diện tích căn nhà chỉ hơn 300 mét vuông, nhưng sau đó họ đã xây dựng thêm và đã lên đến hơn 500 mét vuông.

Sống trong một ngôi nhà lớn thực sự rất thoải mái.

Bây giờ con trai sắp mua được nhà lớn thì trong lòng của bà cũng rất vui mừng, nhưng khi nghĩ đến giá nhà đắt như vậy thì lại sợ con trai không trả nổi.

Ài! Không có tiền chính là như vậy!

Bà thậm chí còn đang nghĩ, nếu hồi đó gia đình không bị phá sản thì sao?

Bà và cha của Tần Lãng nhất định có thể mua cho con trai một căn nhà lớn như vậy.

Nhưng mà trên đời không có thuốc hối hận.


Phá sản là phá sản, ai cũng phải chấp nhận sự thật này.

Cuối cùng bà Tân vẫn không kìm lòng được mà gọi Tân Lãng sang một bên, nói với hắn kiếm tiền không dễ. Với lại vận may hay thay đổi, có lẽ năm nay hẳn rất lãi nhưng năm sau lại có thể không kiếm ra tiền.

Để hẳn suy nghĩ lại, hẳn vẫn nên mua dựa trên số tiền tiết kiệm được vẫn hơn.

Trước đây, người ta thường nói rằng ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây nhưng mà bây giờ thế giới này đang thay đổi quá nhanh, thậm chí chính là 3 năm đã Hà Đông, 5 năm đã là Hà Tây.

Một là do sự thay đổi thường xuyên trong chính sách và thứ hai đến từ suy thoái kinh tế cùng các yếu tố bất ngờ có thể xảy ra khác.

Tần Lãng biết nỗi lo lẳng trong lòng mẹ của hắn. Hắn trấn an bà, cho bà yên tâm.

Làm cho bà tin vào hắn.

Bà Tần nghĩ đến những thay đổi của con trai trong mấy tháng qua, như là việc mở cửa hàng, mua xe BMW, nhận đơn hàng 20 triệu và chuẩn bị thành lập nhà máy.

Cuối cùng bà cũng gật đầu một cái, nói: “Được! Lãng Lãng, một mình con cũng không cần áp lực quá. Nếu đến lúc đó chúng ta thật sự không có đủ tiền, coi như chúng ta đành mất trắng số tiền 200.000 này vậy.”

Tần Lãng cười nói: “Mẹ! Mẹ cứ yên tâm! Con của mẹ chắc chắn sẽ mua được căn nhà này.”

Sau khi cùng gia đình thương lượng và thống nhất ý kiến, Tân Lãng và nhân viên tư vấn bất động sản cùng nhau đi đến trung tâm mua bán ký hợp đồng.

Hợp đồng quy định Tần Lãng đặt cọc 200.000 tệ, sau đó đến mua nhà, thanh toán đợt cuối cùng trước tháng 11 năm sau, giá bán nhà sẽ tùy theo giá công bố. Nếu như lúc ấy họ không trả được thì tiền cọc cũng sẽ không hoàn trả.

Nghĩa vụ của chủ đầu tư là giữ nhà cho hắn, không được bán cho ai khác. Nếu không coi như chủ đầu tư vi phạm hợp đồng và phải bồi thường gấp đôi theo giá của căn nhà cho Tân Lãng.

Tân Lãng và gia đình vừa rời đi thì có một khách hàng đi vào phòng kinh doanh. Khách hàng này đi cùng với một người đàn ông mặc bộ đồ thời Đường, nhìn qua rất giống một vị đại sư Phong Thủy.

"Triệu đại sư! Hôm nay ông giúp tôi xem nhà một chút. Tôi chuẩn bị mua một căn biệt thự ở khu này, xem như là nơi định cư sau này.”

Bình Luận (0)
Comment