Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 371

Khi cả ba còn đang thắc mắc thì cửa phòng VIP mở ra, Tần Lãng từ bên ngoài bước vào.

Vừa nhìn thấy Tần Lãng, ba người bọn họ lập tức kiềm chế biểu tình trên mặt. Ngay ngắn đứng lên trên mặt nở nụ cười chào đón.

“Tân đại sư.”

Tăn Lãng khẽ gật đầu, ba người mời hẳn ngồi ở trên ghế chính.

'Vương Thế Duy tự mình mang trà tới. Bưng một chén trà nóng cho Tần Lãng.

"Tần đại sư! Mời uống một chén trà. Chén trà này thay cho lời xin lỗi của tôi dành cho cậu về chuyện. mua nhà lần trước. Trước đó tôi đã không đúng, thật

Tần Lãng nhận lấy chén trà nói: "Không sao cả! Cứ coi như là phải đánh nhau mới biết mặt nhau đi.”

Hắn đã cấp cho ông ta một bậc thang đi xuống, ngay lập tức Vương Thế Duy vui vẻ nhận lấy.

"Đúng, đúng, đúng! Không đánh nhau thì không quen biết. Vẫn là Tân đại sư nói chí lý! Quả nhiên là người làm nghệ thuật!"


"Tần đại sư! Những ngày qua chắc cậu đã tốn rất nhiều công sức để pha chế dầu gội và điều hành nhà máy, tốt nhất là nên nghỉ ngơi một chút. Đơn đặt hàng của tôi không cần phải quá gấp gáp vì tôi dự định vào ngày Quốc khánh mới làm thành quà tặng để trao cho. nhân viên. Lấy thời gian đặt hàng bên kia của cậu làm ưu tiên trước cũng không sao.”

Khi nghe Vương Thế Duy nói ra lời này, Lương Quảng Lại và Thạch Hậu Vinh cũng lập tức bày tỏ thái độ của mình. Nói rằng đơn hàng đầu gội đầu của họ. cũng không cần gấp gáp. Hợp đồng có thể được ký kết ngay bây giờ và sẽ thanh toán tiền ngay lập tức. Ngay cả việc khi nào mà hàng về cũng đều hoàn toàn tùy thuộc vào Tần Lãng.

Tần Lãng cười nói: "Đơn hàng đầu gội đầu của mọi người đều đã chuẩn bị xong. Sau khi nhà máy chính thức cắt băng khánh thành vào ngày mai, có thể tiến hành cho vào chai để đóng gói, ngày mốt là có thể vận chuyển đi. Chuyển phát nhanh ở Quảng Châu thì lâu hơn một chút nhưng mà cũng chỉ ba hoặc bổn ngày là đến, có thể vừa kịp làm quà tặng ngày Quốc khánh.”

"Vậy thì tốt quát Tôi còn đang lo lẳng không biết nên tặng gì cho nhân viên của mình vào ngày Quốc. Khánh. Với món quà là bộ đầu gội chống rụng tóc này thì thực sự rất phù hợp với giới trẻ hiện nay đó!" Vương Thế Duy vui vẻ nói.

“Nếu đã quyết định xong rồi thì Tần đại sư à! Chúng ta gọi món trước đi, trong khi chờ món lên thì chúng ta ký hợp đồng. Ba người chúng tôi đã chuẩn bị hợp đồng rất kỹ rồi, cậu xem xem có vấn đề gì không?" Thạch Hậu Vinh đưa thực đơn cho Tân Lãng còn mình thì đi lấy hợp đồng.

Sau khi Tân Lãng tùy tiện gọi một vài món ăn, Vương Thế Duy nhận lại thực đơn rồi cầm bút lên đặt một bàn lớn đầy đủ các món.

Sau đó ba người lần lượt đưa hợp đồng cho tần Lãng xem qua.

Tuy rẵng những đơn hàng này đều là do nể mặt và muốn khăng khít mối quan hệ đôi bên, cho nên Tân Lãng biết chắc sẽ không có vấn đề gì với hợp đồng này. Nhưng dù sao cũng liên quan đến vấn đề trách nhiệm và pháp lý nên hợp đồng vẫn cần phải xem xét rõ ràng.

Tối hôm qua, sau khi biết được ngày mai Tần Lãng sẽ đi ký hợp đồng, Tô Thi Hàm dặn đi dặn lại một số điểm cần chú ý trong hợp đồng. Đặc biệt là số lượng sản phẩm sẽ giao, ngày giao hàng,... Và thêm một số điều khoản miễn trách nhiệm nhất định phải đọc thật kỹ.


Sau khi Tân Lãng chắc chắn không có vấn đề gì, nhận cây bút trong tay Thạch Hậu Vinh, ký tên mình vào sáu bản hợp đồng.

Hợp đồng gồm bản chính bản sao, khi Tần Lãng ký xong bản chính bọn họ cũng lấy tiếp ra bản sao để hắn ký vào.

Lúc này, thực đơn ở trong phòng VỊP cũng được. người phục vụ mang đi. Còn chưa kịp đi vào bếp thì đã bị một cô gái chặn lại.

“Đây có phải là thực đơn gọi món của phòng VIP Thẩm Tuyền Xuân Tuyết không?” Cô gái hỏi.

Người phục vụ gật đầu và kính cẩn nói: "Vâng thưa cô chủ. Đây là thực đơn gọi món từ phòng VIP Thẩm Tuyền Xuân Tuyết”

"Được rồi, tôi biết rồi. Cậu có thể đưa danh sách này cho cha tôi và để ông ấy tự mình chuẩn bị những món ăn này. Tuyệt đối không được giao cho các đầu bếp khác phụ trách.”

"A? Cô chủ muốn ông chủ tự mình làm sao? Nhưng ông chủ có quy định, mỗi tháng ông chỉ làm mười bàn, định mức tháng này đã dùng hết rồi ạ!" Người phục vụ có chút khó xử nói

Ninh Chỉ Lan liếc anh ta một cái, dứt khoát cầm lấy thực đơn gọi món rồi đi về phía sau nhà bếp.


Ninh Hồng Dã đang kiểm tra ở phía sau nhà bếp, vừa xem xét vừa chỉ ra những vấn đề của đầu bếp.

“Món này không thể xào như vậy được. Ông Vương à! Tôi đã nói với ông mấy lăn rồi. Gan heo cần phải cháy bên ngoài và mềm ở bên trong. Vì vậy ông phải đợi nồi nóng lên mới cho vào. Sau đó lật qua lại lần ở nhiệt độ cao là có thể bỏ ra khỏi nồi. Còn nữa cái này ông.."

“Cha!” Ninh Chỉ Lan lớn tiếng gọi. Ninh Hồng Dã lập tức nhìn sang, khuôn mặt nghiêm nghị vừa rồi bông trở nên hòa nhã, dễ gần.

Ninh Chỉ Lan nắm lấy cánh tay của cha cô làm nũng nói: "Cha, cha phải giúp con! Hạnh phúc cả đời của con gái đều phụ thuộc vào cha!"

Ninh Hồng Dã nghỉ hoặc hỏi: "Sao vậy? Chuyện gì xảy ra?”

Ninh Chỉ Lan nhét thực đơn gọi món vào tay ông nói: 'Không có chuyện gì. Con chỉ muốn cha phá lệ nấu giúp con một bữa cơm.”

Ninh Hồng Dã vừa nghe xong, lập tức lắc đầu nói: "Không được con gái à. Tháng này cha con đã dùng hết mười bàn cơm rồi, không thể làm nữa."

Nhìn thấy con gái im lặng, Ninh Hồng Dã nói tiếp: "Con gái à! Làm ăn quan trọng nhất là phải giữ chữ tín. Cha đã nói mỗi tháng làm mười bàn ăn, không thể có nhiều hơn hoặc ít hơn, cha cũng chưa từng phá lệ và lần này cũng không được. Nếu không truyền ra ngoài thì bảng hiệu của ông chủ Thẩm Tuyền chúng ta cũng sẽ bị đập vỡ!"

"Vậy cha sẽ mặc kệ hạnh phúc cả đời của con gái mình sao? Là quy tắc của cha quan trọng hay là con gái quý giá của cha quan trọng hơn đây?" Ninh Chỉ Lan bắt đầu làm nũng nói.

Ninh Hồng Dã là một người rất thương con gái nên sợ nhất khi cô bé làm nũng, thật sự ông không nỡ. Vừa thấy con bé bày ra bộ mặt như vậy nhất thời có chút do dự.


"Vậy thì nói cho cha biết, tại sao lại quan trọng như vậy? Vị khách ngồi trên bàn này có phải là bạn trai nhỏ của con không?" Ninh Hồng Dã hỏi.

Ninh Chỉ Lan lắc đầu.

"Nếu không phải thì..."

Trước khi Ninh Hồng Dã kịp nói tiếp, Ninh Chỉ Lan đã nói: "Nó quan trọng hơn cả bạn trai của con. Cha à! Phòng VIP này là do cha của bạn trai con đặt trước, hơn nữa anh Thạch đã nói với con rằng hôm nay cha anh ấy mở tiệc chiêu đãi một vị khách vô cùng quan trọng. Không chỉ là một nhân vật tăm cỡ mà còn là người mai mối cho anh ấy và con nữa! Bữa tối quan trọng như vậy. Cha! Cha nghĩ xem có phải nên đích thân người xuống nấu hay không?"

"Bà mối sao? Hai con không phải là quen nhau trong nhà hàng của chúng ta sao? Bà mối ở đâu ra vậy?" Ninh Hồng Dã hỏi.

Ninh Chỉ Lan có chút sốt ruột, nhìn đồng hồ đeo. tay nói:" Ai nha! Cha à, dù sao cũng là người mai mối đó. Cha mau nấu đi, chờ nữa thì những vị khách của chúng ta sẽ đói chết mất. Hay như vậy đi, cha vừa nấu cơm còn con sẽ ở một bên nói chỉ tiết cho cha nghe.”

Nhìn thấy dáng vẻ lo lắng của con gái, Ninh Hồng Dã đành phải thỏa hiệp: "Được rồi! Nếu là người quan trọng đối với con gái của cha thì cha sẽ phá lệ một lần. Nhưng chỉ một lần này thôi, đưa thực đơn gọi món cho cha, cha sẽ đi làm ngay bây giờ. Còn con nhanh chóng giải thích rõ ràng cho cha. Rốt cuộc là chuyện xảy ra như thế nào.”

Trong khu bếp, Ninh Hồng Dã đã bắt đầu bắt tay vào làm món còn ở bên trong vòng VIP bọn họ cũng đã ký xong hợp đồng, cũng bắt đầu trò chuyện.

Vương Thế Duy là người vui vẻ nhất. Hôm nay là lăn đầu tiên ông ta gặp Tân Lãng. Nếu không phải vì suy xét đến đây là buổi gặp do Thạch Hậu Vinh mang lại thì ông ta còn không muốn cho Thạch Hậu Vĩnh và Lương Quảng Lại có cơ hội nói chuyện. Bởi vì một mình ông ta cũng có rất nhiều vấn đề để nói cùng với Tần Lãng.

“Tần đại sư! Cậu thật sự rất giỏi. Năm thứ hai đã tự mình mở Tam Tần Trai. Hơn nữa tác phẩm đầu tiên của cậu chính là cặp hạch đào trị giá hơn trăm nghìn tệ. Lăn gây dựng sự nghiệp này quả thực chính là đang ở vạch đích rồi.”

Bình Luận (0)
Comment