Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 378

"Hả? Lâm Tiêu rủ em đi chơi? Không phải cuối tuần trước hai người vừa mới hẹn nhau cùng đi mua sắm sao. Vì sao ngày mai lại cùng nhau đi chơi nữa?” Tăn Lãng chỉ là thuận miệng hỏi

Nhưng vẻ mặt của Tô Thi Hàm có chút mất tự nhiên, ánh mắt né tránh nói: 'Không có chuyện gì, chỉ là hai chị em bình thường ra ngoài đi dạo phố uống trà chiều thôi

Tân Lãng vừa nhìn mặt cô đã biết rằng có việc gì đó, nhưng nếu vợ hắn không muốn nói thì hẳn cũng không hỏi nhiều. Dù sao hắn cũng tin tưởng vợ mình.

Vốn dĩ ngày mai hắn muốn đưa Tô Thi Hàm đi đến một nơi tạo bất ngờ cho cô. Nhưng mà bất ngờ. này lùi lại một chút cũng được.

"Vậy được rồi! Nếu em đã hẹn với Lâm Tiêu thì lỡ hẹn cũng không tốt lắm. Nhưng mà sáng ngày kia em phải ra ngoài cùng với anh nhé”

Tô Thi Hàm gật đầu ngay lập tức: "Được ạ”

Buổi sáng ngày kia tất nhiên là cô có thể đi được Suốt cả ngày kia cô đều sẽ ở bên cạnh chồng mình!

- --

Sáng hôm sau, Tô Thi Hàm từ sáng sớm đã đi ra ngoài.

Lúc tám giờ, Lâm Tiêu ngáp một cái, từ trên xe đi xuống. Nhìn thần thái Tô Thi Hàm lúc này vô cùng sáng láng.


"Bảo bối à! Chúng ta cũng không cần phải hẹn sớm như vậy chứ! Bây giờ mới 8:00 thôi mà, bình thường đi làm mình cũng không đi sớm như vậy đâu!"

Tô Thi Hàm nắm lấy cánh tay cô ấy nói: "Không còn sớm nữa đâu, mặt trời đã lên đến đỉnh đầu rồi Ngày thường vào lúc này thì mình đã cho bọn trẻ bú một đợt sữa rồi”

"Hôm nay chúng ta không có nhiều thời gian đâu, mà mình lại muốn chuẩn bị thêm nhiều thứ. Bởi vì ngày mai là sinh nhật Tần Lãng, nên hôm nay nhất định phải chuẩn bị xong quà sinh nhật!"

Hôm nay Tô Thi Hàm hẹn Lâm Tiêu chính là để chuẩn bị quà sinh nhật cho Tần Lãng.

Khi cùng nhau đi mua sắm vào cuối tuần trước, Tô Thi Hàm đã lựa chọn rất lâu nhưng chưa tìm được món quà nào phủ hợp. Thấy sắp đến sinh nhật nên hôm nay cô nhất định phải chọn được một món quà vừa ý.

Lâm Tiêu bất lực nhìn cô bạn nhỏ của mình, lắc đầu thở dài nói: "Ài! rõ ràng là đang bắt mình ăn cơm chó, hơn nữa lại còn là suất cơm sáng sớm nữa chứ”

"Được rồi, được rồi! Chờ lúc nữa đến bữa trưa thì mình sẽ mời cậu ăn ngon. Nếu mà chọn được món quà ưng ý thì cậu có thể tùy ý chọn nhà hàng nào cậu thích nhé!” Tô Thi Hàm cười nói.

Lâm Tiêu nhìn dáng vẻ của cô, cười khẽ nói: "Xem kìa xem kìa! Cậu đã hoàn toàn bị chồng cậu mê hoặc rồi, hiện tại trong lòng cậu chỉ có mỗi chồng cậu mà thôi. Nào đi thôi, hôm nay mình sẽ liều mình bồi tiếp Nhất định sẽ giúp cậu có thể chọn được món quà sinh nhật ưng ý!"

Cả buổi sáng, Tô Thi Hàm và Lâm Tiêu đã dành toàn bộ thời gian để ngâm mình trong trung tâm mua sắm. Xem đủ loại sản phẩm dành cho nam giới, cuối cùng đôi mắt cũng sắp hoa hết cả lên.


Lâm Tiêu ngồi trên ghế trong hành lang rồi nói với vẻ mặt mệt mỏi: "Bảo bối à! Chúng ta đã đi dạo suốt cả buổi sáng rồi. Đã thấy vô số quần áo nam, thắt lưng, ví, cà vạt, khuy cài áo. Cái gì trong tầm tay cũng đều đã xem qua rồi, rốt cuộc thì cậu muốn chuẩn bị quà sinh nhật cho chồng cậu như thế nào đây? Nếu không hay là cậu chọn mua tất cả đi, để chồng cậu về nhà tùy ý chọn lựa. Thật sự là mình mệt muốn chết rồi!”

Tô Thi Hàm thực ra cũng rất mệt. Nhưng khi nghĩ đến việc chuẩn bị quà sinh nhật cho chồng thì cô nhất định phải kiên trì.

“Nhìn nhiều như vậy, mình cũng không biết nên chọn cái gì mới tốt. Đều cảm thấy cái nào cũng không xứng đáng với Tân Lãng” Cô chu cái miệng nhỏ lên nói.

Lâm Tiêu lắc đầu nói: "Mình biết Tần Lãng nhà cậu là một trong những người giỏi nhất, nhưng quà tặng sinh nhật cũng có hạn chế, chỉ cần chọn một cái có thể biểu hiện cho tâm ý của cậu là được. Mình tin rằng chỉ cần cậu tự mình đưa đến thì chồng cậu nhất định sẽ vừa lòng!"

Sau khi nghe thế, Tô Thi Hàm nghĩ một chút rồi nói: "Vậy thì mua đồng hồ đi. Lần trước lúc xem đồng hồ mình cũng khá vừa ý. Vừa nãy ở trong cửa hàng Patek Philippe thật ra mình cũng nhìn trúng một chiếc đồng hồ, mình đang nghĩ là có loại đồng hồ nào tốt hơn hay không. Thế nhưng vì trung tâm mua sắm này chỉ lớn như vậy nên mình đoán mình không thể chọn được cái nào tốt hơn. Hay húng ta quay lại đó và mua đồng hồ đi!"

Tô Thi Hàm nói xong, mặt mũi đầy hưng phấn quay lại chỗ cửa hàng kia, Lâm Tiêu đành phải đi theo.

Cửa hàng này hai người cũng vừa ghé qua, Tô Thi Hàm cũng đã chọn lựa rất nhiều, cô thích một đôi đồng hồ nam nữ có ngôi sao. Dây đồng hồ màu xanh nước biển. Mặt đồng hồ là bầu trời đêm màu xanh lam đậm, bên trên điểm xuyết những ngôi sao và mặt trăng. Thiết kế vô cùng tỉnh xảo.

Chiếc đồng hồ nữ bên cạnh có màu trắng bạc, khung máy có màu hồng nhạt, hai chiếc đồng hồ đặt cạnh nhau nhìn vô cùng cân xứng.


Đồng hồ nam này có giá 1,76 triệu và đồng hồ nữ là 1,56 triệu

Tô Thi Hàm nhìn một chút, quyết định nói: "Mua cái này đi, cái đồng hồ này Tân Lãng đeo lên nhất định sẽ rất đẹp."

“Làm ơn giúp tôi đóng gói chiếc đồng hồ này."

Nhân viên quầy hàng lập tức cười nói: "Thưa quý khách! Chiếc đông hồ nam mà cô chọn chắc là để tặng cho bạn trai phải không? Chiếc đồng hồ nữ bên cạnh này chính là một đôi với chiếc kia, quý khách có thể mua cùng nhau. Như vậy hai vị có thể cùng đeo đồng hồ đôi rồi”

Tô Thi Hàm lắc đầu đáp: "Không cần đâu, tôi chỉ muốn chiếc đồng hồ nam này. Cô có thể gói lại cho tôi rồi tính tiền đi, nhớ chọn hộp quà đẹp một chút."

Nhân viên quầy không nói thêm câu nào, cầm đồng hồ đến quầy lễ tân thanh toán.

Lâm Tiêu ở một bên hỏi: "Thi Hàm à! Tại sao cậu không cùng mua cả hai chiếc đồng hồ vậy? Cậu và chồng cậu cùng nhau đeo đồng hồ đôi không phải rất tuyệt hay sao?”

Tô Thi Hàm lắc đầu nói: "Quên đi! Hôm nay vốn dĩ mình đến đây chọn quà sinh nhật cho Tân Lãng, không phải sinh nhật của mình. Hơn nữa không phải sang. năm bọn mình còn dự định mua nhà sao. Căn nhà kia ít nhất cũng phải tốn 60 triệu tệ. Bây giờ mình và Tăn Lãng đều đang ở giai đoạn bắt đầu gây dựng sự nghiệp, cần phải chỉ tiêu tiết kiệm mới được. Chỉ căn mua một chiếc đồng hồ này cho Tân Lãng làm quà tặng sinh nhật là tốt rồi!"

Lâm Tiêu ngạc nhiên nhìn cô bạn nhỏ của mình, cô ấy nhớ rõ lúc mình mới bắt đầu quen biết Tô Thi Hàm. Tô Thi Hàm chính là một cô gái được nuông chiều từ bé. Tuy rằng không tiêu tiền quá hoang phí nhưng mà mua quần áo cũng không bao giờ phải chớp mắt.

Kết quả không ngờ sau khi kết hôn thì lại trở thành bà cô biết tiết kiệm như vậy.

Nghĩ đến tháng này chính mình đã sạch túi. Thật là không thể so sánh được.


"Thi Hàm à! Mình cảm thấy hiện tại cậu không thể cứu được nữa rồi. Cậu nhìn cách tiêu tiền cho chồng cậu đi, hoàn toàn không cần suy nghĩ, quả thực chính là không hề đau lòng dù chỉ là một chút. Lại nhìn đến lượt cậu xem, suy nghĩ tính toán trước sau. Cậu nha! Cậu đối xử với chồng cậu thật là quá tốt. Tốt đến mức làm mình cũng phải ghen tị đấy."

"Nhưng mà mình muốn nói cho cậu biết, cậu thật sự nên suy xét đến đề nghị lần trước mà mình dành cho cậu. Cậu đã xem bộ quần áo chưa? Không tệ chứ? Tối mai cậu mặc vào, sau đó tự mình chui vào trong hộp các tông lớn. Đem bản thân gói lại đặt ở trong phòng, bên ngoài hộp dán tờ giấy nói rằng Tân Lãng hãy đến mở hộp ra. Sau khi Tân Lãng mở hộp nhất định là sẽ ngạc nhiên cực độ đó nha”

Tô Thi Hàm nghe cô ấy đề cập về chiếc váy đó thì ngay lập tức đỏ mặt. Liếc mắt hờn dỗi nhìn cô ấy nói: “Tiêu Tiêu à! Cậu còn không biết xấu hổ mà nhắc tới chiếc váy đó sao! Cậu thật là. Mình đã nói không mua, vậy mà cậu lại nhét vào trong túi mình, cậu có biết sau khi mình về nhà đã xấu hổ bao nhiêu không!"

“Còn đòi mở hộp. Da mặt thật dày"

Ngoài miệng cô nói như vậy nhưng dường như cảm thấy lời đề nghị mà Lâm Tiêu đưa ra có vẻ không. tệ

A!!!

Mắc cỡ chết đi được!!

Sao cô có thể nghĩ như vậy chứ, thật xấu hổ.

Lâm Tiêu cười trộm, thấp giọng nói: "Cậu thật sự có thể suy xét lời đề nghị đó của mình một chút. Nhất định là Tần Lãng sẽ rất ngạc nhiên đó nha!”

Tô Thi Hàm ngượng ngùng khẽ mím môi hồng, cân môi đánh nhẹ vào cánh tay của Lâm Tiêu. Trực Tiếp đi tới quầy thu ngân tính tiền.

Bình Luận (0)
Comment