Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 398

Mặc dù lần trước thất bại nhưng Khả Hinh vẫn không bỏ cuộc, khi cô bé trở lại tấm thảm thì vẫn cố thử học theo động tác của anh trai và chị gái.

Tần Lãng vẫn ở bên cạnh trông coi, ánh mắt chăm chú nhìn vào con gái.

Bên phía Huyên Huyên và Vũ Đồng đã có Tô Thi Hàm chỉ dạy, cho nên hẳn vẫn kiên nhẫn ở phía sau dạy cho Khả Hinh.

“Khả Hinh à! Con nhìn baba này, con phải làm giống thỏ con thế này, hai chân dùng sức đẩy người về phía trước. Như vậy thì cơ thể mới di chuyển được nha.

Khả Hinh nhìn chăm chú vào chú thỏ con trên tay baba, hai chân ở phía sau cũng bắt đầu động đậy.

Lúc đầu cô bé vẫn chưa nắm rõ cách làm, lực và góc độ của chân vẫn không đúng thế nên cơ thể vẫn ở nguyên chỗ cũ không xê dịch. Sau đó dân dần, bé con tìm được quy luật, hai chân gỉ vào tấm thảm sau đó dùng lực đạp một cái, cả người được đẩy về phía trước.

Di chuyển được một bước khiến bé con vô cùng vui vẻ, nhoẻn miệng cười toe toét với baba. Sau đó mới tiếp tục đuổi theo anh và chị.

Hai người cùng ba đứa nhỏ tập luyện tư thế bò khoảng 10 phút, tiếp theo là luyện tập tư thế ngồi.

Từ sau khi mấy đứa nhỏ tròn 5 tháng tuổi, bọn họ vẫn luôn tập luyện cho các bé tư thế ngồi. Lúc bắt đầu chỉ tập khoảng chừng nửa phút, sau này dăn tăng lên 3 phút tồi đến 5 phút.


Mấy đứa nhỏ học rất nhanh, hiện tại đã tự ngồi được khá là lâu. Mặc dù Tân Lãng và Tô Thi Hàm vẫn phải ngồi ở đẳng sau chúng, nhưng mà có rất nhiều lúc lưng của mấy đứa nhỏ không cần tựa vào cha mẹ mà vẫn có thể ngồi được một lát.

Thấy bé con có thể tự ngõi trên thám một lúc rồi mới dựa vào trong lòng mình chơi, Tô Thi Hàm quay đầu nhìn Tăn Lãng nói: “Tân Lãng! Em thấy không lâu nữa các con có thể ngồi một mình được rồi, đến lúc đó thì chúng ta có thể đưa chúng đi làm chứng minh thư.

“Được” Tân Lãng mỉm cười nói

Khoảng 15 phút sau thì Lâm Tiêu gọi điện tới, Phương Nhã Nhàn cùng Tô Vĩnh thẳng đi qua trông nom Huyên Huyên cùng Vũ Đồng để cho Tô Thi Hàm ra ban công nghe điện thoại.

Lúc trở lại Tô Thi Hàm rất vui vẻ, đi về phía Tân Lãng nói: “Tân Lãng! Chúng ta có thể đi xem xe rồi!"

Tân Lãng quay đầu lại, ba dì bảo mẫu lập tức đi qua.

Bình thường lúc Tân Lãng và Tô Thi Hàm chơi với các con thì bọn họ sẽ ở cách đó không xa. Nếu như “Tân Lãng và Tô Thi Hàm có chuyện hoặc là khi họ không chú ý tới bọn nhỏ thì các bảo mẫu sẽ đi qua trông chừng chúng.

“Nhanh vậy ư? Đại lý ô tô có loại xe phù hợp yêu cầu của chúng ta hay sao?” Tân Lãng đứng dậy hỏi.

"Ừm! Có loại phù hợp, có tận mấy chiếc Mercedes lận, có cả mẫu mới năm nay và cả mẫu năm ngoái” Tô Thi Hàm gật đầu.

“Thực ra vừa rồi Tiêu Tiêu đã nói với em rồi, lần này chúng ta đi mua sẽ dễ dàng hơn lần trước một chút. Bởi vì lần này chúng ta mua là xe 7 chỗ, giá cả đắt hơn nên đại lý thường sẽ có hàng tồn kho”

“Tiêu Tiêu nói như vậy nhưng mà cậu ấy chưa hỏi lại bên đại lí, nên vừa nãy em không nói với anh"

“Vậy thì tốt, nếu như đại lý đã có thì chiều nay chúng ta đi chọn xe đi." Tân Lãng nói.

Phương Nhã Nhàn nói: “Được! vừa hay cha mẹ cũng ở đây có thể đưa mấy đứa nhỏ đi theo, chiều chúng ta cùng đi xem xe mới.”

“Vâng” Tô Thi Hàm gật đầu, sau đó lại trở lại thảm nói với ba đứa nhỏ: "Các bé cưng của mẹ, chiều nay chúng ta đi xem xe mới nha, các con có vui không nào?"

Bà đứa nhỏ vui vẻ cười lên như đang trả lời cô.


Sau khi ăn cơm trưa xong, mọi người đánh một giấc ngủ trưa. Bình thường mấy đứa nhỏ có thói quen ngủ trưa từ 12 giờ trưa đến hơn 14 giờ chiều.

Nếu như khoảng thời gian này mà dẫn mấy đứa nhỏ ra ngoài thì không thích hợp. Gần đây dưới sự nỗ lực điều chỉnh của bà vị bảo mẫu mà giờ giấc nghỉ ngơi của ba đứa nhỏ đã có quy luật rồi, bởi vì như vậy là tốt nhất cho mấy đứa nhỏ, khiến chúng không quá mệt. Còn người lớn thì cũng thoải mái hơn nhiều.

Mặc dù hôm nay đi xem xe nhưng mà Tần Lãng cũng không muốn vì chuyện này mà phá vỡ thói quen của mấy đứa nhỏ, thế nên anh đã hẹn với đại lý ô tô khoảng 3 giờ chiều sẽ tới xem xe.

Lúc 14:10 phút cả ba đứa nhỏ đều tỉnh dậy rồi, Tô Thi Hàm cho chúng uống sữa. Sau đó tới 14:30 bọn họ bắt đầu rời nhà.

Lâm Tiêu biết hôm nay bọn họ tới xem xe thế nên cô ấy đã xin nghỉ buổi chiều, nói rằng nếu có cô ấy đi cùng thì còn có thể mặc cả vì là chỗ quen biết. Dù sao thì hiện giờ Tô Thi Hàm cũng muốn dành tiền để còn mua nhà nữa. Là một người bạn thân, cô ấy đương nhiên cũng phải tận tâm tận lực giúp sức rồi.

Nhưng mà hôm nay Tô Vĩnh Thắng và Phương Nhã Nhàn cũng đi cùng, thế nên Lâm Tiêu hẹn sẽ gặp nhau ở đại lý, cô ấy sẽ tự lái xe đến.

Bọn họ lái xe đến đại lý ô tô của Trịnh Nguyên lần trước, bởi vì trước đây đã từng tới rồi thế nên cũng được coi là chỗ quen biết. Lăn này gặp mặt, Trịnh Nguyên trực tiếp nói với bọn họ: “Anh Tăn! không ngờ nhanh như vậy chúng ta đã được gặp nhau rồi. Anh giỏi thật đấy, 3 tháng trước vừa mới mua BMW mà hiện giờ lại mua Mercedes rồi, giá cả lại còn gấp đôi chiếc xe lần trước nữa, đúng thật là quá lợi hại!"

Lâm Tiêu ở bên cạnh nói: “Trịnh Nguyên à! Có phải anh ngưỡng mộ người ta hay không?”

"Trịnh Nguyên thành thực gật đầu: “Nếu nói không ngưỡng mộ chắc chắn là giả, nhưng mà tôi lại cảm thấy bội phục nhiều hơn. Anh Tân tuổi trẻ tài cao, không thể so bì được”

Tô Thi Hàm nghe thấy vậy vô cùng vui vẻ mà nhìn chồng mình một cái


Lâm Tiêu bắt gặp được ánh mắt này của cô bèn cười nói: “Không chỉ có anh ngưỡng mộ đâu tôi cũng ngưỡng mộ đấy. Chậc chậc, vẫn là mắt nhìn của Thi Hàm nhà tôi tốt, tìm được một người chồng ưu tú đến như vậy!”

"Tiêu Tiêu à, cháu khéo ăn nói thật đấy!" Phương Nhã Nhàn cười nhìn cô ấy rồi nói: “Cháu cũng phải biết nắm bắt cơ hội đấy nhé, mấy hôm trước dì gặp mẹ cháu, bà ấy còn than vãn cơ đấy. Bà ấy nói rằng Thi Hàm đã sinh con rồi mà cháu còn không biết sốt ruột cho chuyện chung thân đại sự của mình”

Vừa nghe lời này Lâm Tiêu lập tức kinh hãi, vội vàng đi lên trước kéo tay của Phương Nhã Nhàn sau đó chuyển chủ đề: "Vâng, vâng! DÌ ơi chúng ta mau chóng cùng Tần Lãng và Thi Hàm đi xem xe đi ạ. Hôm nay nhân vật chính là bọn họ cơ mà, cháu chỉ là nhân vật phụ thôi, vậy nên dì đừng nói về chuyện của cháu nữa nha!"

Trịnh Nguyên biết Lâm Tiêu khó xử thế nên lập tức nói: "Vậy anh Tân, chị Tô, cùng chú và dĩ chúng ta đi xem xe trước nhé!"

“Được” Tân Lãng gật đầu.

Tới nơi, Trịnh Nguyên giới thiệu cho mọi người

“Anh Tần! lần này trong kho của chúng tôi có loại xe mà anh muốn, đều có loại xe Mercedes 7 chỗ và dòng xe đa dụng. Ở đây loại GLS450 chúng tôi có phiên bản mới năm 2021 và có cả phiên bản cũ hơn”

“Nhưng mà mẫu mới của năm nay thì tháng 8 này mới được gửi tới, đặt ở trong đại lý chỉ được hơn 1 tháng, vậy nên chắc là anh không cân nhắc tới loại này đâu nhỉ?" Trịnh Nguyên hỏi.

Tân Lãng gật đầu: “Đúng vậy! Xe không lưu kho hơn một năm chúng tôi sẽ không lựa chọn, mùi formaldehyde trong xe nếu như thường xuyên sử dụng cũng phải cần hơn nửa năm mới có thể tiêu tán đi hết Nếu là xe tồn trong kho thì chỉ có người trông coi thỉnh thoảng mới mở ra, cho nên muốn chọn cũng là loại xe tồn kho từ một năm trở lên.

Bình Luận (0)
Comment