Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 464

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

2024-0308.gif

Hơn nữa, giá mà Tân Lãng đưa cho bọn họ cũng là giá bán buôn, trên trang web chính thức có niêm yết giá trong cửa hàng. Đối với một bộ đầu gội và phục hồi tóc thì bọn họ có thể nhận được hoa hồng là 30 tệ, với 2/000 bộ thì sẽ được 60 ngàn nhân dân tệ một ngày. Sau khi trừ một số chỉ phí về thủ tục và chuyển phát nhanh thì một ngày mỗi người cũng kiếm được từ 10 đến 20 ngàn, vì thế nên họ đương nhiên cảm thấy rất vui vẻ.

Chỉ là bình thường dựa vào tờ rơi thì không thể nào đạt được hiệu quả như việc giáo sư Từ giúp họ tuyên truyền.

"Anh Lãng, hôm nay chúng em kiếm được nhiều tiền như vậy đều là nhờ anh Lãng đã tạo cơ hội cho chúng em. Vì vậy tối nay chúng em muốn mời anh Lãng, chị dâu và các bé con cùng đi ăn cơm, không biết gia đình anh có thời gian rảnh không?” Tôn Húc hỏi.

Đây là kết quả thảo luận của ba người bọn họ.

Tuy hôm nay họ kiếm được nhiều tiền như vậy, dù không thể phủ nhận công lao và nỗ lực trước đây của bọn họ. Nhưng điều quan trọng nhất chính là đầu gội đầu do Tần Lãng làm ra có hiệu quả tốt. Nếu không phải Tần Lãng sẵn sàng cho họ cơ hội thì họ cũng sẽ không thể kiếm được nhiều tiền đến thế.

Tần Lãng nghĩ một lúc rồi nói: "Ăn cơm thì bỏ qua đi, chị dâu các cậu gần đây rất bận rộn, đến buổi tối mới về đến nhà. Buổi tối hai chúng tôi còn phải chăm bọn nhỏ, nếu không thì tối nay ba người các cậu đến nhà tôi ăn cơm đi. Tôi sẽ bảo Tô Thi Hàm gọi Lưu Hi, Lương Tiểu Khiết và Từ Tĩnh tới. Tôi sẽ nấu cơm cho mọi người."


Khi Tăn Lãng và Tô Thi Hàm đi học thì gần như ngày nào cũng gặp bạn cùng phòng, nhưng vì hai người có con nhỏ nên bọn họ thường không có nhiều thời gian ở bên nhau, thỉnh thoảng tổ chức tiệc tối thì mọi người mới có thể tụ tập náo nhiệt một chút

Tôn Húc ở đầu bên kia vui vẻ đồng ý.

Buổi tối, ba người đem theo mấy túi quà lớn nhỏ đến chung cư của Tần Lãng thì tình cờ gặp Tăn Lãng đang ở dưới lầu đón Tô Thi Hàm đi làm về.

Nhìn thấy chiếc xe mới của hắn thì Dương Bân, Chu Kỳ và Tôn Húc ngay lập tức trở nên phấn khích.

Đàn ông mà, ai mà chả xe yêu, nhất là xe sang trọng như vậy.

"Anh Lãng, chiếc xe mới này thật sự quá xuất sắc! Nhìn dáng vẻ này đi, quả nhiên là xe xịn!" Dương Bân đi một vòng quanh xe, trong mắt tràn đầy ghen tị.

Chu Kỳ nhìn bên trong nói: "Xe sang có khác, chỗ ngồi giống như ghế hạng nhất trên máy bay!"

Tôn Húc ở một bên cười nói: “Chu Kỳ! Cậu nói cứ như là đã được ngồi máy bay khoang hạng nhất rồi vậy. Chu Kỳ, nếu mình không nhầm thì năm ngoái cậu mới đi máy bay lần đầu tiên, lại còn ngồi hạng phổ thông nữa đúng không?"

Chu Kỳ nói: "Mình chưa ăn qua thịt heo, chẳng lẽ còn chưa thấy qua heo chạy sao? Trên mạng có rất nhiều ảnh chụp về khoang hạng nhất, mình đã xem qua rồi và chúng giống hột ghế ngồi trong xe của anh Lãng!"

"Xe của anh Lãng có giá hơn một triệu tệ, khoang hạng nhất của máy bay cũng chỉ là vài ngàn tệ thôi, đã vậy mấy chỗ ngồi đó lại còn dùng đi dùng lại nhiều lần!"


"Anh Lãng, mấy người bọn em thực sự rất ghen tị với anh đấy. Nửa năm trước mới mua một chiếc BMW, hơn nửa năm sau lại mua thêm một chiếc Mercedes-Benz, đây đúng là một chiếc xe rất tốt. Hơn nữa, đừng nói đến chuyện mua một cái xe, bọn em ngay cả lái còn không biết nữa." Chu Kỳ có chút ghen tị nói.

Tần Lãng nói: "Các cậu không cần phải ghen tị với tôi làm gì. Đợi đến khi doanh số bán đầu gội đầu Tân Thị chúng ta tăng lên thì các cậu sẽ kiếm được nhiều tiền hơn, lúc đó chuyện mua xe cũng rất dễ dàng nha."

Nói đến đây thì ba người bạn cùng phòng đều cười vui Vẻ.

"Anh Lãng! Cả ngày hôm nay em kiếm được gần 20 ngàn nhân dân tệ, em thực sự rất phấn khích nên đã gọi điện cho mẹ. Bà ấy bị dọa đến không nói thành lời rồi liên tục hỏi có phải em làm điều gì phạm pháp không. Sau đó em nói với mẹ về việc đi theo anh bán đầu gội đầu, cha mẹ em rất vui khi thấy tôi kiếm được nhiều tiền như vậy, họ còn nói rằng em đã gặp được quý nhân."

"Gia đình em cũng như nhà của cậu ấy. Cha mẹ em nghe nói dạo này em kiếm được nhiều tiền như vậy họ thật sự không tin nổi, hai người họ mừng quá nên rất nóng lòng muốn đến trường để cảm ơn anh Lãng.

đấy!"

"Em cũng vậy! Cha mẹ nói rằng em thật sự may mắn khi có được một người bạn cùng phòng như anh Lãng. Sau khi đi theo anh Lãng, em không chỉ tìm được bạn gái mà còn kiếm được nhiều tiền!”


Lưu Hi nhìn họ cười nói: "Tôi cũng nhận được tiền."

Hôm nay tôi đã nhận được lương tháng trước, đây là tháng lương đầu tiên của tôi. Cha mẹ đã giữ giúp tôi, nói rằng số tiền này có ý nghĩa rất lớn, trong tương lai tiền trong chiếc thẻ này sẽ là tiền tiết kiệm cá nhân của tôi!"

Lương Tiểu Khiết và Lâm Tĩnh nhìn họ với vẻ mặt vô cùng ghen tị.

“Tôi thực sự ghen tị với các cậu. Ba người các cậu có thế cùng Tân Lãng bán đầu gội đầu để kiếm tiền. Lưu Hi cũng có thể làm cùng chỗ với Tô Thi Hàm và nhận tiền lương từ cậu ấy. Chỉ có tôi và Lâm Tĩnh là vẫn đau khổ vì cố gắng học tập mà không biết khi nào mới có thể kiếm được tiền!"

Lâm Tĩnh cũng rất ghen tị nói: "Đúng vậy, tôi rất mong được làm việc trong công ty của Tô Thi Hàm, giống như Lưu Hi vậy! Khi đó không những được mọi người mỗi ngày mà còn được trả lương, hiện tại tôi không muốn đi theo con đường mà cha mẹ đã sắp đặt một chút nào, chỉ muốn cùng mọi người chăm chỉ khởi nghiệp và kiếm thật nhiều tiền thôi!"

Tô Thi Hàm nhìn hai người bạn cùng phòng, nói: "Kế hoạch tương lai của mỗi người khác nhau, hai người các cậu đã có kế hoạch của riêng mình thì cứ theo kế hoạch mà làm, sau này các cậu vẫn có thể kiếm tiền được mà"
Bình Luận (0)
Comment