Miêu Tuệ Tuệ thấy thế liền làm theo gợi ý của hệ thống, biểu diễn ở trên khu đất trống của khu phố thứ hai.
Khi viên con nhộng đặt ở trên mặt đất, nó sẽ to dần lên đến khi biến thành một nhà rộng hàng nghìn mét vuông.
Ánh mắt của người phụ trách thành phố C cũng chuyển từ khó hiểu sang kinh ngạc.
Bọn họ cũng đi vào trong xem thử, bên trong này bố trí không giống với khách sạn con nhộng ở trấn nhỏ. Nơi này được bố trí tốt hơn, phòng ở của mọi người cũng lớn hơn một chút, kể cả hai người ở chung một căn phòng cũng không quá chật.
Ở đại sảnh còn có đèn treo sofa và TV.
Phòng bếp bình thường đã biến thành các ngăn riêng biệt, nếu nấu ăn sẽ không ảnh hưởng đến người khác. Nhà tắm cũng lớn hơn rất nhiều, loại khách sạn con nhộng cho thuê này không được bố trí người máy thu dọn phòng ở trong đó, yêu cầu mỗi căn cứ phải tự điều hành người đến làm việc.
Mọi người đi vào rồi dạo vài vòng, cảm thấy rất hài lòng. Ước gì có thể đưa khách sạn con nhộng về căn cứ luôn.
Người phụ trách căn cứ ở thành phố C cười tươi đến mức lộ cả mấy vết nhăn.
Miêu Tuệ Tuệ có thể kiểm soát khách sạn con nhộng trên giao diện cá nhân và có thể đặt thời gian thuê và trả lại.
Ngoài ra còn có một nút bắt buộc trả lại nếu người thuê kì kèo không chịu trả khi đã hết thời gian thuê. Miêu Tuệ Tuệ không biết ấn nút đó chuyện gì sẽ xảy ra nhưng cũng hy vọng mình sẽ không bao giờ phải sử dụng nút đó.
Sau chuyến thăm quan, khi mọi người bước ra khỏi khách sạn con nhộng, Miêu Tuệ Tuệ nhấn một nút ở cửa, khách sạn lại thay đổi trở về kích thước ban đầu như một con nhộng.
Đã nhìn thấy Miêu Tuệ Tuệ mục sở thị, những người còn lại không còn băn khoăn gì nữa, viên con nhộng nhỏ nhỏ ở trong lồng ngực bây giờ trở nên vô cùng quan trọng. Thậm chí người phụ trách thành phố C còn để viên con nhộng vào một vào trong một cái rương nhỏ rồi thận trọng khóa lại, sau đó mới cất vào không gian của một dị năng giả.
Sau khi bố trí ổn thoả cho những người sống sót đến từ căn cứ thành phố A thì trời đã tối rồi.
Diệp Hoài Hà và Diệp Hoài Sơn trả phí bảo trì cho một đêm của nhà ở thương mại, định mai mới rời đi.
Người phụ trách thành phố C và dị năng giả hệ không gian sau khi cất hết nước vào không gian cũng ở trong nhà thương mại.
Ăn xong cơm chiều ở quán ăn, cuối cùng Miêu Tuệ Tuệ cũng có thể về nhà xem hôm nay mình đã kiếm được bao nhiêu tinh hạch và xem trấn nhỏ đã thăng cấp đến đâu rồi.
Tiền thuê của hai khách sạn con nhộng đã lên tới bốn mươi triệu tinh hạch cấp một, cộng với 900.000 tinh hạch cấp một mà người phụ trách thành phố C đã dùng để mua vật tư. Tổng thu nhập là 49 triệu tinh hạch cấp một.
Mở giao diện cá nhân ra, một lần nữa hộp thoại trong suốt lại hiện ra: ”Bạn có muốn chi 10.000.000 tinh hạch để mua bản đồ mới của trấn nhỏ không?”
Miêu Tuệ Tuệ không do dự đồng ý luôn.
Nháy mắt bản đồ của trấn nhỏ đã chuyển trở lại một mảnh đất trống rất lớn, hơn nữa mảnh đất trống ở khu phố thứ ba còn lớn hơn ở khu phố thứ hai.
Tất cả khu đất trống được nạp vào trong trấn nhỏ, cho dù là các tòa nhà, động thực vật biến dị hay không khí đều được dọn sạch sẽ.
Sau khi mở khóa bản đồ mới, thay vì tiếp tục nâng cấp, một hộp câu hỏi lại xuất hiện: "Bạn có muốn chi 30 triệu tinh hạch cấp một để biến khu phố thứ ba thành khu vực huấn luyện không?"
Khu vực huấn luyện dành riêng cho những người sống sót ở mạt thế, cho dù là dị năng giả hay người bình thường đều có thể vào đây để huấn luyện.
Đây cũng là cấu hình mà thị trấn hiện đang thiếu.
Miêu Tuệ Tuệ trực tiếp nhấn vào ô “Có”, số tinh hạch chưa ấm túi đã phải tạm biệt cô.
Giải khoá khu huấn luyện tốn mười tiếng, buổi sáng ngày mai có thể đi xem.
Còn lại 900.000 tinh hạch cấp một, đủ để nâng trấn nhỏ lên cấp 24, nhà thương mại thăng cấp hai lần, từ tầng bảy lên tầng chín. Phí bảo trì tăng 10 tinh hạch lên 75 tinh hạch cấp một. Một tháng là 2230 tinh hạch cấp một.