Tuy nhiên, con dao phat không chặn được zombie như cô tưởng tượng, mà mắc kẹt trên vai zombie nhất thời không rút ra được.
Con zombie rất mạnh, nó trực tiếp đè Miêu Tuệ Tuệ ở trên mặt đất khiến cô toát mồ hôi lạnh.
Cô cảm thấy cánh tay mình như bị trầy xước, đau rát lắm luôn.
“Chú ý, chú ý, tuyển thủ thể lực giảm sút.” Trong phòng huấn luyện vang lên nhắc nhở.
Nhìn thấy zombe sắp cắn vào người, Miêu Tuệ Tuệ hoảng sợ tắt chế độ huấn luyện.
Một lần nữa xung quanh lại khôi phục về không gian trắng tinh, Miêu Tuệ Tuệ ngồi dưới đất thở hổn hển.
Cô dựa tường đứng dậy, mới phát hiện hai chân mềm nhũn. Khi bước ra khỏi phòng huấn luyện,suýt nữa cô đã ngã trên mặt đất nhưng may mắn được một người đỡ dậy.
“Chắc cô không sao đâu nhỉ?” Giọng nói trầm ấm vang lên trên đỉnh đầu của Miêu Tuệ Tuệ, cô ngẩng đầu lên thì nhìn thấy gương mặt của Mạnh Diệp gần trong gang tấc.
“ Tôi không sao, tôi nghỉ ngơi một chút là ổn thôi, cảm ơn anh nhiều nhé!” Miêu Tuệ Tuệ vội nói.
“ Không có gì.” Mạnh Diệp gật đầu, sau đó nhìn về phía phòng huấn luyện ở phía sau, “ Buổi sáng hôm nay khi tôi đi chạy bộ thì nhìn thấy ở đây có thêm một khu huấn luyện nên quyết định trả năm tinh thạch cấp một để vào đây nhìn xem, nơi đây nhằm vào huấn luyện sao?”
Miêu Tuệ Tuệ ngồi nghỉ người ở sofa bên ngoài, gật đầu nói: “ Chỗ này là nơi chuyên để huấn luyện cho người thường, chỗ bên kia mới là nơi luyện cho dị năng giả. Nếu các anh không bận thì có thể vào kia xem thử, lúc nãy suýt chút nữa thì tôi bị zombie cắn một phát, thật là đáng sợ.”
Trong mắt Mạnh Diệp hiện lên vẻ hứng thú, anh ta đi thẳng đến phòng huấn luyện mà Miêu Tuệ Tuệ vừa mới bước vào. Miêu Tuệ Tuệ nhìn thấy cửa ở bên ngoài đóng lại thì bên trên lập tức sáng đèn đỏ mà nếu không có ai ở trong phòng huấn luyện thì đèn sẽ chuyển sang màu xanh để tiện phân biệt.
Sau mười phút Mạnh Diệp bước ra khỏi phòng huấn luyện.
Miêu Tuệ Tuệ có chút mong chờ hỏi: “ Sao rồi? Có phải siêu đáng sợ hay không?”
Cân nhắc một hồi, Mạnh Diệp nói: "Tốc độ tương đối nhanh, động tác tương đối nhạy bén, hẳn là zombie cấp bốn. Nhưng mà chúng vẫn có sơ hở, chắc là zombie cấp bốn khá khó nhằn với người bình thường nên sợ hãi cũng phải thôi.”
Anh ta đang nói đến zombie sao?
“ Zombie tôi gặp hình như đi rất chậm…” Miêu Tuệ Tuệ nghi ngờ nói.
“… Chắc đấy là zombie cấp một.”
Miêu Tuệ Tuệ: “…” xin lỗi!
Nhìn biểu cảm sống không còn luyến tiếc gì của Miêu Tuệ Tuệ, Mạnh Diệp ho nhẹ có vẻ đang nhịn cười: “Không sao đâu, luyện tập nhiều lần sẽ quen thôi.”
Miêu Tuệ Tuệ nằm bẹp dí, thôi! Quên đi, cô vẫn nên làm con cá mặn đi!
Chờ đến khi cô đã nghỉ ngơi tốt và đi ra khỏi sân huấn luyện, toàn bộ khu huấn luyện đã náo nhiệt hơn rất nhiều.
Vẻ mặt Đào Mạt hưng phấn đi ra khỏi sân huấn luyện của dị năng giả, lập tức vọt tới trước mặt Mạnh Diệp:
“Đội trưởng, anh đã đi qua nơi huấn luyện của dị năng giả chưa? Thật tuyệt vời, em đã chiến đấu một trận với con gấu biến dị cấp sáu nhưng không hiểu sao em lại còn đánh thua nó. Các con thú mô phỏng ở trong phòng huấn luyện thậm chí còn mạnh hơn so với các con thú biến dị thật ở bên ngoài. Cảnh tượng ở trong đấy bắt chước thật sự quá chân thật, lúc chiến đấu em vẫn cảm nhận được đau đớn bình thường nhưng vừa ra khỏi phòng huấn luyện thì không cảm thấy gì nữa. Ngoài ra còn có dị năng giả đánh nhau, đối phương là dị năng giả có cùng cấp độ với mình, thật sự quá trâu bò!!!!”
Một lần nữa, Miêu Tuệ Tuệ lại cảm nhận được sự không cân bằng của thế giới.
“ Nếu cậu thích thì mỗi ngày cứ tới đây luyện tập, đừng có mà bỏ. Tôi sẽ giám sát cậu đấy!”
“Nụ cười của Đào Mạt đông cứng lại, lặng lẽ lùi về phía sau một bước, tìm bừa một cái cớ nào đó rồi nhấc chân rời đi.”
Diệp Hoài Sơn và Diệp Hoài Hà cũng đi ra khỏi phòng huấn luyện, trên trán bọn họ còn có chút mồ hôi. Có vẻ vừa nãy đã vui sướng tràn trề trải qua một trận chiến đấu mô phỏng.