Nhà máy dược phẩm sản xuất các loại thuốc thích hợp cho tận thế như: băng y tế, cồn khử trùng, bông y tế, thuốc chống viêm, thuốc cảm, thuốc tiêu chảy, vitamin, v.v., còn có cả các loại thuốc thích hợp cho người già và phụ nữ mang thai nữa.
Sau khi nhà máy bắt đầu sản xuất, nhiều loại thuốc đã được đưa vào hiệu thuốc để bán.
Có những loại thuốc này, người sống sót ra ngoài làm nhiệm vụ cũng yên tâm hơn.
Chắc đến nửa đêm khu phố thứ tư mới mở khoá xong, Miêu Tuệ Tuệ quyết định chờ đến ngày mai rồi đi xem sau.
Khu phố thứ tư cách khu phố thứ nhất - nơi Miêu Tuệ Tuệ ở một khoảng cách khá xa, đi về đến nhà chắc chân cô đau chết mất.
Khu phố thứ tư chiếm diện tích rất lớn, nhìn xung quanh có thể nhìn thấy bằng mắt thường rằng rất nhiều toà nhà đã bị khu phố thứ tư bao trùm. Trước mắt khu phố thứ tư chỉ có nhà ở một phòng ngủ và nhà ở hai phòng ngủ.
Miêu Tuệ Tuệ đi xem riêng, căn hộ một phòng chỉ có một phòng ngủ nhìn hơi giống căn hộ độc thân nhưng bài trí bên trong đơn giản hơn căn hộ độc thân, diện tích cũng lớn hơn. Phong cách trang trí nhà là hiện đại và đơn giản cho nên đây đúng là nơi ở rất thoải mái.
Một ngày yêu cầu trả phí bảo trì là 30 tinh hạch cấp một.
Căn nhà hai phòng ngủ lớn gấp rưỡi so với căn nhà một phòng ngủ cho nên phí bảo trì cũng nhiều hơn. Thuê một ngày khoảng 60 tinh hạch cấp một.
Căn nhà được trang trí đơn giản và trang nhã, có một phòng ngủ lớn và một phòng ngủ nhỏ, rất phù hợp cho một gia đình ba người.
Căn hộ một phòng ngủ và căn hộ hai phòng ngủ đều có mười tầng, một tầng có bốn gia đình.
Sau mỗi mười cấp sẽ giải khoá mười tầng, tối đa là ba mươi tầng.
Bây giờ có khá nhiều loại nhà trong thị trấn, đủ để người dân trấn chọn một ngôi nhà phù hợp để ở.
Miêu Tuệ Tuệ kéo hai chân mệt mỏi đi từ khu phố thứ tư về khu phố thứ nhất.
“ Thật ra trấn nhỏ của chúng ta to như vậy rồi cũng nên giải khoá một chút xe đạp gì đó đi.” Miêu Tuệ Tuệ thở hổn hển phàn nàn với hệ thống.
"Ký chủ, xin hãy cố gắng thăng cấp, chờ đến cấp 40 có thể mở khóa xe đạp công cộng."
Mắt Miêu Tuệ Tuệ sáng lên, chỉ cần có xe đạp công cộng thì không bao giờ lo việc trấn nhỏ giải khoá thêm bản đồ mới nữa rồi.
Sau khi thị trấn chi 15 triệu tinh hạch cấp một để mở khóa đồ trang trí, rất nhiều thứ đã thay đổi.
Khắp nơi đều có cây cối xanh tươi, có cả ghế ngồi nghỉ ngơi, thùng rác và vài bức tượng thạch cao rất đẹp.
Với những đồ trang trí này, trấn nhỏ dường như trở nên sống động hơn rất nhiều.
Vào cuối mùa hè, hai người sống sót bình thường không có dị năng trong trấn đã đạt được dị năng. Tất cả những người sống sót trong thị trấn lại sôi sục và hầu như tất cả những người sống sót đều đến khu huấn luyện rất chăm chỉ.
Hai tháng hè trôi qua trong nháy mắt, khác hẳn với cuộc sống trong hầm trú ẩn kia.
Sau khi ngây người ở trấn nhỏ hai tháng, mặt những người sống sót tròn hẳn ra. Đây là điều chưa từng thấy trong nhiều năm sau khi tận thế bắt đầu.
Vào cuối mùa hè, Diệp Hoài Hà, Diệp Hoài Sơn và người phụ trách của thành phố C cũng đến để trả lại khách sạn con nhộng. Nhờ có trấn nhỏ và khách sạn con nhộng nên mùa hè này không có ai chết ở hai căn cứ, thậm chí trẻ nhỏ và người già đều không sao, thậm chí người còn trắng hơn và nhiều thêm chút thịt.
Người phụ trách căn cứ ở Thành phố C hết lời khen ngợi thị trấn. Khi trả lại khách sạn con nhộng, ông ta lưu luyến nhìn khách sạn con nhộng vài lần, liên tục yêu cầu Miêu Tuệ Tuệ để lại một chiếc cho căn cứ thành phố C vào mùa đông.
Sau khi Miêu Tuệ Tuệ đồng ý, ông ta lại vui vẻ trở lại.
“Nghe nói khu huấn luyện của trấn nhỏ có thể biến người bình thường thành người có dị năng?” Ngữ khí Diệp Hoài Sơn có chút vội vàng.
“Thực tôi cũng không rõ lắm, có lẽ là tại cực hạn huấn luyện kích phát ra tiềm năng đi?” Miêu Tuệ Tuệ nói ra.
Diệp Hoài Sơn và Diệp Hoài Hà nhìn nhau, móc ra một viên tinh hạch cấp hai và chọn một nhà ở, chuẩn bị ở trấn nhỏ vài ngày.
“ Các anh không phải lo chuyện của căn cứ sao?” Miêu Tuệ Tuệ nhận tinh hạch hỏi.
“ Không liên quan đâu, căn cứ đã khôi phục quỹ đạo rồi đương nhiên sẽ có người khác phụ trách cho nên không thành vấn đề.” Diệp Hoài nói.
“ Trưởng trấn, không biết tôi có thể đưa người ở căn cứ thành phố C đến đây huấn luyện được không?” Người phụ trách căn cứ thành phố C hỏi.