Sự tương tác này khiến bọn nhỏ rất vui.
Chúng đứng cạnh những người bơm hơi và yêu cầu cha mẹ chụp ảnh bằng dây đeo cổ tay của họ.
Bước vào trong, tầm mắt trở nên rõ ràng hơn, có thể nhìn thấy rất nhiều phương tiện vui chơi như đu quay, ngựa gỗ xoay tròn, tàu lượn siêu tốc, bánh xe quay, máy nhảy, nhà ma và vô vàn trò chơi hấp dẫn khác.
Chỉ cần mua một lần vé vào cổng là có thể chơi tất cả các trò chơi này.
Bọn trẻ rất ngoan, khiến Miêu Tuệ Tuệ cảm thấy yên tâm, có người máy ở bên cạnh quan sát nên Miêu Tuệ Tuệ cũng chơi rất vui vẻ.
Bất tri bất giác đã đến giữa trưa, Miêu Tuệ Tuệ cũng chơi đến đói bụng rồi!
Bên trong công viên giải trí có vài nhà hàng đều theo chủ đề riêng và được trang trí trông rất dễ thương.
Miêu Tuệ Tuệ đưa bọn nhỏ đi ăn trưa tại nhà hàng, những chiếc bánh hamburger nhỏ nhắn xinh xắn, những miếng gà, sườn heo, bít tết thơm ngon, tất cả đều trở nên vô cùng ngon miệng dưới bàn tay của chú người máy đầu bếp trong nhà hàng.
Mấu chốt là giá cả không quá đắt, Miêu Tuệ Tuệ mua một bàn thức ăn lớn, toàn bộ đều bị bọn họ giải quyết sạch sẽ.
Sau khi ăn xong, họ lại dành một buổi chiều ở công viên giải trí, khi màn đêm buông xuống, trong công viên giải trí có bắn pháo hoa. Đây không phải là pháo hoa bình thường mà là pháo hoa điện tử nhưng hiệu ứng còn chói mắt hơn cả pháo hoa thật.
Miêu Tuệ Tuệ ngẩng đầu lên, cùng với những người xung quanh cô ghi nhớ cảnh tượng cảm động này trong trái tim.
Có lẽ sau này sẽ nhìn được rất nhiều màn pháo hoa thú vị hơn này nhiều nhưng chắc chắn không thể xúc động như màn bắn pháo hoa này.
Sau khi kết thúc, Miêu Tuệ Tuệ đưa bọn nhỏ trở lại mái ấm dành cho trẻ vị thành niên. Chúng đã chơi rất mệt, sau khi trở về tắm rửa sạch sẽ, tất cả nằm xuống giường và ngủ thiếp đi.
Miêu Tuệ Tuệ hỏi về điều kiện sống gần đây của bọn nhỏ, những đứa trẻ ở tận thế rất hiểu chuyện, chúng sẽ không khiến mọi người quá lo lắng. Những đứa trẻ lớn hơn một chút sẽ đưa em gái và em trai thích nghi với cuộc sống ở đây, mắt thường cũng có thể nhìn thấy bọn nhỏ đã béo hơn một chút, không còn gầy yếu da bọc xương như ngày xưa nữa.
Người máy nói với Miêu Tuệ Tuệ rằng họ dự định sẽ từ từ huấn luyện những đứa trẻ lớn hơn về kỹ năng chiến đấu, để chúng có thể nhanh chóng thích ứng với việc tiêu diệt zombie và động thực vật biến dị khi chúng lớn lên.
Lúc này, Miêu Tuệ Tuệ mới cảm thấy rằng mình đang ở thời kỳ tận thế vô cùng cùng tàn khốc.
Việc xây dựng công viên giải trí rất thành công, nơi này mỗi ngày đều có một lượng khách du lịch vô tận, vì vậy Miêu Tuệ Tuệ cũng kiếm được bộn tiền.
Những mùa đông ở trấn nhỏ thật nhàn nhã và thoải mái, thỉnh thoảng cùng bạn bè ra ngoài đi dạo hoặc đến quán trà sữa uống một cốc trà sữa nóng hổi. Thỉnh thoảng thì Mạnh Diệp sẽ rủ cô đi chơi, mối quan hệ của hai người dần dần trở nên quen thuộc thậm chí còn hơi ái muội.
So với cuộc sống dễ chịu ở một trấn nhỏ, lúc này tại một thị trấn ở một vùng duyên hải của thành phố W cách trấn nhỏ hơn ba nghìn ki-lô-mét.
Trong một hầm trú ẩm chật hẹp, chỉ có ba anh chị em sống trong đó.
Nơi này vốn là một hầm trú ẩn bị bỏ đi, bởi vì một chỗ trên đỉnh đầu bị hư hại, thực vật biến dị có thể tùy ý ra vào. May mắn thay người chị cả có dị năng hệ kim loại, cho nên dùng dị năng của chính mình ngăn cản thiệt hại giúp ba người họ có thể miễn cưỡng sống đến bây giờ.
Lương khô bọn họ mang theo cũng không nhiều, mỗi người mỗi ngày chỉ được một phần nhỏ, không đủ ăn nhưng cũng không thể chết đói.
Cũng may người anh hai có dị năng hệ thủy, tuy rằng đẳng cấp không cao nhưng mỗi ngày vẫn có thể uống nước.
Chỉ có thể giữ ấm bằng một chiếc chăn bông rách tung toé, không còn nhìn thấy màu sắc ban đầu, thậm chí còn bốc ra mùi khó chịu nhưng họ không có cách nào cả. Vì mạng sống của mình, người chỉ có thể túm tụm lại với nhau và quấn lấy nha trong chiếc chăn rách để giữ ấm.
Cuộc sống yên bình như vậy chỉ kéo dài được vài ngày, cô em gái mới mười tuổi trong đó đã bị sốt cao.
Thấy sức khỏe của em gái ngày một yếu đi, thuốc bắc bốc cho cấp cứu cũng không có tác dụng gì. Chị cả và anh hai rất lo lắng nhưng cũng không thể làm gì được, chỉ biết đứng nhìn em mình ngày một yếu đi.