Ba chị em thậm chí còn không dám lộ người ra ngoài, co ro trên ghế để giảm thiểu tối đa cảm giác tồn tại của mình.
Với bọn chúng tất cả điều này là quá vô lý đối, nửa giờ trước chúng không biết rằng mình lại có một trải nghiệm như vậy.
Màn hình trong buồng xe có thể nhìn thấy rõ ràng sự xuất hiện của cá mập và khung cảnh xung quanh, cá mập tốc hành bơi trong nước như thể nó là một con cá mập thực sự. Nó còn gặp phải những con cá biến dị lớn hơn nhiều, hai bên còn giao lưu thân thiện với nhau, đến lúc này Miêu Tuệ Tuệ cảm thấy tim mình sắp nhảy ra ngoài đến nơi rồi.
Cái này cũng quá kích thích đi.
Ngồi trong khoang xe, Miêu Tuệ Tuệ cũng có thể nhìn thấy các loại sinh vật biển kỳ lạ và biến dị, chúng lớn hơn nhiều so với những gì cô nhìn thấy trên Tivi hoặc trong sách, mang đến cho mọi người cảm giác bị áp bức rất mạnh.
Miêu Tuệ Tuệ cảm thấy rằng dũng khí mà cô dày công trau dồi trong khu huấn luyện vào lúc này trở nên yếu đi.
Cuối cùng, con cá mập đột biến cũng dừng lại sau khi lặn hơn một giờ.
Từ cửa sổ xe, Miêu Tuệ Tuệ có thể nhìn thấy bọn họ đang dừng ở đáy biển. Ở nơi này, các loại sinh vật biến dị ngày càng nhiều, thậm chí có một số còn bơi theo nhóm, san hô đã trở nên rất lớn, khung cảnh vốn mỹ lệ bây giờ đã khiến mọi người vô cùng sợ hãi.
Dưới đáy hồ vẫn còn một số thi thể nằm rải rác, Miêu Tuệ Tuệ nhìn thoáng qua liền quay đầu ra chỗ khác.
Trong khi con cá mập đang dần tiến tới, cuối cùng Miêu Tuệ Tuệ cũng nhìn thấy được phía trước cách đó không xa có một ngọn núi nhỏ phát ra ánh sáng xanh yếu ớt của cục đá.
"Ký chủ, kia là đá năng lượng." Âm thanh của hệ thống đã lâu không xuất hiện đột nhiên vang lên trong đầu Miêu Tuệ Tuệ, âm thanh máy móc vốn ổn định tựa hồ mang theo một chút kích động.
Miêu Tuệ Tuệ gật đầu, tỏ vẻ hiểu biết, sau đó hỏi: "Làm thế nào chúng ta có thể lấy lại nó bây giờ?"
“Ký chủ cần đi đến gần viên đá năng lượng sau đó chạm vào nó để bỏ vào kho hàng của hệ thống, đến lúc đó nó sẽ tự động thu hồi.” Hệ thống lại nói.
Miêu Tuệ Tuệ sững sờ một lúc: "Thế tôi phải bơi trong biển sao?”
"Đúng vậy, kí chủ không cần lo lắng về vấn đề an toàn,
lớp phòng ngự che chở cho dù ở trong biển vẫn vững vàng."
Miêu Tuệ Tuệ nhìn vào vùng biển đen tối và thần bí bên cạnh, nó khiến cô sợ hãi từ tận đáy lòng: "..."
Cuối cùng, sau một cuộc đấu tranh tư tưởng gay gắt và cả sự tò mò về phi thuyền nhỏ chạy bằng năng lượng mặt trời, Miêu Tuệ Tuệ vẫn đi đến phòng điều khiển.
Cô được đưa từ một thang máy trong suốt ở trong phòng điều khiển đi ra ngoài.
Dường như thấy được sự lúng túng của cô, trước khi rời đi, Miêu Tuệ Tuệ đã bị người chị cả trong ba chị em ngăn lại. Chị cả sờ đầu em gái, lại nhìn em trai mình, trong mắt vẫn kiên trì rắn rỏi hiện lên rất nhiều cảm xúc.
Cô gái đứng dậy đi tới bên cạnh Miêu Tuệ Tuệ : "Ngài cần viên đá phát sáng trước mặt sao? Tôi sẽ đi đến mang nó về đây, phiền ngài chiếu cố thật tốt hai đứa em thơ của tôi.”
Miêu Tuệ Tuệ vội vàng kéo cô gái lại: "Không cần, em chỉ cần ở chung với bọn nhỏ, nhiệm vụ này chỉ chị mới làm được, em trở về ngoan ngoãn chờ đi, một lát nữa chị sẽ trở lại."
Chị cả muốn nói điều gì đó, nhưng Miêu Tuệ Tuệ đã bước vào thang máy trong suốt của khoang lái xe, còn quay lại vẫy tay với cô ấy.
Thấy mình chậm rãi bay lên, Miêu Tuệ Tuệ vẫn không khỏi cảm thấy bất an.
Rời khỏi con cá mập biến dị, xung quanh cô lập tức bị nước biển bao vây. Cho dù không tiếp xúc với nước biển nhưng vẫn khiến Miêu Tuệ Tuệ hít hà một hơi.
Nước biển bị cách ly khỏi lớp vỏ bảo vệ nhưng Miêu Tuệ Tuệ thấy rằng mình vẫn có thể ngửi được mùi tanh mặn của biển.
Xung quanh cô còn có những sinh vật biển biến dị kỳ lạ vây quanh, rất nhiều trong số đó đều lớn gấp mấy lần Miêu Tuệ Tuệ, thậm chí mấy chục lần khiến cô nổi da gà không ngừng.
Sau khi ổn định tinh thần, cô nhanh chóng di chuyển đến gần viên đá năng lượng.
Dù người đang ở dưới đáy biển nhưng cô không cần bơi, chỉ cần đi bộ giống như trên cạn. Mỗi lần giơ chân ra, lớp vỏ bảo vệ có thể đưa cô đi về hướng đó.